Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 909 - Chương 909: Tận Thế Dịu Dàng (1).

Chương 909: Tận Thế Dịu Dàng (1).

Chuyện đầu tiên Thiên Đạo làm sao khi quay trở lại chính là phá vỡ kết giới bảo vệ của Quy Khư, nước biển của Quy Khư liên thông với Vô Tận Chi Hải, biến thành một hòn đảo lớn hơn vô số lần so với Đảo Kim Ngao trước kia.

Quy Khư có núi, Núi Bất Chu nguy nga cao lớn, Núi Không Tang xanh biếc màu phỉ thúy, Núi Côn Ngô một màu tuyết trắng, Núi Lưu Ba thần bí âm trầm.

Quy Khư cũng có nước, tứ hải là nước, còn có vô số dòng chảy vắt ngang đông tây của lục địa, dưỡng dục con dân Quy Khư.

Cao nguyên tuyết dưới chân Núi Côn Ngô có gió lạnh thấu xương, mưa xuân dịu dàng ấp ủ cánh đồng lúa mạch ở vùng đồi núi phía nam.

Nắng sớm đẹp đẽ tĩnh mịch phủ lên cánh rừng ở biển cát của Núi Bắc Minh.

Tiếng trống hùng hồn vang lộng từ tầng mây trên Núi Bất Chu.

Lũ chim bay lượn hót vang, lưu giữ lại tất cả những gì đẹp đẽ nhất của nhân gian ở Quy Khư.

Quy Khư không chỉ sông núi tươi đẹp, còn có vô số dị thú trân quý.

Nơi này có thú triều không gì cản được, có ưng thú bay lượn đến tận chân trời, có cá voi vây xanh dài đến trăm trượng.

Đáng tiếc tất cả những thứ này sau khi Thiên Đạo quay lại thì đều hóa thành hư ảo.

Khi kết giới biến mất thì vầng trăng sáng do a lê diễn hóa ra cũng biến mất theo, ý chí thế giới của Côn đã biến mất từ lâu, ý chí của Thiên Đạo giáng xuống quy khư.

Con dân Hồng Hoang trước kia đều khát vọng được quay về, nhưng lại không hề nghĩ đến họ sẽ dùng một phương thức như thế này để quay về thế giới chủ.

Chờ đợi họ không phải là bầu trời xanh trong không mây, không phải bầu trời trăng sao đan xen đẹp như mơ mà là sự sát phạt đến từ tam giới và sự nguyền rủa từ Thiên Đạo.

Ngay từ khoảnh khắc khi Thiên Đạo tái xuất thì Quy Khư đã trở thành mảnh đất bị nguyền rủa.

Sóng biển cuồng bạo đánh vào lục địa của Quy Khư, biển gầm gió bão luân phiên thị uy, mưa rào tầm tã liên tiếp bảy ngày bảy đêm.

Thành thị của nhân tộc bên trong Quy Khư bị hồng thủy đánh vào, vô số nương ruộng biến thành một mảnh đại dương mênh mông, oán linh bên trong Bắc Minh Hải bị nước biển làm loãng đi, một vài hải thú tử linh chưa kịp giáo hóa trực tiếp bị thiên địa cương khí giết chết, Trận Chiến Phong Thần chưa bắt đầu thì Ma Đạo đã mất đi căn cứ đại quân vong hồn ở Bắc Minh Hải này.

Thiên Đạo bất nhân xem vạn vật như xúc vật, hạo kiếp hồng thủy vẫn chưa rút đi thì bệnh ôn dịch đã nổi lên.

Cho dù Ma Đạo tôi có dùng hết linh dược cứu chưa cho chúng sinh cũng không thể nào ngăn cản thiên tai ôn dịch lan rộng, trận ôn dịch này trực tiếp khiến cho nhân khẩu ở Quy Khư chỉ còn lại hai phần ba.

Không chỉ nhân loại gặp phải tai họa mà còn có đủ các loại dã thú phi điểu, đến cả hung thú bên trong Núi Lưu Ba cũng bị chết đi trên quy mô lớn, Núi Lưu ba hiện tại đã trở thành tử địa, hung thú bị ôn dịch giết chết đã biến thành những hung linh không thể nào hóa giải được.

Núi Không Tang chính là nguồn gốc sinh cơ của Quy Khư cũng đã bị ôn dịch lây nhiễm, một mảng xanh biếc vô tận, trong phòng một đêm núi không tang tươi xanh biến thành một tòa núi hoang, đến cả Thần Thụ Không Tang đã đứng vững ở Quy Khư không biết bao nhiêu vạn năm cũng đã rụng hết lá.

Từ trước đến nay tôi đều muốn cho đệ tử Ma Đạo có một gia viên, mà Quy Khư chính là gia viên tốt nhất của đệ tử Ma Đạo.

Tôi từng đứng ra khi mà đệ tử Ma Đạo đang sắp tuyệt vọng, gánh vác Cờ Chiêu Hồn của ma đạo.

Mấy chục năm sau đó tôi dẫn theo đệ tử Ma Đạo chinh chiến sa trường, tìm đường sống từ chỗ chết.

Nhưng mà ngay khi tôi cho rằng tôi đã có thể để cho đệ tử Ma Đạo sống một cuộc sống không nhuốm máu tươi nữa thì Thiên Đạo lại đứng ra ngăn cản hết tất cả, hủy diệt gia viên của chúng tôi, khiến cho đệ tử Ma Đạo lại phải trải qua một cuộc sống lang thang phiêu bạt, khổ sở lần nữa.

Tôi cho rằng tôi đã có thể thoát khỏi bàn cờ, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt đúng nhìn Ma Đạo bị trói lên đài hành hình, tham gia vào một cuộc chiến không nhìn thấy hi vọng.

Cảnh tượng tận thế ở Quy Khư đã làm cho căn cơ mà Ma Đạo vất vả lắm mới tích lũy được bị trọng thương, đến cả khí số của Ma Đạo bên trong Cờ Chiêu Hồn cũng bắt đầu suy kiệt.

Mà đây vẫn chưa phải là kết thúc, sau khi kết giới của Quy Khư biến mất, tầm mắt của Cung Oa Hoàng và Âm Ti đều hướng về đây, trong tương lai không xa Ma Đạo sẽ phải đối mặt với sự sát phạt đến từ đại quân của bọn họ.

Thắng là Quy Khư vẫn còn đó, bại bởi Quy Khư cũng sẽ bị nhấn chìm theo Ma Đạo.

Đứng ở trên đỉnh Núi Bất Chu nhìn xuống những con dân Quy Khư từ tứ phương tám hướng tụ tập đến, vẫn còn đang ở trong trạng thái sợ hãi đến cực hạn, lòng tôi đau đớn đến tột cùng và cũng tràn đầy áy náy.

Sau khi thiên tai xuất hiện, Khương Tuyết Dương vẫn luôn ở Quy Khư chủ trì đại cục, hiện tại Đình Viện Bắc Đẩu Quần Tinh do Bắc Minh Tú và Yến Thác tọa chấn.

Hiện tại hạo kiếp ôn dịch đã chấm dứt, Khương Tuyết Dương rút ra một chút thời gian hiếm có mà đi theo tôi nên núi ngắm nhìn.

Trận chiến ở Cổ Địa Miêu Cương đã đổi cho cô ấy cả đầu tóc xám, kể từ ngày hôm đó thì cô ấy chỉ mặc áo bào màu xám, khí chất cũng ngày càng trầm luyện hơn.

Trên đỉnh núi có gió, gió thổi đạo bào của cô ấy phồng lên, tóc xám bay bay, thể hiện ra một phong thái chỉ thuộc về riêng cô ấy.

Cục diện rối rắm của Ma Đạo toàn bộ đều dựa vào cô ấy xử lý, Thùy Họa chỉ quản dẫn binh đánh trận, mà đạo tổ như tôi thì đều dùng hết toàn bộ thời gian để lĩnh ngộ ba kiếm đạo thái cổ.

Thùy Họa có đau thương không thể chịu đựng được, còn Tuyết Dương thì sao?

Bình Luận (0)
Comment