Ba thanh kiếm này đương nhiên chính là do tôi sắp xếp.
Ngày đó khi tôi bị nhốt vào trong Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung của Đạo Đức Thiên Tôn thì đã xuất hiện ở một không gian kín vô cùng đặc biệt.
Không gian này tối tăm mờ mịt, khiến cho tôi có một loại ảo giác rằng nơi này hình như chính là huyền quan của bản thân.
Trong lòng tôi liền nổi lên nghi ngờ, chẳng lẽ Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung này chính là một cái huyền quan của vị cổ thần nào đó?Không gian bên trong tháp bao la rộng lớn, cho dù thần niệm của tôi có thăm dò bất cứ hướng nào thì cũng không thể chạm đến biên giới.
Giữa hư không có sương mù tối tăm mù mịt ẩn chứa những hung hiểm chưa biết trước được.
Truyền thuyết kể lại rằng Đạo Đức Thiên Tôn đã phong ấn bảy thần khí vào bên trong tháp, dùng thần khí làm vật dẫn để tụ tập oán hận của những vị thần thượng cổ đã chết đi, chế tạo nên bảy vị thủ hộ giả.
Mỗi một vị thủ hộ giả đều có chiến lực ở cấp bậc đạo tổ, một khi kinh động đến bọn họ thì chắc chắn sẽ bị đuổi giết điên cuồng, không chết không thôi.
Trước khi vào đây Đạo Đức Thiên Tôn nói rằng đợi đến khi trận chiến tranh đoạt cơ duyên ở Cổ Địa Miêu Cương kết thúc thì sẽ thả tôi ra, nhưng tôi biết rằng tôi sẽ không thể đợi đến ngày đó, cũng không thể đợi tiếp được nữa.
Bởi vì bên trong Cổ Địa Miêu Cương đã không còn cơ duyên nữa, nguyên lực của thất đại tâm đều bị tôi lấy hết rồi.
Một khi để người khác biết được chân tướng thì nhất định sẽ ra tay với đệ tử Ma Đạo.
Mà tôi cũng sẽ bị phong ấn ở bên trong Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung này mãi mãi.
Chúc kia thùy họa đã từng nói cô ấy sẽ tham gia vào trận chiến cổ địa, tôi vô cùng lo lắng cho sự sống chết của cô ấy.
Cô ấy chỉ mới niết bàn bảy lần, mặc dù đã thức tỉnh lại ký ức nhưng làm sao có thể là đối thủ của Lữ Thuần Dương đã hóa thân vì kiếm, thức tỉnh số mệnh của Thái Cổ Kiếm Thần.
Cổ Địa Miêu Cương là trận chiến tranh giành cơ duyên cuối cùng, sau khi nó kết thúc thì Trận Chiến Phong Thần sẽ lập tức bắt đầu.
Trận chiến lần này Ma Đạo không thể xuất ra hết toàn bộ tinh nhuệ được.
Đình Viện Bắc Đẩu Quần Tinh và Quy Khư đều cần có chiến lực cấp bậc đạo tổ chấn thủ.
Nguyên Phượng Tổ Sư Hy Hòa và Yến Kỳ Lân Yến Thác là người bị tôi loại trừ đầu tiên, tiếp đó tôi lại loại trừ Bắc Minh Tú và Phong Chủ, bọn họ không thể rời khỏi Đông Hải, Quy Khư là căn cơ của Ma Đạo, không thể có bất kỳ sơ suất nào được.
Như vậy xem ra thì chiến lực đỉnh phong mà Khương Tuyết Dương có thể xuất ra cũng rất ít.
A Lê, Ngạo Phong, Lưu Phong Sương, Liễu Chi Nhung, Thùy Họa và cả kiếm linh Thuần Quân đã quay về Ma Đạo trước đó.
Cổ Địa Miêu Cương không thích hợp để đại quân trấn giữ, cho nên đại quân Ma Đạo tham chiến nhất định cũng sẽ không quá nhiều, năm mươi vạn đã là cực hạn.
Tôi càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng cho Ma Đạo, Cổ Địa Miêu Cương là cơ duyên cuối cùng, Nhân Đạo nhất định sẽ dồn tinh lực vào, chiến tướng thiên tôn cũng sẽ tham gia với một quy mô lớn.
Một khi Nhân Đạo và Ma Đạo bắt đầu chiến đấu ở Cổ Địa Miêu Cương thì đệ tử Ma Đạo sẽ gặp phải kiếp nạn toàn quân bị diệt.
Mà đây dường như là chuyện nhất định sẽ xảy ra, bởi vì một mình tôi đã cướp toàn hết toàn bộ cơ duyên ở Cổ Địa Miêu Cương.
Từ khi Ma Đạo tái xuất đến nay bà ngoại thì không ngừng có được cơ duyên nhưng thực ra một nửa trong số đó là do Ma Đạo Tổ Sư tính kế mà cướp được còn một nửa là nhờ công lao của Mệnh Bàn Sát Phá Lang.
Sát Phá Lang Tam Phương Tứ Chính không thể nghịch chuyển, được thể hiện trực tiếp và rõ ràng nhất trên mặt cơ duyên.
Nếu như không có lực lượng của Mệnh Bàn Sát Phá Lang thì cho dù Ma Đạo có mạnh thế nào cũng không thể vùng dậy giữa vòng vây của cường địch được, thậm chí đến tư cách để tham gia Trận Chiến Phong Thần cũng không có.
Nhưng mà Trận Chiến Phong Thần cuối cùng là so bì thực lực của cả đạo môn, chứ không phải cơ duyên, lực lượng của mệnh bàn đối với chiến cục cũng có giới hạn.
Đợi đến khi Thiên Đạo quay trở về thì lực lượng của mệnh bàn cũng sẽ bị Thiên Đạo trấn áp, trở thành thùng rộng kêu to, việc này đã được kiểm chứng rõ ràng từ ba ngàn năm trước.
Hai đạo Nhân Tiên hoàn toàn chịu thiệt trong việc tranh đoạt cơ duyên, nhưng mà bản thân bọn họ đã đứng ở vị trí mà Ma Đạo không thể nào so bì được.
Ma Đạo trải qua sinh tử, nỗ lực cướp đoạt cơ duyên, bất quá cũng chỉ để đứng cùng một vị trí với bọn họ, tranh thủ một cơ hội được cạnh tranh công bằng trên ván cờ này.
Tôi không hề ngây thơ cho rằng Đạo Đức Thiên Tôn sẽ tuân thủ lời hứa, ngay từ khi bắt đầu tôi đã nghĩ đến việc dựa vào thủ đoạn của bản thân để thoát ra khỏi cái lồng Thất Bảo Như ý Linh Lung Này.
Bên trong Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung ngoại trừ mặt đất kiên cố dưới chân ra thì tôi không thể chạm đến được bức cứ giới hạn nào nữa, giống như bản thân rơi vào vạn dặm mây mù, không biết trời cao thế nào, đất rộng đến đâu.
Khoảng không gian này chính là do Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung hóa thành, bầu trời bị sương mù hư không che phủ còn ẩn chứa bảy tầng kết giới thiên mạc.
Kiếm Đạo không có giới hạn, ba kiếm đạo thái cổ đã đại thành viên mãn chỉ đại diện cho việc tôi đã bước vào cảnh giới kiếm pháp của thái cổ thần ma.
Kiếm của thái cổ thần ma, tụ họp nhật nguyệt tinh thần, kết hợp với vạn vật trong thiên địa, mỗi một kiếm đều có thế lôi đình vạn quân, kiếm pháp như thế này vạn quân khó cản, sát phạt tung hoành, đánh đâu tháng đó, không gì cản nổi.
Nhưng nếu như muốn dùng một kiếm đã phá nát bảy tầng trời của Tháp Thất Bảo Như ý Linh Lung, chỉ với cảnh giới kiếm pháp của thái cổ thần ma căn bản không thể làm được.
Trừ phi tôi có thể hợp nhất ba thanh kiếm thành một, sử dụng ra Thiên Đạo Chi Kiếm.