Phương Quý nghe lời này, cũng có một chút phản ứng, thầm nghĩ: "Vĩnh viễn không có khả năng!"
Bạch Quan Tử cũng không chờ hắn trả lời, lại nói: "Những thương nhân đi khắp nơi kia, mua giá thấp bán giá cao, lợi nhuận kiếm được so với nông phu thì như thế nào?"
"Lại có người chăm chỉ đọc sách, học được một bụng văn thư, thi đỗ làm quan triều đình, tọa trấn một phương, so với thương nhân thì như thế nào?"
Nói xong, chính nàng cũng không khỏi cười cười, nói: "Còn có người cầm vũ khí nổi dậy, lật đổ triều đình, ngồi trong vương đình, từ một người nghèo rớt mồng tơi, thành tựu bá nghiệp đế vương, có được một nước, so với thương nhân, người đọc sách thì như thế nào?"
Phương Quý nghe thế cũng đều phát mộng, thật đúng là cảm thấy có một chút mới lạ.
Hắn chính là lớn lên ở trong thôn Ngưu Đầu, ngày bình thường cũng chỉ nhìn thấy người trồng trọt giết heo, hoặc là làm ruộng.
Người duy nhất trong thôn không có làm ruộng, đại khái cũng chỉ có hắn.
Nhiều đạo lý như vậy, vẫn còn là lần đầu tiên có người giảng cho hắn nghe, nghĩ kĩ lại, lại cảm thấy có một chút đạo lý.
"Con đường sinh tồn là như vậy, con đường tu hành cũng là như thế!" Bạch Quan Tử nói xong, liền cười nhạt một tiếng, nói: "Người giống như nông phu, ngồi xuống thổ nạp cả ngày, tích lũy từng chút một, đây là con đường thuận thiên ứng mệnh, lại có người giống như thương nhân, mượn nhờ cơ duyên và bảo vật, đây là con đường trộm thiên, càng có người lĩnh ngộ thiên đạo, một khi đốn ngộ, không bàn mà hợp với thiên đạo, đây là con đường tá thiên, về phần người nghịch loạn càn khôn, cướp đoạt một nước kia, đó chính là con đường nghịch thiên chân chính..."
"Trước đây ngươi tu hành ở trong tiên môn, cũng đã quen với con đường tu hành trong tiên môn, mặc dù bởi vì ngươi là người Kỳ Cung chúng ta, cho nên có ngộ tính cực cao, trời sinh thông minh, nhưng đường ngươi đi, cuối cùng vẫn là con đường thuận thiên ứng mệnh, giống như nông phu, mà dựa vào tốc độ của ngươi bây giờ, muốn trưởng thành, còn không biết phải mất bao nhiêu năm tháng, bây giờ ta đã muốn trọng dụng ngươi, liền sẽ chỉ điểm cho ngươi một con đường khác!"
"Con đường Đế Vương, nhân quả quá lớn, ngươi không đi được, con đường người đọc sách, chính là dạng người như sư tôn ngươi, cho nên..." Nàng đột nhiên đưa tay, lập tức có một đạo quang mang bay về phía Phương Quý, tiến vào trong thức hải của Phương Quý.
"Lúc này, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi con đường trộm thiên!"
Phương Quý cảm thụ được đạo quang mang kia, phát hiện ra đây chẳng qua là một đoàn thần ý, liền không có cự tuyệt, trực tiếp thu nó vào, bất quá hắn cũng không dám chủ quan, vừa thu vào liền trực tiếp đựa nó vào trong đại điện, hơi dò xét, ngược lại phát hiện ra ở bên trong đều là một chút cách thức lĩnh ngộ tu hành, thế là tạm thời không cân nhắc, vẫn chỉ ngẩng đầu nhìn Bạch Quan Tử, muốn nghe xem tiếp theo nàng sẽ khoác lác điều gì...
"Có một số điều ngươi cần nhớ kỹ!" Bạch Quan Tử thấy hắn không do dự một chút nào liền thu lấy thần ý của mình, một chút lòng nghi ngờ cuối cùng đối với hắn cũng biến mất, liền chắp hai tay ra sau lưng, trầm giọng nói: "Con đường thuận thiên ứng mệnh là chậm nhất, nhưng cũng không hung hiểm nhất, những đường khác, càng nhanh hung hiểm càng lớn, bất quá dựa vào bí pháp của Kỳ Cung chúng ta, liền có thể tránh đi những hung hiểm này, bây giờ ta truyền cho ngươi con đường trộm thiên, liền cần ngươi trưởng thành trong một thời gian ngắn nhất, bây giờ ngươi hãy tạm thời trở về, tiếp tục làm đại đệ tử Thái Bạch Tông, quên đi chuyện gặp ta!"
Phương Quý thấy nàng dường như muốn đi, vội nói: "Vậy Thái Bạch Tông Triệu người lùn..."
"Sự tình về Thái Bạch Tông, cũng không khó!" Bạch Quan Tử cười nhạt một tiếng nói: "Tuy bây giờ thanh danh của Thái Bạch Tông nổi như cồn, như mặt trời ban trưa, muốn huỷ diệt bọn hắn, bất quá cũng chỉ cần ba bước mà thôi, bây giờ việc đơn giản nhất ngươi cần làm, chỉ là thuận thế mà lên, giúp Thái Bạch Tông thêm một thanh củi tốt!"
"Thiệp mời của Long tộc, hẳn là cũng đã sắp đến..."
"Long tộc?" Phương Quý nghe lời này, cũng không khỏi sửng sốt: "Đó là chuyện gì?"
Nhưng Bạch Quan Tử lại không có trả lời, thân ảnh liền không hiểu thấu lóe lên, giống như hơi nước biến mất.
Chỉ có thanh âm chậm rãi truyền đến: "Ta sẽ âm thầm giúp ngươi, giúp ngươi dọn sạch chướng ngại!"
Đợi cho thanh âm của nàng hoàn toàn biến mất, Phương Quý còn chưa cam tâm, dùng con mắt quái dị Ma Sơn nhìn bốn phía một lần.
Thế mà hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của nàng...
Điều này cũng làm cho Phương Quý có một chút ngạc nhiên, vị đệ tử Kỳ Cung này nhìn như trên người một chút tu vi cũng không có, nhưng nói đi là đi, nhanh như vậy, ngay cả bằng vào tu vi của mình, cũng không biết nàng là biến mất như thế nào, xem ra tiểu Ma Sư nói không sai, Kỳ Cung là thật sự có một chút môn đạo!
"Đã đi rồi!" Trong lúc đang suy nghĩ, trong thức hải liền vang lên thanh âm của tiểu Ma Sư, nó cũng giống là thở dài một hơi, cảm khái nói: "Xem ra vị đệ tử Kỳ Cung này, thật đúng là nhìn trúng ta, nàng càng làm vậy, ta liền càng có thể nhớ tới một chút hồi ức, bây giờ nhìn cử động của nàng, dường như không chỉ là đang lợi dụng, mà là thật sự muốn khiến cho ta...ách...chúng ta...ách...ngươi tỉnh lại!"
"Ngươi nói gì thế?" Phương Quý vừa trở về, vừa phân một sợi thần thức đối thoại cùng với tiểu Ma Sư.
Bây giờ tu vi của hắn đã tăng lên, nếu như hắn nguyện ý, liền có thể phân ra một sợi thần niệm trao đổi với tiểu Ma Sư thông qua cửa sổ đại điện, mà không cần giống như trước đây, tâm thần cả người đều triệt để tiến vào trong đại điện mới được.
"Đệ tử Kỳ Cung, tu hú chiếm tổ, có đủ loại thủ đoạn!" Tiểu Ma Sư nói: "Bọn hắn nếu như muốn lợi dụng những đệ tử này, cũng có các loại phương pháp khác nhau, vào một số thời khắc, chỉ cần thi triển bí pháp, thoáng ảnh hưởng tâm thần của những người này, những người này tự nhiên sẽ làm ra cử động mà bọn hắn muốn, ảnh hưởng đến đại cục, mà vào sau đó, bọn hắn còn thậm chí không biết mình đã từng bị lợi dụng, vẫn sẽ tiếp tục ẩn núp, cũng có một loại khác, chính là giống như lúc này, nàng khiến cho ngươi triệt để tỉnh lại, thậm chí là tiến hành bồi dưỡng, đây chính là trọng dụng, tương đương với hoàn toàn mượn lực quân cờ như ngươi..."
"Dạng đệ tử triệt để bị đánh thức này, sau đó hoặc là sẽ bị diệt khẩu, hoặc là sẽ đưa vào Kỳ Cung..."
"Nàng dám diệt khẩu ta?" Phương Quý không khỏi trở nên cảnh giác.
"Cứ yên tâm, chỉ là có loại khả năng này mà thôi, nhưng tối thiểu là bây giờ nàng không những sẽ không diệt khẩu ngươi, ngược lại sẽ tận lực trợ giúp ngươi, cũng nói rằng trong nội tâm nàng nhất định có đại mưu, hắc hắc, lúc đối mặt với dạng kế hoạch lớn này, nàng không có một chút do dự liền khiến cho ta tỉnh lại hoàn toàn, dựa vào nhiệm vụ nặng nề mà nàng giao cho chúng ta, có thể suy đoán ra, cấp bậc của ta tại Kỳ Cung, cũng nhất định không thấp..." Tiểu Ma Sư đắc ý nói, còn cười hắc hắc hai tiếng.
"Không thấp cái quỷ, ta làm sao có cảm giác nàng là bởi vì Mạc lão cửu mới coi trọng ta như vậy?" Phương Quý khinh thường, trong lòng cũng không khỏi có một chút do dự, âm thầm phỏng đoán.