Ra khỏi sương mù hư không, tôi tạm biệt tiểu Thuần Quân, nhìn cô ấy bay lên không trung, như một thanh kiếm bay xuyên qua bầu trời về phía Đông Hải.
Sau đó, tôi ngự kiếm bay thẳng đến Trấn Nam Quan.
Trước khi xuống Âm Ty gặp Cửu U Nữ Đế thì tôi cần đến gặp Từ Phúc trước.
Tôi tránh được lính canh và sự phát hiện điện tử của khoa Linh Dị, trực tiếp hiện thân trong phòng của Từ Phúc.
Những ngày này, Tạ Uẩn luôn túc trực bên cạnh ông ta.
Nhìn thấy tôi, Tạ Uẩn rất đỗi sửng sốt, nhưng Từ Phúc lại rất bình tĩnh, như thể sớm biết tôi sẽ đến vậy.
“Cuối cùng ngươi cũng tới.
” Từ Phúc xốc lại tinh thần, từ trên giường ngồi dậy.
Từ Phúc đã già hơn tôi tưởng tượng rất nhiều, thiên nhân ngũ suy đã làm người của ông ta cạn kiệt tinh thần và sức sống, thần hồn ông ta cũng yếu ớt như ngọn đèn đơn độc trong mưa gió, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị dập tắt.
Tôi đã thấy trận quyết chiến của ông ta với Cổ Thần, Ngũ Lôi Toàn Phong Diệt Hồn Trảm đã rút hết thọ nguyên của ông ta, dẫn đến việc thiên nhân ngũ suy, nhưng tôi không ngờ mới mấy ngày đã khiến ông ta già nua yếu ớt đến thế.
“Sao ngươi lại có thể yếu đến như vậy?" Tôi hỏi.
“Ta đã suy đoán ván cờ.
” Từ Phúc nói.
“Ván cờ vận mệnh của tam đạo?""Ta muốn biết ngươi đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại không trở về Đông Hải.
"“Kết quả của việc suy đoán là gì?” Tôi hỏi ngược lại.
“Ngươi không nằm trong bàn cờ.
” Từ Phúc nhìn thẳng vào tôi trả lời.
Đáp án này nằm trong dự liệu của tôi, tôi đã thức tỉnh vận mệnh của Ma Đạo Tổ Sư, thì đương nhiên sẽ không ở trên ván cờ.
"Ngươi đoán không sai, ta quả thực đã thức tỉnh rồi.
" Tôi đáp.
"Tuổi thọ của ta đã cạn kiệt vào ba ngày trước, sở dĩ không chết là vì muốn hỏi ngươi một câu.
" Từ Phúc nói.
“Ngươi hỏi đi.
""Ngươi là ngươi, hay là ông ấy?"Khi hỏi câu này, vẻ mặt của ông ta rõ ràng là rất lo lắng, Tạ Uẩn cũng đang lo lắng nhìn tôi.
"Câu chuyện thuộc về ông ấy đã kết thúc, tôi từ đầu đến cuối chỉ có một tên, là Tạ Lan.
"Vẻ mặt Từ Phúc thả lỏng, như trút được gánh nặng ngàn cân.
"Từ khi biết ngươi đã thức tỉnh vận mệnh, ta chỉ lo lắng một chuyện, ta lo lắng người quay về là ông ấy, hiện giờ xem ra, ta đã đánh giá thấp ông ấy, cũng đánh giá thấp ngươi rồi.
"Thứ Từ Phúc lo lắng cũng không phải vô cớ, nếu như người trở về là Ma Đạo Tổ Sư, như vậy sau khi Thiên Đạo trở về, nhất định sẽ lại xuống tay với ông ta.
"Ngươi thật sự đã đánh giá thấp ông ấy, Ma Đạo Tổ Sư nếu đã quyết định rời đi, thì ông ấy sẽ không trở về nữa.
" Tôi nói.
"Đúng vậy, buông tay cần có dũng khí.
Sở dĩ trên đời có nhiều đau khổ như vậy, chính là bởi vì không học được phải buông tay.
" Từ Phúc cảm khái nói.
"Ngươi sai rồi, Đạo Tổ không trở lại không phải bởi vì ông ấy buông tay Ma Đạo, mà là ông ấy biết Ma Đạo trong tay ông ấy sẽ không có tương lai, cho nên ông ấy thà rằng thân hóa hi di, đồng quy với đất trời, để tôi viết phần kết cho Ma Đạo.
"Từ Phúc trầm mặc, hồi lâu mới nói: "Ông ấy không chọn lầm người.
""Ừm, ông ấy quả thực không chọn lầm người.
"Nói xong, tôi và Từ Phúc nhìn nhau cười.
Sau khi những lo lắng của Từ Phúc được giải quyết, Tạ Uẩn ngay lập tức sắp xếp người đưa ông ta đến Tần Hoàng Lăng và tuyên bố với bên ngoài rằng đại vu Từ Phúc đang bế quan.
Vị đại vu tuyệt thế vô song đã định đoạt vận mệnh của Nhân tộc này, sau khi chết thậm chí còn không cử hành bất kỳ tang lễ nào.
Bởi vì ông ta không muốn Nhân tộc vì cái chết của ông ta mà mất đi bất kỳ chút tự hào nào của Nhân tộc, thần phục dưới chân chúng thần.
Sau khi rời khỏi Trấn Nam Quan, tôi lập tức bay đến vùng nội địa của Nhân tộc.
Nơi tôi đi là miếu Thành Hoàng trong thị trấn hoang vắng, Thành Hoàng Gia không có ở đó, nhưng pháp trận dịch chuyển dẫn đến Âm Ty vẫn còn đó.
Sau khi đến Âm Ty, tôi đã che đậy khí tức thần niệm của mình, né tránh âm binh quỷ tướng đang tuần tra rồi hiện thân bên sông Vong Xuyên.
Bên bờ sông Vong Xuyên, trước tảng đá Tam Sinh, Cửu U Nữ Đế đang đợi tôi ở đây.
"Tạ Lan, người còn nhanh hơn Cô nghĩ.
" Nữ Đến nói.
“Phúc Sinh Vô Lương Thiên Tôn, Tạ Lan tham kiến Cửu U Bệ hạ.
” Tôi khom người nói.
"Từ khi cảm nhận được sự tồn tại của Uy Nhụy thì Cô đã tới đây chờ ngươi, Tạ Lan, ngươi không khiến Cô thất vọng, nhiều năm trôi qua như vậy, trong lòng ngươi vẫn có nàng.
"“Tạ Lan không phải người vô tình.
” Tôi đáp.
“Ông ấy không phải là một người vô tình, nhưng đáng tiếc, ông ấy lại làm ra một việc vô tình nhất trong thiên hạ.
”“Cảm tạ Nữ Đế Bệ hạ đã giúp ta đạt được trái tim Thất Kiều Linh Lung.
” Tôi lần nữa hành lễ nói.
"Trận chiến phong thần sắp xảy ra, lai lịch của ngươi thì Cô cũng đã biết được.
"“Vậy ý của Nữ Đế là?” Tôi hỏi.
Tôi đến đây ngoài việc bày tỏ lòng biết ơn của tôi với Nữ Đế ra, chủ yếu là muốn xác định thái độ của bà ấy đối với trận phong thần.
Tam giới năm đó, Ma Đạo Tổ Sư nhất kỵ tuyệt trần, cô đơn nơi đỉnh cao.
Tam giới ngày nay, Nữ Đế mới là người đứng ở trên cao, Nữ Oa cũng không phải là đối thủ của bà ấy.
Quỷ Kiếm của bà ấy đã đạt đến cảnh giới tịnh hóa, phối hợp với sức mạnh lục đạo luân hồi thì cả tam giới không ai bì kịp.
"Hãy theo Cô về Thần điện U Minh trước đã, ý của Cô tự khắc có người truyền đạt.
"Sau khi nói xong, Nữ Đế phẩy tay mở một cánh cổng giới hư không, tôi cùng bà ấy bước vào, một khắc tiếp theo, người tôi đã xuất hiện bên trong Thần điện U Minh.
Thần điện U Minh là nơi bí mật nhất của Âm Ty Cửu U, quy mô to lớn, quỷ khí dày đặc, đồng thời cũng mang một bầu không khí trang nghiêm và linh thiêng, khiến người khác phải kính sợ.