"Sau khi niệm xong hai câu thơ trên, mấy đạo thần niệm vốn đang khóa chặt tôi cũng không nhúc nhích gì thêm, cũng không tiếp tục gia tăng sức mạnh.
Bởi vì bọn họ không phát giác ra sát ý, chỉ có thể coi hành động của tôi là múa kiếm thật sự.
Thơ hòa cùng rượu, hai câu thơ đầu tiên này hoàn mỹ mà hòa nhập cùng với kiếm ý Ma Kiếm của tôi, đồng thời cũng chiếu rọi cho vị tướng quân tóc trắng như mây đang chiến đấu ở kia.
Ma Kiếm cuồn cuồn, kiếm ý một khi đã xuất liền không thể ngăn.
Thùy Họa bạch phát hồng nhan, một câu “tóc trắng vì quân” ngày xưa ấy, quả thực cảm động thấu tận trời xanh.
“Đời người đắc ý hãy vui tràn, chớ để bình vàng suông bóng nguyệt.
Trời sinh thân ta hẳn có dùng, nghìn vàng tiêu hết rồi lại đến.
Mổ dê, giết trâu, cứ vui đi, Uống liền một mạch ba trăm chén”.
“Sầm phu tử, Đan Khâu huynh.
Sắp mời rượu, chớ có ngừng”.
Sầm phu tử tức Sầm Huân, Đan Khâu huynh tức Nguyên Đan Khâu, hai ẩn sĩ này là bạn rượu của Lý Bạch lúc bấy giờ.
Niệm tới đây, kiếm ý Ma Kiếm đã đạt tới cực hạn.
Kiếm khí đè nén trong cơ thể tôi cũng bị áp tới cực điểm.
Tôi thu hồi Ma Kiếm, thay bằng hành kiếm Thần Kiếm“Vì quân ta ca một khúc, vì ta quân hãy lắng nghe chơi”.
Câu cuối cùng “vì ta quân hãy lắng nghe chơi”, chữ quân này ám chỉ Tây Phương Quỷ Đế Triệu Văn Hòa.
Kiếm ý vốn bị nén chặt trong tim, sau khi câu thơ cuối cùng vừa niệm dứt bèn bùng nổ, kiếm khí cuồn cuộn như mây từ mũi kiếm sôi trào, hướng về Triệu Văn Hòa.
Lúc này đây, chiến lực của Triệu Văn Hòa đã hồi phục nhờ có quỷ khí từ núi Bá Chủng, chiến giáp Quỷ Đế cũng khôi phục nguyên vẹn như lúc ban đầu.
Thùy Họa hai tay cầm đao, roi Kinh Thần đã sớm bị cô vứt bỏ.
Triệu Văn Hòa bèn triệu hồi roi, chuẩn bị quay lại tham chiến.
Cảm nhận được sát cơ hủy diệt toát ra từ kiếm khí Thần Kiếm, Triệu Văn Hòa toàn thân choáng váng.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn!”Người đầu tiên có phản ứng chính là vị Chí Cường Đạo Tổ trong núi Bão Độc, đạo chú vừa niệm, một cỗ sức mạnh vô cùng tinh thuần ẩn chứa năng lượng bảo vệ tối thượng bao trùm lấy Triệu Văn Hòa.
Thế nhưng, đã quá muộn rồi.
Thần Kiếm mù mịt, vu vô thanh xử thính kinh lôi.
Tức là Tiếng sấm đột nhiên vang lên giữa khoảng trời vắng lặng.
Tôi dựa vào hành kiếm, dùng Ma Kiếm khiến cho kiếm khí kích thích tới cực hạn, lại dựa vào hành kiếm để hóa thành kiếm khí Thần Kiếm, sau đó dùng Thần Kiếm xuất ra sát chiêu bất ngờ.
Loại kiếm khí này, ngay cả thân thể Đạo Tổ cũng khó lòng địch lại.
Quan trọng nhất là, bọn họ trước tiên bị kiếm vũ của tôi mê hoặc, ai cũng không thể ngờ tôi lại bất ngờ tập kích như vậy.
Kiếm khí nổ oanh đình, trực tiếp chém nát thân thể Quỷ Đế của Triệu Văn Hòa.
Thần hồn của ông ta vội vàng tháo chạy, được che giấu bởi năng lượng bảo vệ tối thượng từ trên cao.
Đáng tiếc, thứ tôi muốn xuất ra đâu chỉ là một kiếm.
Tôi sớm biết rằng, dựa vào một đạo kiếm khí Thần Kiếm nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh tan thân xác của Triệu Văn Hòa, không cách nào có thể diệt được thần hồn của ông ta.
Vì thế, kiếm khí Thần Kiếm xuất ra được tôi chia làm hai đường, đường kiếm thứ hai so với thứ nhất càng thêm mạnh mẽ.
“Trẻ đâu, mau đổi rượu đào,Cùng nhau ta cạn cái sầu nghìn thu!”Tôi vừa niệm dứt câu thơ, năng lượng bảo hộ liền tan vỡ, thần hồn Triệu Văn Hòa chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, hóa thành mấy mảnh thần niệm, sau đó rầm rầm tiêu tan.
Triệu Văn Hòa, kẻ đã chấp chưởng núi Bá Chủng của Âm Ty hàng nghìn năm, vong mệnh.
Âm Ty, thần điện Phong Bộ.
Sự ra đi của Triệu Văn Hòa làm rung chuyển cả huyền quan của Bắc Âm Đại Đế Châu Khất, bởi vì cờ chiêu hồn của Âm Ty được giấu trong huyền quan của ông ta.
Trận chiến Phong Thần đã bắt đầu, sự tồn tại của mỗi vị Quỷ Đế đối với Âm Ty mà nói là vô cùng quan trọng.
Tây Phương Quỷ Đế Triệu Văn Hòa, chỉ riêng núi Bá Chủng đã có ba triệu tư binh tập trung, ngoài ra còn có hàng chục chiến tướng cấp Thiên Tôn chịu sự sai phái của ông ta.
Mặc dù Âm Ty có thể chọn người kế vị Quỷ Đế, tuy nhiên, thế lực tinh anh mà Triệu Văn Hòa khổ tâm bồi dưỡng hàng nghìn năm không thể nào một sớm một chiều có thể chấp nhận được.
Kỳ thực, với tình hình hiện tại của Âm Ty, việc mất đi một vị Quỷ Đế vẫn còn trong phạm vi có thể chấp nhận.
Thế nhưng Châu Khất nuốt không trôi cục tức này, kể từ lúc từ trong miệng Nhân đạo biết được Tam Kiếm của Ma Đạo Tổ Sư đã viên mãn đại thành, Châu Khất liền không ngừng củng cố sức mạnh.
Không chỉ phái ra ba vị còn lại trong Lục Đạo Giám Sát Sử, còn an bài hàng chục vị chiến tướng cảnh giới Phong Thiên Tôn, thậm chí còn mời cả vị vốn dĩ không có ý định tham gia cuộc chiến Phong Thần, tất cả chỉ để đảm bảo lần này Âm Ty có thể tiêu diệt hoàn toàn Ma Đạo Tổ Sư và tướng Phá Quân.
Hiện giờ kết quả trận đấu vẫn chưa truyền tới, Châu Khất đã nhận được tin tức về cái chế của Tây Phương Quỷ Đế Triệu Văn Hòa, cục tức này ông ta làm sao có thể nuốt trôi.
Ví như, nếu Âm Ty phái ra nhiều nhân thủ như vậy vẫn không thể tiêu diệt phu thê Tạ Lan, chuyện này nhất định sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí Âm Ty, tương lai làm sao có thể tấn công Quy Khư?Châu Khất phẫn uất tới cực điểm, thậm chí còn muốn đích thân lên hạ giới, thế nhưng còn e ngại thân phận, không muốn trở thành trò cười cho Tam Giới.
Dù sao Ma Đạo Tổ Sư bây giờ cũng không phải là vị trước kia, không đáng để ông ta làm như vậy.
So với Châu Khất đang cực kỳ phẫn nộ, Cửu U Nữ Đế rõ ràng là điềm tĩnh hơn rất nhiều.
Nữ Đế chấp chưởng luân hồi của Lục Giới, do đó cũng cùng lúc biết được tin tức về cái chết của Triệu Văn Hòa.
“Nữ Đế, sát cục đã hình thành, Châu Khất tuyệt đối sẽ không chủ động thoái lui, với chiến lực của phu thê Tạ Lan, Âm Ty chỉ sợ lại mất thêm một vị đại tướng.
Ngài dù sao cũng là chủ của Âm Ty, cũng không thể ngồi im nhìn Quỷ Đế của chúng ta cứ thế vong mạng.
” Mạnh Bà Thiên Tôn nói.
“Không sao, nếu không có trận chiến này, Châu Khất sẽ không thể lường được sức mạnh của Ma Đạo, tương lai tấn công Quy Khư chỉ thêm thương tổn càng nhiều.
Hi vọng cái chết lần này của Triệu Văn Hòa có thể khiến hắn ta bình tĩnh lại.
” Cửu U Nữ Đế đáp.
“Vạn nhất lại có thêm một vị Quỷ Đế ngã xuống thì sao?” Mạnh Bà lại hỏi.
“Sẽ không có nữa, ông ta có lẽ đã xuất thủ rồi.
”“Ai?”“Địa Tạng Vương Thiên Tôn.
”"