Sợi linh tức này được phun ra, liền bay chung quanh Tụ Linh Trận, từng tia từng sợi, rất nhanh liền đi tới trước mặt Tiên Linh trong lò đan, nhưng Tiên Linh lại hờ hững đối với một sợi linh tức bơi lại kia, không tình nguyện, chỉ làm như không thấy.
Phương Quý thấy thế, lại lập tức trừng mắt nhìn nó, lúc này Tiên Linh mới trở nên trung thực, triển khai một chiếc lá, dẫn linh tức vào trong cơ thể của mình, bơi ở trong kinh mạch của nó, liền lại trở về Tụ Linh Trận, lượn một vòng chung quanh mới trở lại bên người Phương Quý, Phương Quý luyện nó vào kinh mạch, liền lập tức kinh ngạc phát hiện ra, sợi linh tức kia, trải qua một vòng vận chuyển như thế, thế mà đã trở nên mạnh mẽ hơn không ít...
Theo lý thuyết linh tức bay quanh Tụ Linh Trận, sẽ chỉ tiêu hao, cuối cùng sẽ biến mất, làm sao lại trở nên cường đại hơn?
Lại cẩn thận cảm ứng, liền cũng phát hiện ra sợi linh tức này mặc dù cường đại, nhưng lại nhiều hơn một chút khí tức khác, hẳn là do bản thân Tiên Linh mang tới, hắn chỉ cần tốn một chút thời gian luyện hóa hết những khí tức khác này, liền có thể mạnh mẽ hơn không ít...
Chỉ là một sợi linh tức, liền có thể cường đại đến như vậy, vậy nếu như toàn bộ linh tức của mình đều trở nên mạnh mẽ như vậy thì sao?
Giống như một cân gạo, có thể kiếm lãi được ba thành, vậy nếu như là vạn cân, mười vạn cân thì sao?
Phương Quý giật mình không ít, rốt cục cũng trở nên chăm chú.
Thủ đoạn của Kỳ Cung, đúng là có một chút ý tứ...
Nghĩ như vậy, Phương Quý dần dần bình tĩnh trở lại, từng sợi từng sợi linh tức đi qua Tụ Linh Trận, sau đó tiến vào Tiên Linh, sau đó trở về trong cơ thể mình, theo việc hắn thả linh tức ra ngoài càng ngày càng nhiều, linh tức trở về trong cơ thể cũng càng ngày càng nhiều, sau khi hơi luyện hoá một chút, linh tức của bản thân cũng càng ngày càng cường đại, pháp lực cuồn cuộn dâng lên.
Phương Quý có một loại cảm giác, lúc này linh tức của hắn vận chuyển một vòng, trở về bản thân, liền tối thiểu có thể bằng mấy ngày tu luyện!
Đây đã là một loại tốc độ kinh người.
Kỳ thật là từ khi Phương Quý bắt đầu tu hành, tốc độ cũng đã nhanh hơn người cùng thế hệ rất nhiều.
Hắn tu luyện Cửu Linh Chính Điển của Tần gia Đông Thổ, tài nguyên hưởng thụ trên cơ bản cũng đều là đứng đầu nhất tiên môn.
Nhưng dù là như vậy, cũng chưa bao giờ nghĩ tới pháp lực của mình lại có thể tăng lên nhanh như vậy.
Từ một trình độ nào đó, hắn lúc này đơn giản chính là đang trực tiếp thôn phệ một cỗ pháp lực vô hình, khiến cho tu vi tăng cao.
"Chẳng lẽ đây mới thực sự là pháp môn lợi dụng Tiên Linh?" Trong lòng Phương Quý nhịn không được nổi lên một ý niệm, trước đó Dao tiên tử mượn nhờ Tiên Linh tu hành, dùng trăm năm thời gian, tăng tu vi lên tới Nguyên Anh cao giai, ở trong mắt của thường nhân, đã là tốc độ khó có thể tưởng tượng, thế nhưng bây giờ Phương Quý hơi thể nghiệm một chút, mới phát hiện ra, nếu như dùng phương pháp của Kỳ Cung, 100 năm thời gian tăng lên tới Nguyên Anh, thật đúng là quá chậm, đơn giản là chậm giống như rùa bò...
"Ha ha, Thanh Mộc Tiên Linh đi ra từ Ngũ Hành Thiên, làm sao mà thường nhân có thể tưởng tượng?"
Phương Quý không biết được là, bây giờ ở bên ngoài thuyền pháp, ở bên ngoài ba trăm dặm, trên một ngọn núi hoang nào đó, đệ tử Kỳ Cung Bạch Quan Tử đang nghỉ chân ngay tại nơi đây, cũng đang tắm ở trong một con suối, tiện tay bứt quả dại ở bên cạnh nhâm nhi.
Lúc này trên khuôn mặt của nàng tràn đầy ngạo ý, dường như muốn truyền âm nói cho Phương Quý gì đó, nhưng nghĩ lại, bây giờ Phương Quý hẳn là đang tiến hành tu hành, không tiện quấy rầy, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ có thể nói chuyện một mình...
Trước đó tiểu Ma Sư còn nói là nàng nói nhiều, kỳ thật cũng không trách được nàng.
Đệ tử Kỳ Cung từ trước đến nay độc lai độc vãng, không tiếp xúc cùng với bất luận ngoại nhân gì, không có buồn bực đến phát điên là tốt rồi...
"Nữ nhân ở Dao Trì Quốc kia, căn bản không biết công dụng chân chính của Tiên Linh, ngay cả vị Kiếm Tiên mang Tiên Linh từ Bất Tri Địa ra ngoài kia, chỉ sợ rằng cũng không biết, lão hồ ly Thái Bạch Tông kia, có lẽ là có thể đoán được, chỉ bất quá, gốc Tiên Linh này vào 100 năm trước liền đã bị sư đệ hắn tặng cho người khác, cho nên hắn cũng không có cơ hội tiếp xúc, đối với Tiên Linh, bọn hắn chỉ có thể dùng ánh mắt bình thường để nhìn!"
"Thanh Mộc, Bạch Phong, Xích Chúc, Nhược Thủy, Tức Nhưỡng, ngũ đại Tiên Linh, chính là đại biểu cho một con đường!"
"Sự tồn tại của bọn chúng, tuyệt đối không chỉ đơn giản như là một kiện dị bảo, nếu như người tu luyện Ngũ Hành Thiên tập hợp đủ năm kiện dị bảo này, bọn hắn thậm chí là có thể nhờ vào đó khai thiên tích địa một lần nữa, nguyên nhân cũng bởi vì thế, con đường Ngũ Hành Thiên lúc đầu mới bị người ta cho là con đường điên cuồng nhất..."
"Dị bảo đi ra từ Ngũ Hành Thiên, ngay cả Kỳ Cung chúng ta cũng đều chỉ có thể lợi dụng, mà không dám chiếm làm của riêng, nhân quả quá lớn!"
"Kiếm Tiên trên trời chính là tránh nhân quả, khiến cho đại họa không giáng lâm đến thế gian sớm, trốn ở trong Bất Tri Địa, nhưng cũng không có mang Tiên Linh theo, có lẽ hắn chỉ cảm thấy Tiên Linh là dị bảo, nên mới để lại cho đệ tử hoặc là sư huynh của mình, trợ giúp bọn hắn đi đường thuận lợi hơn, nhưng mà ngay cả hắn cũng không biết, bực dị bảo này, bản thân liền có đại nhân quả, bản thân chính là một loại tai hoạ..."
"Đợi đến khi đệ tử của hắn chân chính lợi dụng Tiên Linh, đại nhân quả này liền sẽ mở ra..."
"Nhân quả khẽ động, cho dù là ai cũng không ngăn cản nổi..."
"Đối với vị tiểu đệ tử tiên môn này mà nói, có thể mượn bực dị bảo này để tu luyện, ngược lại là phúc duyên mười đời cũng không đổi được..."
"Chỉ là không biết hắn có thể hiểu được hay không, phúc duyên quá lớn, bản thân cũng là một loại tai hoạ..."
Nàng lầm bầm lầu bầu nói, trên mặt đã lộ ra ngạo ý nhàn nhạt.
Chỉ tiếc là, coi như lời nàng nói ra vô cùng kinh thiên động địa, dòng suối cũng sẽ không lộ ra biểu tình khiếp sợ để phụ họa nàng.
Chuyện này khiến cho nàng cũng cảm thấy có một chút nhàm chán, đành phải ném quả dại vào trong mồm.
"Ây, chua quá..."
"Ghê gớm, ghê gớm..." Mà ở trong thuyền pháp đang chậm rãi tiến về phía trước kia, Phương Quý đối mặt với cỗ pháp lực cuồn cuộn vô tận kia, đã là kinh hỉ không có cách nào hình dung, đây quả thực là một tên ăn mày, thấy được vô số thỏi vàng rơi xuống từ trên trời...
Hắn có thể cảm giác được, trong mỗi một lần hít thở, pháp lực cũng đều sẽ tăng lên một mảng lớn.
Mà ở dưới cỗ pháp lực vô tận này, hắn cũng chỉ có thể kiệt lực giữ vững bản tâm, toàn tâm toàn ý tiến hành luyện hóa.
Bây giờ công pháp của hắn có ba đại căn cơ là Ma Sơn dị bảo, Cửu Linh Chính Điển, pháp quyết chữ Thần, ba đại căn cơ này, hắn đều đã hiểu rõ nên tu luyện như thế nào, chỉ là dựa vào tốc độ bình thường, sẽ rất khó tăng lên, nguyên nhân rất đơn giản, hắn cũng không có khả năng vô duyên vô cớ thu hoạch được vô tận pháp lực, thế là bình thường chỉ có thể từ từ lĩnh hội những công pháp kia, chậm rãi đi từng bước một.