Đại địa Cửu Châu đã chìm trong biển máu, khắp nơi đều tiếng khóc lóc thảm thương.
Thời đại Hỗn Loạn trước đây, còn có tam đạo nhập thế cứu người, nhưng ngày nay, tam đạo đang ở nơi nào?Chúng sinh bình đẳng, không phân biệt giống loài.
Quỷ Thần Minh Minh, Tự Lực Tự Cường.
Khí số Nhân tộc bất thình lình tiêu vong, đồng nghĩa với việc Thiên đạo đã mất hết kiên nhẫn.
Thiên đạo đang bức ép Ma đạo chủ động khai chiến, bởi vì giáo lý Ma đạo chính là vì chúng sinh, vì thế hắn đẩy nhanh ngày tàn của nhân gian đến sớm hơn dự định.
Lúc này, nếu như Ma đạo nhập thế, thì bắt buộc phải khai chiến với Âm Ti, mà chiến trường chính là nhân gian.
So với quân lực hùng hậu của Âm Ti, ưu thế duy nhất của Ma đạo chính là có vị trí địa lý nằm trên Đông Hải.
Dù là đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh hay Quy Khư, đều dễ thủ khó công, có trận pháp phòng thủ do Khương Tuyết Dương bố trí.
Nếu như đánh nhau ở nhân gian, thì Ma đạo sẽ rơi vào thế bị động, chịu đựng đòn tấn công ồ ạt của Âm Ti.
Huống hồ gì, nếu Ma đạo nhập thế, bắt buộc phải chia quân ra chiến đấu, như vậy càng dễ bị binh lực của Âm Ti nuốt chửng.
Giáo lý của Nhân đạo là vô vi nhi trị, bọn họ có thể làm ngơ mọi chuyện.
- Giải thích "vô vi nhi trị" nghĩa là tuy không làm gì cả nhưng thật chất không gì là không làm, hoặc có nghĩa là thuận theo tự nhiên.
Hết giải thích.
Giáo lý của Tiên đạo là tôn ti cao thấp, có nghĩa là bọn họ sẽ bàng quang đứng ngoài cuộc.
Mà nếu như Ma đạo chúng tôi cũng học theo họ, liền có thể tu đạo hay sao?“Xuất binh đến nhân gian thôi, Tuyết Dương.
” Tôi nói.
“Được.
” Tuyết Dương hiểu lòng tôi, dù biết quyết định này sẽ khiến Ma đạo rơi vào kiếp nạn tai ương muôn đời muôn kiếp không thể quay đầu, cô ấy cũng không nói ra một chữ phản bác.
“Nếu như Ma đạo xuất binh đến nhân gian, tất cả những ưu thế mà chúng ta có đều sẽ tan thành mây khói rồi.
” Bắc Minh Tú thở dài nói.
“Thiên đường ở bên trái, nhưng Ma đạo cứ thích rẽ phải mà.
” Tôi nói.
“Nếu như chỉ có mỗi Âm Ti, chưa chắc đã thua, nhưng sợ là hai đạo Nhân Tiên sẽ nhân cơ hội này tập kích Ma đạo.
” Bắc Minh Tú lại nói.
“Hai đạo Nhân Tiên sẽ không ra tay đâu, bởi vì Nhân tộc cũng là nơi cốt lõi của bọn họ.
” Khương Tuyết Dương nói.
Thiên đạo mất đi kiên nhẫn, muốn đẩy nhanh tiến độ của trận chiến phong thần, thì bức ép Ma đạo nhập thế cứu người, chính là cách tốt nhất.
Mà Thiên đạo đã khoan dung cho Nhân tộc đã lâu, trong lịch sử ghi chép lại, không ít lần lòng dân đối địch với lẽ trời, không ít lần thách thức quy tắc do Thiên đạo đặt ra, thậm chí muốn dựa vào trí tuệ của bản thân xúc phạm điều cấm của Thiên đạo.
Vì thế, lần này Thiên đạo không tiếp tục nương tay nữa, tàn nhẫn kết thúc khí số của Nhân tộc, khiến Nhân tộc phải quay ngược về thời đại Hỗn Loạn.
Sau khi bàn bạc xong xuôi, Ma đạo bắt đầu điểm tướng xuất binh đến nhân gian.
Đề phòng việc cung Oa Hoàng tập kích bất ngờ, Tổ Long Nguyên Phượng và Thủy Kỳ Lân ở lại Quy Khư.
Cự Long bóng tối Liễu Chi Nhung đóng quân trấn giữ đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh, bởi vì thuộc tính bóng tối cũng cô ấy không thích hợp xuất hiện ở nhân gian.
Đình viện Bắc Đẩu Quần Tinh khởi động trận pháp bảo vệ, toàn bộ vạn tộc Quy Khư đều đã sẵn sàng chiến đầu, khởi động pháp trận phòng ngự núi Bất Châu.
Với bấy nhiêu chiến lực, nhiều nhất chỉ giúp Ma đạo kiên trì được một giờ, hoàn toàn không đủ sức chống lại đại quân cung Oa Hoàng hoặc Âm Ti, nhưng mà chúng tôi không thể phân bổ thêm nhiều quân số ở lại phòng thủ nữa.
Nhân gian đang sống trong khoảng thời gian đen tối nhất, Ma đạo bắt buộc phải điều động toàn quân xuất kích, dốc hết sức mình giúp đỡ Nhân đạo dẹp yên chiến loạn.
Binh tới lúc cần mới biết ít ỏi, Ma đạo chung quy vẫn còn yếu kém.
Thiên đạo bất ngờ chơi chiêu này, tôi thật không hiểu hắn đang đánh giá quá cao Ma đạo, hay đang lo lắng chuyện gì nữa.
Với quân lực hiện giờ của Ma đạo, chỉ cần đại quân Oa Hoàng ập đến, chắc chắn khó thoát khỏi cuộc tấn công dồn dập của Châu Khất và Nữ Oa.
Còn về Nhân tộc, hưng thịnh tồn suy cũng chỉ nằm trong suy nghĩ của hắn mà thôi.
Sau đó tôi mới biết, Thiên đạo hấp tấp đến vậy, vốn không phải không thể tiếp tục khoan dung cho Ma đạo, mà vì Thái Cổ Tam Giới sắp trở về, hắn phải sớm ngày kết thúc trận chiến phong thần, thoát khỏi nhân quả.
Trước khi đại quân Ma đạo xuất chiến, Phong Chủ đã liên lạc với Tạ Uẩn trước, để Nhân tộc có mặt ở đông hải đến tiếp ứng đại quân Ma đạo.
Đồng thời Khương Tuyết Dương cũng phi hành bay đến núi Lệ, cùng Tạ Uẩn bàn bạc kế hoạch phân bổ quân lực tác chiến.
Đợi khi đại quân Ma đạo tiến vào nhân gian, Khương Tuyết Dương và Tạ Uẩn cũng đưa ra kế hoạch tác chiến sơ bộ.
Bắc Minh Tú trực tiếp dẫn quân tiên phong lên phía bắc, thống lĩnh hai trăm vạn đại quân vong hồn, dẹp yên chiến loạn phương bắc.
A Lê và Lưu Phong Sương cùng nhau xuống phía nam, lãnh đạo một trăm vạn đại quân Yêu tộc quét sạch lũ yêu ma đang làm loạn ở phía nam.
Hai đại sát thần thống lĩnh một trăm vạn đệ tử Nhân tộc Quy Khư của Ma đạo hòng dẹp loạn trung tâm Nhân tộc.
Còn về phần phía tây, giao lại cho liên minh Cửu Lê của Tạ Uẩn.
Phong Chủ nhận trách nhiệm tổng quản lý Cửu Châu, kết hợp với vệ tinh giám sát của khoa Linh Dị điều phối tình hình chung.
Khương Tuyết Dương trấn giữa núi Lệ, gánh vác vị trí tổng chỉ huy chiến dịch Cửu Châu.
Về phía tôi và Thùy Họa, không đích thân chiến đấu cùng Nhân tộc, nhiệm vụ chính của chúng tôi là đối phó với Âm Ti.
Lần này Ma đạo phân bổ binh lực ra chiến đấu, thì toàn bộ yếu điểm chí mạng đều đã lộ hết trước mắt Âm Ti, đồng thời đã giao ra quyền chủ động tấn công cho bọn chúng.
Vì phòng hờ Âm Ti bất ngờ vây công đánh lén Ma đạo, tôi và Thùy Họa buộc phải đích thân xuống Âm Ti, khống chế quân chủ lực của Âm Ti.
Thùy Họa là Thái Cổ Minh Giới Tử Thần, mà thứ dồi dào nhất ở Âm Ti chính là hồn năng.
Năm xưa Phá Quân hộ pháp thiên tôn dám một thân một mình mang đao xuống Âm Ti, mà Tử Thần hôm nay sau tám lần niết bàn còn đáng sợ uy võ hơn Phá Quân năm đó.
Thật ra chỉ cần một mình Thùy Họa đã đủ sức khống chế Âm Ti, nhiệm vụ chính của tôi là dốc hết sức mình quét sạch quân dự bị của Âm Ti.
Nếu như đã muốn xuống tay tàn nhẫn quyết liệt, cũng phải để cho Âm Ti hiểu rõ, vì sao Ma Đạo Tổ Sư dám một mình thống lĩnh thiên hạ, đối đầu với Thiên đạo.
Thân mang quỷ kiếm lơ lửng trên không, dùng kiếm khí thần kiếm phóng tia hủy diệt về hướng xa xăm.
Chỉ cần bản thân tôi không tiến vào tầm ngấm, Âm Ti đừng hòng giữ chân tôi.
Bây giờ Nữ Đế không xuất đầu lộ diện, tôi muốn xem thử Âm Ti làm sao ngăn được thần uy hủy diệt của Thái Cổ Tam Kiếm!