Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 925 - Chương 925: Kiếm Hải Thần Kiếm (1).

Chương 925: Kiếm Hải Thần Kiếm (1).

Lời vừa dứt, Âm Ty lập tức điều chỉnh trận hìnhLần này đổi lại là Địa Tạng Vương Thiên Tôn tới khiêu chiến Thùy Họa, những người khác đem toàn bộ sát cơ khóa chặt lấy người tôi.

Trên thực tế, đã chiến đấu tới lúc này, cho dù tôi và Thùy Họa coi như có thể đột phá vòng vây, thoát khỏi nơi đây cũng coi như không làm mất đi sĩ khí của Ma đạo, thế nhưng trên đời luôn có một số người không bao giờ biết đến hai chữ trốn chạy, trừ phi không còn nhìn thấy một tia hi vọng nào.

Phá Quân trước giờ chưa từng “không chiến mà chạy”, mà tôi thân là Ma Đạo Tổ Sư, trước khi sức mạnh chiến đấu cạn kiệt cũng không thể tháo chạy.

Sát cục ngày hôm nay, nhìn như tứ bề khốn đốn nhưng lại là màn khắc họa vô cùng chân thực về cảnh ngộ của Ma đạo trong cuộc chiến Phong Thần trong tương lai.

Bây giờ chúng tôi hãy còn cơ hội “không chiến mà chạy”, tương lai Ma đạo có thể chạy tới nơi nào đây?Vì vậy, tâm ý của tôi và Thùy Họa đều giống nhau, chưa giết đủ thì không dừng lại, đã vậy hãy để chúng ta huyết chiến đến cùng.

Cho dù muốn trốn, cũng hi vọng thứ chạy trốn chỉ là thần hồn, đem thân xác chiến tử vùi trên đất này, để máu tươi kia chảy cạn, để những thế lực đang theo dõi Ma đạo trong Tam Giới nhìn cho rõ cái gì gọi là Ma đạo đệ tử!Lúc Thùy Họa nhấc đao hướng về phía Địa Tạng Vương Thiên Tôn, chiến cục lần nữa lại chia cắt.

Tôi một mình ứng chiến với ba vị Đạo Tổ gồm Đông Phương Quỷ Đế Thái Úc Lũy, Nhân Đạo Giám Sát Sử, Ngã Quỷ Đạo Giám Sát Sử, lại thêm ba vị Thiên Tôn Âm Ty, hai vị chiến tướng cấp cao.

Sức mạnh chiến đấu lần này thậm chí còn vượt xa cả trận chiến bất bại trong thần thoại của Ma Đạo Tổ Sư năm xưa, khi người một mình đơn độc chiến đấu với mười hai vị Đỉnh Phong Thiên Tôn.

Chỉ là, khi ấy Ma Đạo Tổ Sư mới có Ma Kiếm là viên mãn đại thành, lại càng chưa lĩnh ngộ được phép “nhất kiếm hóa tam thanh” thần thông, mà hiện giờ Tam Kiếm Thái Cổ của tôi đều đã viên mãn đại thành, lại lĩnh ngộ được phương pháp hành kiếm.

Nếu như tôi ở trạng thái đỉnh cao, dựa vào khả năng dùng thân lĩnh kiếm trốn vào hư vô liền có thể chậm rãi đối phó với bọn họ, tìm kiếm cơ hội đánh bại từng kẻ một.

Thế nhưng giờ đây, tôi không chỉ không thể khiến cho trận chiến tiêu hao, thân thể trọng thương nghiêm trọng cũng ảnh hưởng tới việc phát huy sức mạnh chiến đấu.

Bởi vì muốn trì hoãn việc sinh cơ mất đi, tôi chỉ có thể đem Quỷ Kiếm làm chủ, dựa vào đó để trốn tránh nguy cơ diệt sát.

Kiếm hải từ đầu đến cuối không có cơ hội thành hình, ngay cả kiếm khí hồng lưu cũng không cách nào phát huy, có thể tưởng tượng được trong trận chiến này tôi có bao nhiêu gian nan vất vả.

Tuy nhiên, cũng chỉ dưới tình huống này mới có thể đem thuật hành kiếm ảo diệu của tôi phát huy tinh tế, sâu sắc.

Đường kiếm dũng mãnh tuyệt luân, uy lực vô song.

Chỗ tinh diệu của hành kiếm nằm ở “nước chảy mây trôi”, kiếm ý miên man không ngừng, một chiêu tất sát.

Thùy Họa vốn đang trọng thương cũng hét lên một tiếng, lưỡi hái tử thần chém về phía Địa Tạng Vương Thiên Tôn, gần như cùng lúc đó, ba vị Đạo Tổ của Âm Ty cũng hướng tôi mà giết.

Mâu Diêm Phù, Thương Phù Đồ, Minh Ngục Nghiệp Hỏa Kiếm.

Hai thanh trường binh sát phạt vô song, lại cộng thêm một thanh kiếm Minh Ngục có thể phun ra hồng liên nghiệp hỏa thiêu đốt thần hồn.

Một thân tạo hóa tu vi của Ngã Quỷ Đạo Giám Sát Sử có thể nói đều do Địa Tạng Vương Thiên Tôn ban tặng, không chỉ truyền cho ông ta Trấn Ngục Cửu Tự Chân Ngôn chú, còn vì ông ta mà đúc một thanh Minh Ngục Nghiệp Hỏa kiếm.

Ba chủng sát cơ ngay lập tức liền phong cấm toàn bộ thân pháp biến hóa của tôi, cho dù tôi có dùng thân lĩnh kiếm trốn vào hư không cũng sẽ bị Minh Ngục Nghiệp Hỏa Kiếm làm tổn thương hồn phách, thần thức bị kinh hãi, ngay cả thân pháp cũng lộ ra sơ hở.

Tôi vốn nên ra đòn tập kích đối với Trung Ương Quỷ Đế Kê Khang trên không trung, nhưng vì thân pháp có sai sót, thiếu chút nữa liền va phải Đại Địa Ngục Trấn Hồn Bia.

Còn may, trái tim thất khiếu linh lung đã trao cho tôi năng lực ứng biến cực kỳ nhạy bén, giúp tôi trong lúc gần như chạm vào bia Trấn Hồn đã kịp thời lướt qua.

Chỉ là khi muốn nhân cơ hội chém chết Kê Khang thì đã quá muộn, Nam Phương Quỷ Đế Đỗ Tử Nhân cầm trong tay thanh giản Diêm La hướng tôi mà giết.

Cùng lúc ấy, hai vị Thiên Tôn chiến tướng và ba vị thần minh Chí Cường Thiên Tôn cao quý của Âm Ty đã kết thành Ngũ Phương Trận, một lần nữa khóa chặt khí cơ của tôi.

Lần này Âm Ty vì muốn đối phó tôi, chuyện gì cũng không từ.

Thái Úc Lũy, Nhân Đạo Giám Sát Sử, Ngã Quỷ Đạo Giám Sát Sử được coi là “tam tài chủ sát”.

Tam tài Ngũ phương tính toán hết thảy những biến hóa của tôi, lại thêm Nam Phương Quỷ Đế và Trung Ương Quỷ Đế hai vị Đỉnh Phong Thiên Tôn đóng vai trò là biến số trong trận pháp, vì tôi mà giăng ra thiên la địa võng, sát cơ trùng trùng.

Mặc dù sở hữu trái tim thất khiếu linh lung, trong lúc nhất thời tôi cũng không thể tránh khỏi bị đánh tới nỗi tối tăm mặt mũi.

Sinh cơ mất đi càng khiến tôi ỷ lại vào việc mượn Quỷ Kiếm trốn vào hư không, mắt nhìn thấy bản thân đang dần mất đi thế chủ động, tôi càng lúc càng nôn nóng.

Sát chiêu không thể coi thường, thế nhưng nếu cứ một mực đánh tiếp như thế này, đợi tới lúc sinh cơ hết sạch, thần niệm cạn kiệt, chỉ e ngay cả thần hồn cũng bị hủy ở nơi này.

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi đem sát cơ khóa chặt trên người Kê Khang, chuẩn bị lợi dụng Đại Địa Ngục Trấn Hồn Bia làm chút chuyện gì đó.

Bình Luận (0)
Comment