“Ngoài vận mệnh trong bóng tối ra, làm gì có ai đủ sức chia cắt vũ trụ hỗn độn chứ.
Thiên đạo không chết không diệt, muốn vọng tưởng dò xét huyền cơ vận mệnh hòng trở thành chủ nhân thực thụ của vũ trụ, nhưng lại không biết, bản thân hắn sinh ra nhờ ứng kiếp, làm sao truy tìm nguồn gốc của nó được.
”“Đạo lý này Thiên đạo đáng lẽ phải hiểu rõ mới phải.
” Tôi nói.
“Hắn tất nhiên hiểu rõ, nhưng nếu như anh đứng ở vị trí của hắn cũng sẽ không cam tâm đâu, rõ ràng mình đường đường là kẻ ngự trị chúng sinh, nhưng bản thân lại chịu sự kiểm soát của vận mệnh, nhất định hắn sẽ tìm đủ mọi cách thử thoát thân cho mà xem.
”“Nếu như Thiên đạo không thể thoát khỏi xiềng xích của vận mệnh, hắn cần gì phải trêu đùa chúng sinh như thế chứ?” “Sức mạnh của vận mệnh đã suy yếu khá nhiều rồi, bởi vì vận mệnh cũng chịu liên lụy bởi nhân quả.
Lần này nếu Thiên đạo có thể chiến thắng Thái Cổ Thần Ma tam giới, sẽ hút cạn sức mạnh của vận mệnh, từ đó về sau, không còn vận mệnh, không còn nhân quả, chỉ có mình Thiên đạo.
Người theo ý trời thì sống, kẻ trái lẽ trời phải chết.
”Nếu như vận mệnh được ví như một sợi dây xích, vậy thì sợi dây xích ấy giờ đây đã lôi kéo quá nhiều người và vật rồi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Thái Cổ Thần Ma chính là sợi dây xích vận mệnh đáng sợ nhất, bởi vì từ lúc vũ trụ sơ khai, đã có ba ngàn thần ma được sinh ra.
Trước đây Thiên đạo đã chiến thắng Thái Cổ Thần Ma một lần, nếu như lần này vẫn dành chiến thắng, thì dây xích Thái Cổ Thần Ma sẽ có nguy cơ bị cắt đứt.
Sợi dây số phận nối liền hai thứ với nhau, nếu như Thái Cổ Thần Ma thua trận, vậy thì sức mạnh vận mệnh sẽ đột ngột kết thúc.
Chính lúc đó, Thiên đạo sẽ chạy thoát khỏi tất cả nhân quả, hắn sẽ có được sức mạnh siêu phàm quyết định sống chết của vạn vật, trở thành chủ nhân của vũ trụ.
Đây chính là suy luận, mà Cửu U Nữ Đế cũng không thể nhìn rõ bằng Mộ Dung Nguyên Duệ,Bởi vì Nữ Đế là thần minh dưới trướng Thiên đạo, mà bản thân Thái Cổ Chiến Thần Mộ Dung Nguyên Duệ chính là một trong những kẻ thù của Thiên đạo.
“Chúng ta có thể đánh bại Thiên đạo sao?” Tôi hỏi.
“Thiên đạo bất tử bất diệt, nếu như anh không xuất hiện, Thiên đạo sẽ không gặp bất kỳ trở ngại nào hết, Thái Cổ Thần Ma có quay lại cũng chỉ là kẻ bại trận thảm hại dưới tay hắn mà thôi.
”“Có liên quan gì đến tôi chứ?”“Thất Sát, tên giặc làm đảo lộn thế giới, nếu như Thất Sát không chết, thì kế hoạch của Thiên đạo sẽ xuất hiện hàng loạt biến số khó lường trước được.
”“Nếu như mệnh cách Thất Sát thật sự có sức mạnh nhân quả lợi hại đến vậy, Thiên đạo đã sớm ra tay diệt trừ tôi rồi.
”“Không, anh nói sai rồi.
Thiên đạo không giết anh, không phải vì hắn nhân từ khoan dung, mà vì hắn thật sự không thể tự tay giết chết anh được.
”“Tại sao chứ?”“Bởi vì anh cũng là một trong những sợi dây xích số phận cực kỳ quan trọng, thậm chí mức độ còn hơn cả Thái Cổ Thần Ma.
Thiên đạo có thể phá hủy sức mạnh mệnh bàn Sát Phá Lang, có thể tự tay diệt trừ Tham Lang và Phá Quân, nhưng trước khi sợi dây xích số phận của hắn bị chặt đứt, hắn tuyệt đối không được động tới Thất Sát, nếu không sẽ phải chịu sự cắn trả khủng khiếp từ sức mạnh vận mệnh.
”Mộ Dung Nguyên Duệ nói, vận mệnh thay đổi, mà Thất Sát chính là đại diện cho sự biến đổi khó lường đó.
Nói cách khác, thứ mà mệnh cách Thất Sát phải gánh vác, chính là đứa con thật sự của vận mệnh.
“Vậy nên, Tạ Lan, anh tuyệt đối không thể chết được, bởi vì Thiên đạo sẽ không cho mệnh cách Thất Sát có cơ hội chuyển thế thêm lần nữa đâu.
Chính vì là điểm tận cùng, có bắt đầu cũng có kết thúc, tất cả đều phải đến thời khắc chấm dứt.
Rốt cuộc là thiên diệt chúng sinh hay chúng sinh diệt thiên, đều phụ thuộc hết vào anh đó.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nghiêm túc nhìn tôi rồi nói.
Tôi nghe xong liền trầm mặt, một lá cờ chiêu hồn của Ma đạo đã là gánh nặng khiến tôi mệt mỏi rã rời, bây giờ tôi mới biết, sứ mệnh tôi phải gánh vác còn nặng nề hơn cả cờ chiêu hồn của Ma đạo.
Thì ra, đây mới là lời giải đáp sau cùng của điểm dừng.
“Nguyên Duệ, nếu như cô đã biết rõ hết mọi chuyện, tại sao vẫn muốn tham gia vào trận chiến phong thần vô nghĩa này?”“Ha ha, chẳng lẽ anh nghĩ ra ai cũng có thể chạy thoát khỏi bàn cờ sao? Cho dù tôi đã thức tỉnh túc mệnh của Thái Cổ Chiến Thần thì đã sao? Trừ phi tôi chọn từ bỏ thân phận Tiên Đạo Tổ Sư rồi quay về Thái Cổ Thần Giới, nếu không, sẽ bị Thiên đạo chèn ép đến chết, hoàn toàn không có cách nào thay đổi được.
”“Thùy Họa đã quay về Thái Cổ Minh Giới rồi.
” Tôi nói.
“Tôi biết, Cửu U Nữ Đế tính toán mọi chuyện rất chuẩn, anh cũng đừng trách bà ấy.
Tử Thần không trở lại, Thái Cổ Minh Giới sẽ không đủ sức khởi binh đánh Thiên đạo.
Nhưng mà, Tà Thần ở Thái Cổ Minh Giới nhiều vô số kể, cô ấy có thể bước lên ngôi vị quân chủ của Thái Cổ Minh Giới hay không, vẫn phải xem số mệnh và tạo hóa của cô ấy rồi.
”“Tôi tin cô ấy nhất định sẽ làm được.
”“Tôi cũng tin như vậy, tôi chỉ cảm thấy buồn cho anh thôi.
”Mộ Dung Nguyên Duệ nói cảm thấy tiếc cho tôi, chính là đang ám chỉ việc Thùy Họa sẽ quên hết mọi chuyện của kiếp trước và kiếp này.
Thật ra bây giờ tôi đã nghĩ thông suốt rồi, nếu như quên đi có thể giúp cô ấy không phải chịu nhiều tổn thương nữa, tôi tình nguyện bị cô lãng quên mãi mãi.
Bi thương của Ma đạo, hãy để một mình tôi gánh vác thôi.
Nói xong hết mọi chuyện, tôi bắt đầu xuất chiêu kiếm chém đứt tử tinh, hòng giúp Mộ Dung Nguyên Duệ ngưng tụ khí tức Tiên Thiên Ngũ Hành.
Cuộc nổi loạn ở Thiên đình năm xưa, Thái Ất Tiên Tôn đã từng đả động đến một mảnh kiếm hải của ngôi sao.
Nhưng mà, những ngôi sao ấy chỉ là những chấm tô điểm trên màn trời đen, sức mạnh tinh nguyên gần như khá ít ỏi.
Mà thứ tôi muốn chém là tử tinh vật đã tồn tại vĩnh hằng trong vũ trụ không gian sâu thẩm, một khi kích hoạt nó, lỡ như tinh nguyên bạo phát có thể soi sáng cả một màn trời đen, tuyệt đối không phải là thứ mà kiếm hải của Thái Ất Tiên Tôn có thể so bì được.
“Tôi phải chém bao nhiêu tử tinh đây?” Trước khi xuất kiếm tôi hỏi.
“Một ngôi sao là đủ.
”