Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 975 - Chương 975: Tam Kiếm Dung Hợp (1).

Chương 975: Tam Kiếm Dung Hợp (1).

Mộ Dung Nguyên Duệ đã mở ra một thông đạo đi vào vực sâu hư không vũ trụ, càng tiến vào sâu trong vòng xoáy, chúng tôi càng cảm nhận được lực xé toạc mạnh mẽ của không gian và thời gian.

Cuối cùng, cơn đau tột cùng không thể chịu đựng ập đến, thân thể đạo tổ của tôi và cơ thể chiến thần của Mộ Dung Nguyên Duệ cùng lúc vỡ vụn, biến thành hai khối máu thuần khiết.

So với thể xác, khả năng phục hồi của thần hồn tương đối mạnh, cho nên khi thể xác vỡ nát hóa thành sương máu, tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn có thể duy trì được thần thức rõ ràng.

Lúc đầu, thần hồn của chúng tôi bị bao quanh bởi màn sương máu được hóa thành từ cơ thể, hai bên đều biệt lập với nhau.

Tuy nhiên, không lâu sau, hai khối sương máu này lại bắt đầu dung hợp lại với nhau.

Tôi ngơ ngác không hiểu, bởi vì sương máu được hóa thành từ cơ thể của mỗi người, vốn dĩ không thể dung hợp được, vả lại sau khi dung hợp sẽ gây ra hậu quả khó lường.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Tôi dùng thần niệm truyền âm hỏi Mộ Dung.

“Làm sao ta biết được?” Mộ Dung Nguyên Duệ cũng kinh hãi.

"Mộ Dung Nguyên Duệ, có một chuyện ta đã muốn hỏi cô từ lâu rồi.

""Cái gì?""Có phải cô chưa từng chặt đứt dây nhân duyên giữa chúng ta đúng không?""Tình từ tim sinh, Mộ Dung Nguyên Duệ ta chỉ muốn làm theo ý mình, tại sao phải chặt đứt.

" Mộ Dung Nguyên Duệ bình tĩnh đáp.

"Được rồi, ta hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.

"Nếu không phải giữa tôi và Mộ Dung có dây dưa tình duyên, thì sự kết hợp giữa huyết khí này cũng sẽ không bao giờ xảy ra.

Giờ đây, nhờ sợi dây nhân duyên giữa tôi và cô ấy mà chúng tôi đã trở thành vợ chồng được trời đất công nhận.

Tương nhu dĩ mạt, Huyết nùng vu thủy.

Nghĩa là Cùng chung hoạn nạn, dòng máu đào hơn ao nước lã.

Sau khi cơ thể vụn vỡ, giữa huyết khí với nhau tự sinh ra sự thân cận vượt trội.

Lúc này, Mộ Dung Nguyên Duệ và tôi giống như hai con cá, khi nước suối cạn thì chúng tôi nhả nước vào nhau nhằm nuôi sống nhau vậy, nên đây cũng là lý do vì sao huyết khí của chúng tôi mới liên kết với nhau.

Giả dụ như cơ thể chúng tôi còn chịu sự kiểm soát của thần hồn thì chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra, hiện tại thần hồn và thể xác tách rời, huyết khí giao thao đều được trời đất chứng giám.

Nhất âm nhất dương vị chi đạo, âm dương bất trắc vị chi thần.

Tôi là thuần dương, Mộ Dung Nguyên Duệ là thuần âm, lần khí huyết giao hợp này không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

Khi tôi giải thích xong suy đoán của mình cho Mộ Dung Nguyên Duệ, cô ấy tỏ vẻ rất bình tĩnh.

“Nếu để cô vợ Tử Thần kia của ngươi biết được quan hệ hiện tại của ta với anh, không biết cô ta có tức giận đến chết không.

”“Còn có tâm tư đùa cợt, chẳng lẽ cô một chút cũng không lo lắng à?”“Lo lắng điều gì?"“Lo lắng rằng từ giờ trở đi chúng ta sẽ không thể tách rời?” Tôi hỏi.

"Sẽ không.

""Tại sao cô chắc chắn như vậy?""Sức mạnh thời không lực lượng chỉ là tạm thời phá vỡ rồi tổ chức lại, sự dung hợp hiện giờ chỉ là tạm thời, chỉ cần thần hồn của anh và ta không bị diệt, đến lúc đó chúng ta tự nhiên sẽ lấy lại được thân thể.

"Nghe những lời cô ấy nói, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

Nhưng trong mơ hồ, tôi luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

Thần hồn của Mộ Dung Nguyên Duệ và tôi không tồn tại được lâu, khi tiến sâu hơn vào hư không vũ trụ, mỗi người chúng tôi đều bị vỡ tan và biến thành những vụn thần hồn, toàn bộ hòa vào khí huyết của chúng tôi.

Trong khoảng thời gian này, tôi và cô ấy cũng có thể xem như là không tồn tại, đương nhiên chúng tôi cũng không cảm nhận được nỗi đau.

Không biết mình đã lạc lối bao lâu, cuối cùng cuộc hành trình đau đớn, kỳ lạ và bí ẩn này cũng đã đi đến hồi kết.

Khi tôi lấy lại ý thức, tôi đã chạm tới vực sâu của hư không vũ trụ.

Vừa mở mắt ra, thứ tôi nhìn thấy chính là đôi gò má hoàn hảo của Mộ Dung Nguyên Duệ.

Quả thực, như cô ấy đã nói, tất cả bọn tôi đều có lại cơ thể của riêng mình.

Tôi tỉnh lại trước Mộ Dung Nguyên Duệ, lúc này cô ấy vẫn đang trong trạng thái thần hồn bất định, ngũ quan cùng lục thức đều bị phong tỏa.

Nhìn đôi má hoàn hảo của Mộ Dung Nguyên Duệ và nghĩ đến những cảnh tượng trước đây với cô ấy, lòng tôi lúc này vô cùng ấm áp.

Chưa từng nghĩ rằng Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ không cắt đứt sợi dây nhân duyên, thà tương ái tương sát cũng không muốn phụ đi đoạn tình cảm này.

Giờ khắc này bên cạnh chúng tôi đang trôi dạt hàng trăm ngàn ngôi sao, dường như chúng tôi đang ở trong màn đêm vĩnh cửu của vũ trụ.

Ở đây không có Thiên đạo, không có phân tranh, mọi thứ dường như ở trạng thái nguyên thủy nhất.

Cũng chính vì nơi này quá đỗi tịch mịch nên mới khiến lòng tôi dịu dàng như nước.

Chẳng trách Cửu U Nữ Đế lại cả đời chung tình với Ma Đạo Tổ Sư, nghĩ kỹ thì có thể hiểu, nếu bọn họ đã cùng nhau tới đây, thì sao lại có thể không yêu sâu đậm một đời chứ.

Nhân sinh thiên địa gian, hốt như viễn hành khách.

Nghĩa là Người sống giữa trời đất, tựa thể khách phương xa.

Nghĩ đến đây, tôi chợt sinh ra cảm giác trân trọng người trước mặt, vô tình hôn lên môi Mộ Dung Nguyên Duệ.

Bình Luận (0)
Comment