Tuyết Dương kiên quyết thề sẽ cùng tôi đợi Thùy Họa quay lại, thế nhưng tôi biết, cô ấy sẽ là người đầu tiên thất hứa.
Tôi có Thái Cổ Tam Kiếm, Thùy Họa có thân thể Tử Thần.
Mà Tuyết Dương, ngoại trừ một trái tim chân thành, kỳ thực cô ấy cái gì cũng không có.
Ngày Quy Khư bị diệt cũng là thời khắc Tuyết Dương vong mệnh.
Đảo Kim Ngao ngày xưa như thế nào, Quy Khư của Ma đạo ngày nay cũng như thế.
Nếu như Ma đạo vẫn còn thời gian, Tuyết Dương hãy còn có thể đi tới vực sâu của Vũ Trụ Hư Không tìm kiếm cơ hội độn khứ nhất đích, chứng được Đạo Tổ.
- Giải thích "Độn khứ đích nhất" là xuất phát từ một quẻ trong Kinh Dịch, có ý nghĩa là trốn thoát.
Hết giải thích.
Thế nhưng hiện giờ cô ấy chẳng thể đi đâu, chỉ có thể đem toàn bộ tâm huyết của mình tạo thành pháp trận bảo vệ cho Ma đạo.
Trừ điều này ra, Tuyết Dương còn có một khuyết điểm rất lớn.
Chiến tướng Ma đạo hầu hết đều là những người đã thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn.
Ba đại thần thú hỗn độn vốn dĩ đã không liên quan tới đạo môn, Thái Cổ Nguyệt Thần A Lê và Phong chủ cũng vậy, ngay cả Liễu Chi Nhung và Quỷ Kiếm viên mãn đại thành Bắc Minh Tú cũng thế.
Thế nhưng Tuyết Dương không giống như vậy, cô ấy thậm chí còn không thể rời đi.
Điều này đồng nghĩa với việc cả đời Tuyết Dương sẽ bị Thiên Đạo kiềm hãm, vĩnh viễn không thể thoát khỏi bàn cờ này.
Hai vị đại sát thần sau khi hợp thể tạo nên Sát đạo hoàn mỹ liền có thể thoát khỏi hệ thống tu hành của đạo môn, mà Lưu Phong Sương dựa vào đặc điểm của yêu tộc, Tạ Uẩn dựa vào Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Đao cũng có thể làm như thế.
Tuyết Dương thế nhưng lại không thể, thanh liên chi thể đã là tạo hóa lớn nhất của cô ấy, tất cả đấu pháp thần thông khác đều dựa theo Đạo Tàng mà tu luyện, bao gồm cả các pháp trận.
- Giải thích "Thanh liên chi thể" nghĩa là thân thể bằng hoa sen xanh.
Hết giải thích.
Cái chết của Tuyết Dương trên núi Thái Dương là một kiếp nạn, hoặc cũng có thể xem như là một cơ duyên.
Bởi vì nhờ vậy mà cô có được thanh liên chi thể, lại tấn thăng tới cảnh giới thiên tôn.
Thế nhưng trong trận chiến Phong Thần, Tuyết Dương sẽ gặp phải mệnh kiếp của mình, giống như Tham Lang hộ pháp thiên tôn năm xưa.
Ngước mắt nhìn núi Bất Châu cao chót vót, còn có thần điện Quy Khư sừng sững uy nghi mà Tuyết Dương đã dốc trọn tâm huyết cả đời để gây dựng, trong lòng tôi thấy nặng nề vô cùng.
Tuyết Dương đã tiêu tốn rất nhiều tinh lực để tạo nên trận Vạn Tiên, lấy núi Bất Châu làm mắt trận, quy mô này so với đảo Kim Ngao năm xưa còn lớn hơn nhiều.
Chỉ riêng một trận Vạn Tiên Ma đạo đã đầu tư hàng triệu quân binh, đồng thời sử dụng toàn bộ Tiên Thiên Ngũ Hành Chi Khí của Quy Khư.
Máu kỳ lân của Yến Tháp được quét lên mười hai trụ đá kình thiên, ngưng tụ năng lượng Tiên Thiên Mậu Thổ trấn áp núi Bất Châu.
Hi Hòa đã để lại một đạo khí tức Hỏa Diệm tại thần vị Chu Tước của Vạn Tiên trận, chỉ cần nó còn ở đó, Vạn Tiên trận sẽ không bao giờ thiếu năng lượng Tiên Thiên Li Hỏa.
Ngạo Phong lại dẫn toàn bộ năng lượng Tiên Thiên Quý Thủy xung quanh Quy Khư từ dưới lòng đất vào trong trận, sức mạnh mênh mông của hải dương khiến cho trận pháp sục sôi không ngừng.
Phong chủ đã dùng Phục Sinh chi Phong thu thập tất cả năng lượng Tiên Thiên Ất Mộc của Quy Khư, truyền sức mạnh của sự sống vào tòa trận pháp này.
Mà Kiếm Linh Tuần Quân lại luyện hóa toàn bộ năng lượng Tiên Thiên Canh Kim trong núi Côn Ngô tạo thành một thanh cự kiếm độc nhất vô nhị, cắm trên đỉnh núi Bất Châu.
Một tòa Vạn Tiên trận này đã tiêu hao tinh lực cả đời của Khương Tuyết Dương, là công đức vô lượng mà cô ấy dành cho Quy Khư.
Vạn Tiên trận trên đảo Kim Ngao năm xưa có thể trở thành một điều kiêng kị của bậc Thiên Tôn, mà Vạn Tiên trận do Tuyết Dương tạo nên ngày hôm nay ngay cả Đạo Tổ cũng phải kiêng dè.
Thế nhưng tôi biết rằng, chỉ dựa vào một tòa Vạn Tiên trận không thể bảo vệ nổi thần điện của Quy Khư.
Bởi vì năng lượng ngũ hành bẩm sinh của Quy Khư có hạn, không thể chịu nổi tiêu hao trong trận chiến trường kỳ, càng đừng nói tới bị tấn công bởi sức mạnh cuồng phong có thể hủy diệt cả đất trời.
Nếu ba nghìn năm trước Ma đạo có thể tạo nên một tòa Vạn Tiên trận lợi hại như thế, kẻ nào cũng đừng mong đánh chiếm đảo Kim Ngao.
Thế nhưng hôm nay đã khác rồi, Thiên Đạo hiện giờ dường như đã giải được toàn bộ cấm chế sức mạnh, Thiên Tôn mọc lên như nấm, ngay cả Đạo Tổ cũng trở thành đại tướng thống lĩnh đại quân đích thân ra trận.
Sức mạnh chiến đấu của Thiên Tôn đại năng giờ đây không còn bị hạn chế bởi pháp tắc Thiên Đạo, Tam giới giờ đây có quyền tự do chém giết lẫn nhau.
Về chuyện “sát sinh là nguồn gốc của tội ác”, dưới nguy cơ diệt thế như hiện giờ, nào có mấy người còn quan tâm đến đạo lý này.
Bởi vì lần này Thiên Đạo quay lại vốn mang theo sát tâm.