Trong lúc bỗng nhiên, bốn đạo ngọc triện bay tới đỉnh đầu Phương Quý, sau đó hạ xuống vô tận thần quang.
Bốn đạo ngọc triện kia, khác biệt cùng với ngọc triện phổ thông, mỗi một đạo đều có thần uẩn ôn dưỡng thật lâu, mà những thần uẩn này, lại trải qua tế luyện trong thời gian dài, ở phía trên đã nuôi thành rất nhiều đạo văn, lại thêm bốn đạo ngọc triện này do Thập Phương Loạn Thiên Trận thôi động, lại được Đoan Mộc Thần Linh gia trì rất nhiều trận quang, liền lập tức khiến cho lực lượng ở phía trên tăng lên tới cực hạn...
Thứ này giống như là thần thông!
Chỉ bất quá bằng vào nhân lực, có lẽ vĩnh viễn cũng không thể thi triển ra thần thông viên mãn cùng với hoàn mỹ như vậy...
Hơn nữa còn là bốn đạo!
"Vừa vặn dùng để thử thần thông của ta một chút..." Phương Quý nhìn qua bốn đạo ngọc triện kia, trong đáy mắt lóe lên một vòng tinh mang, sau đó lao thẳng về phía bốn đạo ngọc triện.
Vào lúc này, quanh người hắn đã có áo choàng Quỷ Thần hóa ra từ U Minh Quỷ Khí, lại có Nhật Nguyệt Thần Mang xen lẫn, còn có hỏa ý, băng sương, thổ sinh mộc trưởng, phức tạp vô tận, không có cách nào, thần thông hắn tu luyện vốn là đủ loại, dùng Cửu Linh Chính Điển Tần gia làm cơ sở, lại dùng chín loại pháp quyết đền bù, ngoại trừ pháp quyết chữ Thần, cơ hồ bao quát tất cả các loại pháp quyết...
Những pháp thuật này, hắn đều có thể thi triển, cũng đều có thể phát huy ra uy lực rất mạnh...
Nhưng hắn vẫn cảm thấy không quá đủ.
Giống như ý chí thiên quân vạn mã, khuấy động thăng trầm, chỉ dùng một trong những thần thông kia là không thể phát tiết ra khí phách...
Thế là, hắn giống như là đã suy nghĩ thấu đáo, tiện tay đánh ra.
Hai cánh tay hướng về phía trước vẽ ra một đường tròn...
Động tác chính là đơn giản như vậy, ngay cả pháp ấn cũng đều bớt đi, liền giống như là phất tay đánh ra một chiêu!
Sau đó theo động tác của hắn, cảnh tượng kì dị quanh người nảy sinh!
Phương tây có Bạch Hổ, mang theo sát ý cuồn cuộn đi xuống núi, thiên địa hoàn toàn mờ mịt!
Phương đông có Thanh Long, xoay quanh trong hư không, tản ra đạo đạo sinh cơ!
Phương bắc có Huyền Quy, nằm rạp người ngẩng đầu, khơi dậy hơi nước.
Phương nam có Chu Tước, sinh ra từ trong đống tro tàn, có thể hủy diệt thiên địa vạn vật!
Áo choàng màu đỏ bay phấp phới sau lưng, hình bóng Sư Hống ẩn hiện trong đó...
Trên đỉnh đầu có mây đen hội tụ, Thanh Ngưu đứng sừng sững, từng đạo lôi quang rủ xuống...
Bên trái không trung có mặt trời thiêu đốt, Kim Ô giương cánh, vô cùng dữ tợn...
Bên phải không trung có trăng sáng, dường như có hình bóng thỏ ngọc, giã thuốc dưới tàng cây...
Mỗi một đạo thần thông, đều hiển hóa ra một loại dị tượng, như thật như ảo, trải dài trong hư không.
"Quá uy phong, quá uy phong, ha ha..."
Ở trong một sát na đủ loại dị tượng này bay lên, lực lượng của bốn đạo ngọc triện kia, cũng đã sớm bị đẩy sang một bên, ngay cả tới gần người Phương Quý cũng không thể, chỉ có lực lượng thuần túy của những dị tượng này xen lẫn tung hoành, bao phủ hư không.
Mà ở trong đủ loại dị tượng này, Phương Quý cười to giống như là nhặt được bảo bối gì vậy: "Có lão hổ có rồng, có sư tử có rùa, còn có trâu có quạ đen có thỏ, ha ha, ha ha, thần thông của ta nguyên lai đã đến loại cảnh giới này, về sau đánh nhau với người khác, vậy sẽ dọa người cỡ nào..."
"Bạch Hổ Thanh Long, Huyền Quy Chu Tước, lại có U Minh Chi Thần, Huyết Hà Sư Hống, Lôi Ngưu Hiển Ảnh, trăng có thỏ ngọc, mặt trời sinh Kim Ô...chuyện này...sao lại có thể như vậy...vị đệ tử Thái Bạch Tông này làm sao lại có thể tu luyện ra những thần thông này..."
Nghe tiếng cười to của Phương Quý, liền ngay cả Đoan Mộc Thần Linh cũng ngốc trệ, thân hình vô lực té ngã trên mặt đất.
Coi như nhìn vô số lần, hắn cũng không dám tin tưởng một màn trước mắt này!
Dị tượng do mỗi một loại thần thông xuất hiện, đều đại biểu rằng thần thông đã đạt đến cực hạn, có thể hư không tạo vật, nhất niệm sinh linh.
Mà có một đạo thần thông tu luyện đạt đến cực hạn, liền đã đủ để khoe khoang nửa đời...
Mà bây giờ, chín đạo thần thông của Phương Quý, đều đã tu luyện đến cực hạn, chín loại dị tượng, tầng tầng lớp lớp bày ra.
Không đúng, còn không phải là chín loại...
Bây giờ chỉ là tám loại mà thôi!
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Phong, Lôi, Nhật, Nguyệt, đều đã xuất hiện huyễn tượng.
Nhưng còn dư một đạo thổ pháp là không có sinh ra huyễn tượng!
Thổ pháp mà Phương Quý tu luyện, chính là dùng Thượng Thanh Sơn Quyết làm cơ sở, chỉ là vào thời điểm Phương Quý luyện thành, cũng biết vì sao, liền luyện ra một tòa Ma Sơn, bất quá vào sau này, vào trước khi Kết Đan, hắn lại kết hợp Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Pháp cùng với Phi Thạch Thuật – pháp quyết chữ Thổ, đạo thần thông này liền lại có biến hóa, trở nên tròn hơn, giống như một quả trứng...
Theo lý thuyết mà nói, Phương Quý bỏ công sức nhiều nhất trên pháp này, cũng là dùng nhiều nhất.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn chính là ưa thích dùng núi nện người!
Cho nên nói, môn pháp thuật này, cũng hẳn là môn pháp thuật tinh xảo nhất của Phương Quý.
Nhưng tám đạo pháp thuật khác đều đã xuất hiện huyễn tượng, duy chỉ có đạo pháp thuật cuối cùng này là vẫn như thế...
Chỉ là một quả trứng đang bay ở giữa không trung!
"Còn kém một chút cuối cùng..." Phương Quý vào lúc này vẫn không có buông lỏng, hắn có thể cảm giác được, đạo pháp thuật cuối cùng này, cũng chỉ kém một chút xíu như vậy, liền có thể tu luyện tới cực hạn, mà bây giờ, hắn vừa vặn mượn lực lượng của bốn đạo ngọc triện, ma luyện ra một thân pháp thuật này, thế là hắn vội vàng nhắm mắt lại, nhấc lên tất cả vô tận đạo uẩn cùng với pháp lực tu luyện ra được trong một tháng này, chỉ vì một pháp này!
"Đi ra cho ta..." Vào lúc nhấc lên tất cả sức lực, hắn cũng hô to theo bản năng.
"Đùng..." Cũng theo một tiếng hô to này của hắn vang lên, ở trên quả trứng kia, bỗng nhiên vang lên tiếng nứt rất nhỏ, có một khe hở nứt ra...
Phương Quý nhìn thấy một màn này, liền giống như là ở trong chân trời ngột ngạt vô tận, bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng.
Phảng phất như là rốt cục đã phá vỡ một loại giới hạn nào đó, trong lúc bỗng nhiên, ngay vào lúc một thân pháp lực của hắn đều đạt đến cực hạn, giữa thiên địa, dị tượng của tám đạo pháp thuật đều là biến mất không thấy gì nữa trong một sát na, Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Quy...đủ loại dị tượng, bỗng nhiên đều giống như nhận được cảm ứng, cùng nhau vọt vào trong quả trứng kia, sau đó dị tượng đầy trời biến mất, chỉ còn lại một quả trứng...
"Dùng tám loại dị tượng nuôi một đạo pháp thuật cuối cùng này, vậy sẽ là..." Cảm nhận được biến hóa ở trong đó, trong lòng Phương Quý đã mừng như điên, hưng phấn đến mức toàn thân phát run.
Mà ở phía xa, Đoan Mộc Thần Linh cũng mở to hai mắt, toàn thân đều đang run rẩy, trong lòng đang điên cuồng cầu khẩn ông trời...
"Đùng..."
Ở trong hư không hoàn toàn yên tĩnh, tám đạo dị tượng kia đều chui vào trong quả trứng này, cũng giống như rót linh uẩn của mình vào trong quả trứng, sau đó quả trứng an tĩnh nửa ngày, bỗng nhiên tróc ra thành từng mảng mảnh vỡ, ở bên trong có một vật rớt xuống.