Thứ đầu tiên ập đến là thương Phù Đồ của giám sát sứ Nhân Đạo, bắn vào mạn sườn trái của tôi, cú va chạm mạnh này khiến tôi bay ngược trở lại.
Chưa kịp đợi tôi thoát khỏi sự tàn sát của thương Phù Đồ, thì kích Diêm Phù của Quỷ Đế phía đông Thái Úc Lũy đã đâm vào xương sườn bên phải của tôi.
Hai người bọn họ dùng vũ khí dài, sở trường của dạng vũ khí này chính là đột kích, cho nên hai người bọn họ là người đầu tiên khiến tôi bị thương, tương đối mà nói, thì kiếm Minh Ngục Nghiệp Hỏa của giám sát sứ Ngạ Quỷ Đạo bị bỏ phía sau một chút.
Tuy nhiên, chỉ cần hai người họ cơ bản đã quyết định sự sống chết của tôi, chỉ để lại cho tôi mảnh sinh cơ cuối cùng.
Ngay khi giám sát sứ Ngạ Quỷ Đạo chuẩn bị trảm đứt sinh cơ cuối cùng của tôi, thì Thùy Họa đã giáng một đòn chí mạng từ phía sau hắn ta.
Thấy vậy, giám sát sử Ngạ Quỷ Đạo do dự một lát, cuối cùng cũng không dám mạo hiểm, quay người rời đi.
Trên thực tế, lực chiến của Thùy Họa đã bị tổn hại nghiêm trọng, còn sót lại không nhiều, chỉ là trước đó cô tỏ ra mình rất mạnh, âu cũng là danh của người, bóng của cây, giám sát sứ Ngạ Quỷ Đạo không dám đánh cược, đành từ bỏ cơ hội chém đứt tia sinh cơ cuối cùng của tôi.
Giám sát sứ Ác Quỷ Đạo cùng với Thùy Họa run rẩy, Địa Tạng Vương Thiên Tôn liếc nhìn tôi một cái, sau đó tiếp tục công kích Thùy Họa, thi triển chú Trấn Ngục Cửu Tử Chân Ngôn.
Trong cùng lúc đó, chúng thiên tôn của Âm Ty cũng quay đầu giết chết Thùy Họa.
Trong mắt họ, tôi đã là một người chết rồi.
Thần niệm đã không còn, sinh cơ cũng chỉ còn sót lại một tia cuối cùng trong tim Thất Khiếu Linh Lung.
Chỉ cần đợi Thái Úc Lũy và giám sát sử Nhân đạo đâm vào tim tôi, thì đã hoàn toàn giết chết được tôi rồi.
Hơn nữa, do thần hồn của tôi bị đốt cháy quá nghiêm trọng, sau khi nhục thân mất đi sinh cơ thì thần hồn cũng đừng mơ sẽ thoát khỏi được cái chết.
Thời gian dường như chậm lại rất nhiều, tôi có thể nhìn thấy rõ nụ cười trên khuôn mặt của Quỷ Đế phía đông Thái Úc Lũy và giám sát sứ Ngạ Quỷ Đạo.
Nếu có thể giết được Ma Đạo Tổ Sư, thì chiến công này chắc chắn có thể được truyền lại ngàn đời.
Đặt lên bàn cân, sự mất mát hai vị Quỷ Đế của Âm Ty căn bản không có gì đáng nhắc tới.
"Chiến thắng thuộc về Âm Ty!"Nói xong, Thái Úc Lũy rút ra kích Diêm Phù, chuẩn bị xuất thêm sát chiêu lần nữa.
Đúng vào lúc này, một luồng kiếm khí Thần Kiếm cực lớn xuyên qua không khí, trực tiếp khóa chặt thần niệm của Thái Úc Lũy.
Thần kiếm miểu miểu, dĩ vô thanh xứ thính kinh lôi.
Không đợi Thái Úc Lũy kịp phản ứng, kiếm khí Thần Kiếm đã phát nổ, khiến người của hắn nổ bay ngược về phía sau.
Cảm nhận được sự thay đổi, giám sát sứ của Ngạ Quỷ Đạo lập tức thôi thúc sát ý định giết chết tôi, nhưng trước khi hắn dùng ngọn thương Phù Đồ đâm vào ngực tôi, luồng kiếm khí Thần Kiếm thứ hai lại xuất hiện.
Giám sát sử của Ngạ Quỷ Đạo cũng như Thái Úc Lũy vậy, bị kiếm khí Thần Kiếm thổi bay lộn ngược ra ngoài.
Nguy cơ sinh tử đã được giải quyết, ngay sau đó tôi đã được một cánh tay mảnh khảnh nhỏ bé nâng đỡ, ngẩng đầu thì nhìn thấy gò má của cô bé tám chín tuổi của Thuần Quân.
“Cứu lấy Lâm tướng quân.
” Tôi nói.
"Tuân lệnh.
" Thuần Quân nghiến răng hứa, đem tôi ném xa về phía sau, chỗ Tạ Uẩn đang tiến đến, rồi hướng về thế trận Thùy Họa mà giết.
Thùy Họa gặp phải nguy cơ sinh tử cũng không ít hơn tôi bao nhiêu, nhưng thân thể của Tử Thần dù sao cũng mạnh không ai sánh bằng, nếu muốn chém đứt hoàn toàn sinh cơ của cô ấy, cho dù tình thế ở đây không có hồn năng, cũng phải tốn rất nhiều công sức của Âm Ty.
Điều quan trọng nhất là hiện giờ trong tay Địa Tạng Vương Thiên Tôn không có binh lính để sử dụng, còn những kẻ vây hãm Thùy Họa cũng không có lực chiến đạo tổ.
Thuần Quân có kiếm thể Tiên Thiên, nhận biết tình thế nguy cấp nên từ bỏ mọi phòng thủ, chỉ chăm chăm tấn công.
Hai tay kiếm chỉ xuất không ngừng, kiếm chỉ tay phải với Ma Kiếm trợ giúp Thùy Họa giải vây, kiếm chỉ tay trái liên tục tung hình kiếm khí, có ý định tạo nên một kiếm hải.
Kiếm hải của Thuần Quân không mạnh bằng của tôi, nhưng lúc này, chiến ý của Âm Ty đã suy yếu rất nhiều sau khi Thuần Quân đến, sau khi nhận ra sự tồn tại của kiếm hải Thần Kiếm, càng không dám ương ngạnh tấn công.
Chỉ sau đợi khi Thuần Quân giải phóng kiếm hải, mới phóng sát ý lên người Thùy Họa.
Không ngờ, sau khi kiếm hải Thần Kiếm của Thuần Quân thành hình, treo lơ lửng trên bầu trời, chỉ dung nạp mà không phóng thích ta, đồng thời bắt đầu phóng kiếm khí Quỷ Kiếm ngưng tụ ra kiếm hải Quỷ Kiếm.
Đợi đến lúc thời điểm Quỷ Đế phía đông Thái Úc Lũy và giám sát sứ Ngạ Quỷ Đạo ổn định thương thế và tái tham chiến, kiếm hải Quỷ Kiếm của Thuần Quân cũng đã thành hình, bắt đầu ngưng tụ kiếm hải Ma Kiếm.
Lúc này Âm Ty càng không dám tấn công, chiến ý ngày một yếu dần.
Mặc dù ý chí chiến đấu của Đại Tạng Vương vẫn không hề suy giảm nhưng ông ta không có vũ khí trong tay thì cũng bất lực.
Một lúc sau, kiếm hải Ma Kiếm của Thuần Quân cũng thành hình.
Uy lực của ba kiếm hải của Thuần Quân không mạnh bằng tôi, nhưng cũng đủ để cấm chế đạo tổ.
Ba mảng kiếm hải khiến mọi người trong Âm Ty nản lòng.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thuần Quân nổi giận, giọng nói trong trẻo của lô-li-ta vang vọng khắp đất trời.
“Cút!”