Nhưng bây giờ nhìn thấy Phương Quý lỗ mãng vọt vào bên trong sương mù dày đặc, chiến ý của bọn hắn lại lập tức dâng cao.
Viên Đạo Thuật đến từ Hải Châu ngay từ đầu đã bị Tức đại công tử để mắt tới, chỉ là vào lúc Phương Quý tung hoành ở trên vùng chiến trường này, Viên Đạo Thuật chỉ chủ yếu phòng thủ, bây giờ nhìn thấy Phương Quý tiến vào trong sương mù dày đặc, lại bỗng nhiên cất tiếng cười to, trong lúc vung tay áo, đạo đạo thần thông bay ngang qua hư không, giống như từng đoá pháo hoa, trong nháy mắt nở rộ ở trong hư không, ép Tức đại công tử lui lại từng bước.
"Nếu nói ở trong Thập Nhị Tiểu Thánh, có lẽ chỉ có vị đệ tử Thái Bạch Tông kia xứng đáng với danh hào Tiểu Thánh!" Viên Đạo Thuật bước về phía trước từng bước, thần thông đạo thuật, thế mà giống như là không cần kết ấn vận công vậy, liền có từng đạo từng đạo phát huy ra, hơn nữa mỗi một đạo đều dị thường tinh diệu, rõ ràng là đã được khổ luyện, không thẹn với danh hào đệ nhất pháp thuật Nam Thập Châu, mà vào thời khắc thi triển thần thông, thậm chí còn có thể mở miệng nói chuyện: "Lúc đầu chúng ta thiết hạ toà trận pháp này, vốn là muốn dẫn tất cả các ngươi vào trong trận chém giết, nhưng bây giờ xem ra vẫn đã coi trọng các ngươi, chỉ cần vị đệ tử Thái Bạch Tông kia tiến vào trong trận, các ngươi liền biến thành cá trên thớt..."
Oanh! Oanh! Oanh!
Năm đạo thần phù bay múa ở bên người Tức đại công tử, bốn phù Đông Nam Tây Bắc đều đã ảm đạm vô quang, chỉ còn sót lại bản mệnh thần phù đang chèo chống, cũng không phải nhanh như vậy liền rơi vào xu hướng suy tàn, mà là bởi vì nhìn thấy Phương Quý tiến vào trong Loạn Thiên Trận, hắn đã lòng sinh lo lắng, không còn ham chiến.
Mà ở trong chiến trường, những người khác nhìn thấy một màn Phương Quý vọt vào trong sương mù, trong lòng cũng ẩn ẩn phát chìm.
Ở một bên khác, Tiêu Tiêu Tử đang giao chiến với Mộng Viễn Tình đến từ Tây U Châu, một người có tuyết rơi bao quanh, một người có mây trắng bao quanh, ngươi tới ta đi, giống như hai con bướm đùa giỡn với nhau, rất là mỹ diệu, đánh đến nửa ngày, cũng chỉ cân sức ngang tài, nhưng vào lúc Phương Quý tiến vào trong sương mù dày đặc, thần thông của Mộng Viễn Tình chợt đại biến...
Ngón tay nhỏ nhắn của nàng hơi đổi, thần thông thay đổi, tuyết lớn quanh người bỗng nhiên nhiều hơn gấp mấy lần, như lông ngỗng mênh mông, giáng xuống từ trên trời.
"Vào trước khi Tôn Phủ nhập chủ Bắc Vực, Bắc Vực vốn là một đế ba tông, nhật nguyệt đồng thiên..." Trên mặt của Mộng Viễn Tình hiện ra nụ cười thản nhiên, thân hình bay múa, từng mảnh bông tuyết ở bên người khi thì hóa thành đao kiếm, khi thì hóa thành thương kích, phong mang không chừng, chém về phía Tiêu Tiêu Tử, trên mặt đã lộ ra một chút vẻ coi thường: "Truyền thừa của ta có nguồn gốc từ U Cốc Chi Đế năm đó, mà truyền thừa của ngươi, lại là đến từ đạo thống do Tam Thánh lưu lại, sớm vào một ngàn năm trăm năm trước, đạo thống của các ngươi liền đã không bằng U Cốc Chi Đế nhất mạch, bây giờ 1500 năm trôi qua, chẳng lẽ ngươi vẫn còn muốn đọ thần thông với U Cốc Chi Đế nhất mạch chúng ta?"
Mỗi khi nói một câu, uy lực của thần thông liền tăng lên một phần, vô cùng thần diệu, không ngừng công kích Tiêu Tiêu Tử.
Mà thấy cảnh ấy, ở chung quanh đã sớm có một chút ít người lý giải truyền thừa của hai người, từ đó nhìn ra một chút đầu mối.
Xác thực, Bắc Vực vào một ngàn năm trăm năm trước, vào trước khi Đế Tôn đạp trên ba ba khổng lồ, cầm yêu đao trong tay đoạt lấy Bắc Vực, vào thời điểm đó đệ nhất nhân Bắc Vực, chính là U Cốc Chi Đế, mà đạo thống cường đại nhất Bắc Vực, lại có ba cái, theo thứ tự là Tuyết Sơn, Hoàng Tuyền, Hỏa Quật.
Năm đó ba đại đạo thống này, tự nhiên cũng có không ít lần đọ sức cùng với U Cốc Chi Đế nhất mạch, chỉ tiếc là U Cốc Chi Đế có thực lực mạnh mẽ, trấn áp tứ phương, ba đại đạo thống này cũng không chiếm được tiện nghi, thậm chí là cần ba đại đạo thống liên thủ, mới miễn cưỡng chịu đựng được, nếu như bàn về thực lực, vậy thì không thể nghi ngờ, ba đại đạo thống tuyệt đối không phải là đối thủ của U Cốc Chi Đế, trên cảnh giới cũng đều kém một bậc.
Đương nhiên, bây giờ mọi thứ đã thay đổi, Đế Tôn nhập chủ Bắc Vực, U Cốc Chi Đế bị trục xuất, địa phương đã từng là lãnh địa của U Cốc, bị phân thành Đông U Châu cùng với Tây U Châu, mà ba đại đạo thống, cũng bị Đế Tôn hủy đi vào lúc ấy, thậm chí tất cả môn nhân đệ tử cũng đều bị chém, chỉ lưu lại một số bàng chi phân mạch, hơn nữa còn có bao nhiêu truyền thừa lưu truyền tới nay, cũng không dễ suy đoán, tóm lại là tuyệt đối không thể so sánh được với năm đó...
Sau khi Đế Tôn nhập chủ Bắc Vực, Bắc Vực liền trở thành thế cục tiên môn Bắc Vực đối kháng với Tôn Phủ.
Ngược lại là dần dần có người lãng quên, vào một ngàn năm trăm năm trước, đánh nhau hung nhất, chính là U Cốc Chi Đế cùng với ba đại đạo thống.
Mà vừa vặn không khéo, Tiêu Tiêu Tử cùng với Mộng Viễn Tình, thế mà chính là truyền nhân của hai phương này.
Bây giờ Mộng Viễn Tình nói ra lời này, là công tâm cũng được, là cảm khái cũng được, hay là đang đơn thuần tự thuật một sự thật cũng được, nhưng nàng xác thực đã chỉ ra một sự thật, truyền thừa thần thông của nàng, xác thực vào lúc đầu đã mạnh hơn Tiêu Tiêu Tử không ít, mà bây giờ, một thân tu vi của nàng, càng là đã sớm đạt đến Kim Đan cao giai, đối đầu cùng với Tiêu Tiêu Tử chỉ có tu vi Kim Đan trung giai, cơ hồ đã có thể nắm chắc phần thắng.
Không chỉ ở phía các nàng, ở địa phương càng xa hơn, Việt Thanh đệ tử của Tiêu Kiếm Uyên 49 kiếm cũng đang tranh đấu với tu sĩ Nam Thập Châu mang theo một chiếc quan tài màu đen, đối phương xuất thủ tàn nhẫn, trong quan tài lúc nào cũng có kiếm quang quỷ dị mà âm trầm bay ra, mỗi một kiếm đều mang theo lực lượng đáng sợ, liên tiếp chém về phía Việt Thanh, làm cho Việt Thanh dường như chỉ có thể ngăn cản, đối phương thì hào khí phóng đại, cười lạnh một tiếng.
"Thất Thánh Bắc Vực đời trước, lúc đầu đã có không ít người có tiếng không có miếng, 300 năm trôi qua, ở trong Thất Thánh, thế mà chỉ có năm người thành tựu Nguyên Anh, còn lại hai kẻ phế vật ngay cả cảnh giới Nguyên Anh cũng đều không thể đột phá, trừ bỏ lão đầu luyện đan tại Đan Hỏa Tông kia, sư tôn ngươi chính là một kẻ phế vật nhất, hôm nay coi như gặp được hắn, ta cũng có thể dùng một kiếm chém, huống chi là một kẻ tiểu bối như ngươi?"
Càng nói càng cuồng, kiếm ý sắc lạnh, nhưng lời nói giống như còn muốn sắc bén hơn kiếm...
Mấu chốt nhất là hắn nói không sai...
Thất Thánh Bắc Vực chính là bảy người Cổ Thông lão quái, Thương Long Tử phương bắc, tông chủ Thái Bạch Tông Triệu Chân Hồ, đã từng là Tức gia Tam thiếu gia , bây giờ là gia chủ Tức gia Tức Chúc, Kiếm Tiên trên trời Mạc Cửu Ca, Hải Châu tán nhân - Nguyên Thần Tử và Tiêu Kiếm Uyên.
Năm đó vào lúc được phong Thất Tiểu Thánh, bảy người này còn chưa thành tựu Nguyên Anh, nhưng ở trong bọn hắn, người thứ nhất hóa anh chính là Thương Long Tử phương bắc, người thứ hai hóa anh chính là Hải Châu tán nhân Nguyên Thần Tử, người thứ ba hóa anh chính là Tức gia Tam thiếu gia.