Thế nên, ở giai đoạn đầu của trận chiến phong thần, Ma Đạo nhất định chỉ có thể phòng thủ, không thể chủ động khai chiến.
Kẻ địch của Ma Đạo không chỉ có Nhân, Tiên hai đạo, mà còn có Âm Ty cùng Oa Hoàng cung.
May mắn thay, trong trận chiến phong thần này, Nhân đạo và Tiên đạo định sẵn sẽ không thể cùng tồn tại, điều này cũng cắt đứt khả năng liên thủ của bọn họ.
Nhân đạo và Tiên đạo áp chế lẫn nhau, vì vậy kẻ duy nhất có khả năng tấn công Ma Đạo đầu tiên chính là Âm Ty và Oa Hoàng cung.
Quy Khư ở Đông Hải, đối với Âm Ty ở sâu trong nội địa phía bên dưới Nhân gian mà nói thì chính là tác chiến tầm xa, nếu Âm Ty muốn công đánh Quy Khư thì phải chuẩn bị đầy đủ.
Nếu không, tôi e rằng ngay cả Quy Khư còn chưa kịp thấy, thì đã bị Ma đạo tiêu diệt trên Đông Hải mất rồi.
Về phần Oa Hoàng cung thần bí kia, trừ khi Thiên Đạo ban cho Nữ Oa một cơ duyên, nếu không thì bà ta căn bản không thể chiêu binh.
Cuộc điểm binh mùa thu này đã khiến tinh thần sa sút của Ma Đạo hồi phục lại không ít.
Ra là, trong vô thanh vô thức thì Ma Đã đã trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Tôi tin rằng dưới sự bảo vệ của các đệ tử Ma Đạo vạn thế thiên hồng, bất luận kẻ nào xâm chiếm Quy Khư đều phải trả cái giá đắt.
Thuần Quân bị đánh về nguyên hình ở cổ địa Miêu Cương vẫn chưa quay trở lại, vì vậy tôi quyết định tự mình đến núi Xích Cận để xem thế nào.
Thùy Họa lo lắng tôi một mình đi đến Nhân gian nên đưa ra đề nghị đi cùng tôi.
Nhân Đạo là người hiểu rõ nhất về lực chiến của Ma Đạo, tôi phá tháp Thất Bảo Như Ý Linh Lung ra ngoài, hiển nhiên đã để lộ lực chiến đạo tổ mạnh nhất nhất, thêm việc Thùy Họa lại ở dưới mi mắt của Nhân đạo hoàn thành lần niết bàn thứ tám.
Tuy nhiên, cơ duyên đạo tổ của Ngạo Phong và Liễu Chi Nhung không phải chuyện mà Nhân đạo có thể biết đến, ngay cả khi Nhân đạo biết rằng tôi và Thùy Họa có lực chiến đạo tổ mạnh nhất, cũng sẽ không để lộ cho kẻ khác biết được.
Vì vậy, tôi cùng Thùy Họa quyết định sẽ rời Quy Khư một thời gian mà không giấu tung tích của mình, để kiểm tra thái độ của các bên.
Xem xem ai sẽ là người đầu tiên tấn công Ma Đạo, ai sẽ có ý định bày sát cục cho chúng tôi ở Nhân gian.
Bao năm Thùy Họa ngủ say, tôi đã quen với việc cô ấy tình ý miên miên, thấy cô ấy đột nhiên khôi phục lại thân phận Tử Thần, ít nhiều gì cũng không quen, phần nhiều vẫn là cảm thấy áy náy.
Tôi đương nhiên biết, thiếu nữ nhà họ Lâm bốn trăm năm trước mới là dáng vẻ hạnh phúc của cô ấy, tướng Phá Quân của Ma Đạo sẽ chỉ mang đến cho cô sự đau đớn.
Muốn gả thì phải gả cho hạnh phúc, từ góc độ này, rõ ràng Thùy Họa đã gả nhầm người.
Núi Xích Cận có trọng binh của Nhân tộc canh gác nghiêm ngặt, tôi không lo lắng Thuần Quân gặp chuyện, nên tôi và Thùy Họa cũng không vội lên đường.
Mỗi người hóa thành một người qua đường bình thường, bước đi chậm rãi trên Nhân gian.
Sau khi Thiên Đạo trở lại, sức sống của Nhân tộc ngày càng tiêu điều.
Trên thực tế, trong những năm qua, tỷ lệ sinh của Nhân tộc đã giảm đi đáng kể.
Trong cơn khủng hoảng của ngày tận thế, mọi người đều gặp nguy hiểm, mọi tầng lớp xã hội gần như bế tắc.
Sau khi Từ Phúc chết, gánh nặng của Nhân đạo đã đè nặng lên một mình Tạ Uẩn, tôi tin rằng áp lực của cô ấy cũng không nhẹ nhàng hơn tôi là bao.
Lần này vào Nhân gian tôi không đến gặp cô ấy, Nhân tộc cũng không cần tham gia cuộc chiến phong thần, cho nên không muốn Ma Đạo làm ảnh hưởng đến lựa chọn của Tạ Uẩn, bởi vì Ma Đạo cũng không thể hứa hẹn gì với Nhân tộc.
Trên đường đi, tôi đã với Thùy Họa về tất cả những chuyện của mình.
Trong đó có nhân quả mất đi tim ma, còn có sự ra đi của Uy Nhuy, thái độ của Nữ Đế.
Suốt đời còn lại, tôi chỉ có mỗi Thùy Họa.
Giống như lời thề ban đầu, chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.
Kiêm Hà giống như một đám mây trôi đi thất thường, Uy Nhuy lại giống như một giấc mơ.
Cuối cùng, người duy nhất ở bên cạnh và nắm tay tôi chỉ có mỗi cô ấy.
“Tạ Lan, anh nói Kiêm Hà sẽ còn quay lại chứ?” Thùy Họa hỏi tôi.
“Em muốn cô ấy quay lại à?”"Ừ, luôn cảm thấy mình nợ cô ấy rất nhiều, lúc đó em không nên đối xử bá đạo với cô ấy như vậy.
""Đây là lựa chọn của chính cô ấy.
khoảnh khắc anh mất đi tim ma, anh ấn định sẽ mất cô ấy mãi mãi rồi.
" Tôi buồn bã đáp.
“Không, em luôn cảm thấy cô ấy sẽ lại về Nhân gian.
” Thùy Họa lắc đầu nói.
"Tại sao?""Trực giác của phụ nữ.
Em tin rằng Kiêm Hà chắc chắn không vô tình như anh nhìn nhận, có khi ly biệt chỉ để đoàn tụ.
"Thái Cổ Ma Giới bị Thiên Đạo đày ải, Kiêm Hà có thể ngưng tụ hết thảy tín ngưỡng của yêu ma để mở ra cổng dịch chuyển của Thái Cổ Ma Giới, nhưng nếu muốn trở về Nhân gian, đó không phải là chuyện cô ấy có thể làm được.
Ban đầu tôi thương tâm đến thế vì tôi biết rằng một khi Kiêm Hà đã rời đi thì sẽ không thể quay lại được nữa.
Trừ khi cô ấy có thể phá bỏ cấm chế của Thiên Đạo, mang theo toàn bộ Thái Cổ Ma Giới quay về.