Mảnh sương mù này, nhìn từ phía ngoài, lan tràn hơn mười dặm, bao phủ một mảnh hư không, hơn nữa nhìn nồng độ của sương mù, coi như lại trải ra ngoài vài trăm dặm, vẫn có thể khiến cho người ta nhìn không thấu, nhưng hôm nay, Đoan Mộc Thần Linh lại vì đối phó Phương Quý, liều lĩnh thu liễm tất cả sương mù, một tầng tiếp lấy một tầng, áp súc vào bên trong, giống như là đổ mực vào trong chậu nước.
Vẻn vẹn chỉ là mảnh sương mù này, liền đã mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách vô hình.
Mà ở đằng sau, mười cỗ Thần Sát đã liên tục gào thét, mang theo vô tận sát khí, giết thẳng về phía Phương Quý.
Mà ở phía sâu nhất, Thập Phương Loạn Thiên Trận đã vận chuyển, quấy lên vô tận trận quang cùng với uy áp!
"Tốt, đã tới thời điểm thử tay nghề..."
Nhìn sương mù nồng đậm ập tới, dường như muốn che khuất con mắt quái dị Ma Sơn, ngay cả một thân pháp lực cũng bị tầng tầng trấn áp, Phương Quý hít vào một hơi thật sâu, sau đó lần đầu tiên trở nên nghiêm túc sau khi tu luyện trong một tháng này, tích đủ hết khí lực, sau đó trong lúc đột nhiên, bạo phát toàn bộ một thân pháp lực của mình, một tia cũng không giữ lại!
Oanh! Trong nháy mắt đó, liền giống như là một ngọn núi lửa bỗng nhiên bộc phát!
Dòng nước xiết cuồn cuộn không có cách nào hình dung, toé lên quanh người hắn, sau đó cuốn thẳng về phía giữa không trung.
Mênh mông cuồn cuộn, tất cả sương mù đều bị một thân pháp lực của hắn hắn thổi bay tứ tán phất phơ, giống như là vô số mây trắng bị đập vỡ vụn!
Mà con mắt quái dị ở giữa trán hắn kia, vào lúc này càng là nở rộ vô tận thần mang.
Giống như là ở trong sương mù dày đặc, bỗng nhiên xuất hiện một vầng mặt trời!
"Đó là cái gì..." Đoan Mộc Thần Linh ở trên bầu trời nhìn thấy một màn này, trong lúc bỗng nhiên giống như gặp phải trọng kích, lảo đảo lui lại, trên mặt tràn đầy vẻ khó có thể tin.
Hắn cơ hồ là dùng sức dụi dụi con mắt, vẫn không thể tin được một màn này.
"Nguyên lai thôi động toàn lực pháp lực, lại là loại cảm giác này..."
Ở sau vầng mặt trời kia, thanh âm của Phương Quý từ từ vang lên, dường như đang cảm thụ cảm giác được vô tận pháp lực bao quanh lúc này, nhưng hắn chậm rãi từ từ như vậy, ở trong cuộc chiến, tự nhiên đặc biệt dễ dàng làm lỡ thời cơ chiến đấu, một màn này rơi vào trong mắt của Đoan Mộc Thần Linh, lại khiến cho Đoan Mộc Thần Linh gần như cầu khẩn, đối phương cứ đứng ở nơi đó, tuyệt đối không nên động đậy, tuyệt đối không nên xông về phía mình!
Bởi vì ở trong hư không, mười cỗ Thần Sát đã đan xen xông tới phía trước Phương Quý, vô tận sát khí ép về phía hắn.
Ông trời nghe được lời nói của Đoan Mộc Thần Linh, lời cầu khẩn của hắn đã linh nghiệm!
Phương Quý quả nhiên là không hề động đậy, cũng không có ý tứ xông về phía Đoan Mộc Thần Linh.
Hắn tùy ý để cho mười cỗ Thần Sát kia vọt tới trước mặt, sau đó vung hai nắm đấm lên, hư không lập tức chấn động như mặt nước.
"Hiện tại bắt đầu thử khí lực một chút!" Phương Quý suy nghĩ ở trong lòng, sau đó đập một quyền ra ngoài.
Ở phía bên trái hắn, một cỗ Thần Sát đã đánh tới, thậm chí là có thể cảm nhận được khí tức như lưỡi đao trên người của nó, có thể tưởng tượng được, nếu như mang một phàm nhân tới, hoặc là mang một tu sĩ Dưỡng Tức tới, để cho nó đụng vào, như vậy chỉ dựa vào sát khí trên người nó, liền có thể trực tiếp xé nát người, mà vô tận sát khí góp nhặt ở trong nhục thân của nó, sẽ nặng nề cỡ nào?
Phương Quý không hề tránh né Thần Sát, trực tiếp đập một quyền lên trên mũi của nó.
"Ầm" một tiếng, cỗ Thần Sát này trực tiếp bị đánh thành thịt vụn, sát khí bay tán loạn xung quanh.
Sát khí cơ hồ có thể xoắn nát người kia nhào lên trên cánh tay của Phương Quý, lại ngay cả pháp lực hộ thể của hắn cũng đều không thể phá ra được...
"Ha ha ha ha..." Phương Quý bỗng nhiên cảm thấy mừng rỡ, đánh ra từng quyền từng quyền.
Ba cỗ Thần Sát ở chung quanh bị từng quyền của hắn đánh trúng, lần lượt nổ tung.
"Đây là người sao?"
Đoan Mộc Thần Linh đứng ở phía xa xa nhìn một màn này, đã kinh hãi đến mức hồn phi phách tán, những Thần Sát kia, vốn là sinh linh không trọn vẹn lưu lại sau khi Tôn Phủ dùng để nghiên cứu lực lượng Quỷ Thần, lại được Bái Nguyệt Tông bọn hắn tế luyện, biến thành những Thần Sát bây giờ này, mặc dù là sinh linh không trọn vẹn, nhưng cũng có được vô tận quái lực, không sợ chết, lại thêm sát khí đáng sợ, nếu như bị bọn chúng tới gần người, đơn giản là không thể ngăn cản.
Hắn bố trí Thần Sát ở trong Loạn Thiên Trận, chính là muốn để cho bọn chúng mượn nhờ sương mù che lấp thân hình, đánh giết đối thủ.
Không nghĩ tới, bây giờ những Thần Sát này thành công tới gần người của Phương Quý, thế mà hoàn toàn vô dụng?
Nhìn một màn Phương Quý dùng từng quyền đánh nát Thần Sát, Đoan Mộc Thần Linh cơ hồ đang hoài nghi: Thần Sát mà tông môn đưa cho ta là giả?
"Tứ Đô Thiên Linh Triện..." Trong sự kinh hoàng, Đoan Mộc Thần Linh bỗng nhiên thanh tỉnh lại, luống cuống tay chân lấy một đạo trận kỳ ra, sau đó vội vàng dẫn động Thập Phương Loạn Thiên Trận, tế bốn đạo ngọc triện ôn dưỡng ở trong trận lên giữa không trung, sau đó đánh từng đạo từng đạo linh quanh lên trên trận kỳ, mỗi khi gia tăng một đạo linh quang, biến hóa trên ngọc triện liền nhiều hơn một phần, khí tức trở nên ngưng thực đáng sợ...
Bởi vì ngay từ lúc mới bắt đầu không có nghĩ tới vận dụng bốn đạo Thiên Linh Thần Triện này, cho nên hắn muốn bắt đầu gia trì thần uy lại từ đầu.
Quá trình này rất phức tạp, hơn nữa còn không thể sai sót một chút nào.
Cho nên Đoan Mộc Thần Linh vừa luống cuống tay chân gia trì thần uy, vừa cầu nguyện trong lòng.
Lúc này Phương Quý hoàn toàn có thời gian đánh lui những Thần Sát kia, sau đó xông về phía hắn, hắn chỉ cầu Phương Quý không làm như thế, cho hắn một chút thời gian, để hắn có thể tế luyện hoàn thành bốn đạo ngọc triện này...
Lão thiên nghe được lời nói của Đoan Mộc Thần Linh, lời cầu nguyện của hắn đã làm ra tác dụng.
Phương Quý thế mà thật sự không có thừa cơ xông về phía hắn, mà là đánh giết mười cỗ Thần Sát kia.
"Pháp lực của ta, hiện tại hẳn đã đạt đến đỉnh..."
Trong khi đánh giết những Thần Sát này, trong lòng Phương Quý cũng đang cẩn thận cảm thụ: "Ta cũng không biết tình huống pháp lực của các tu sĩ Kim Đan khác là như thế nào, nhưng tối thiểu là hiện tại ta đã tràn đầy, không chỉ có tràn đầy, hơn nữa những pháp lực này, đều đã trải qua sự tẩy luyện của con mắt quái dị Ma Sơn, cho nên đã hóa ra một sợi ma khí, lại tế luyện nhục thể của ta, cho nên nhục thể của ta cũng cơ hồ đạt đến đỉnh phong..."
"Như vậy tiếp theo..." Bàn tay bóp đầu của cỗ Thần Sát cuối cùng, chậm rãi bóp nát đầu nó, tiếp đó Phương Quý nhìn về phía Đoan Mộc Thần Linh.
"Tứ Đô Thiên Linh Triện, đi!" Cũng vào lúc này, Đoan Mộc Thần Linh ở trên không đại trận, một tiếng hét lớn phảng phất như xen lẫn một chút may mắn vang lên.