Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 1097 - Chương 1097: Kính Thiên Điện

Chương 1097: Kính Thiên Điện Chương 1097: Kính Thiên Điện

Lúc này, Bạch Thuật đã ngồi vào vị trí, đang ngồi ở phía trước bàn nhỏ trong góc tường, lúc này cũng đúng lúc quay đầu nhìn ra cửa điện, khi hắn nhìn thấy đám người Phương Quý đi vào không bị thương một chút nào, ngay cả bóng dáng của mấy vị long tử cũng không thấy, rõ ràng là hiển lộ ra mấy phần biểu lộ kinh ngạc, sau đó hắn liền thấy Phương Quý hướng ánh mắt u lãnh nhìn về phía mình, cảm thấy nao nao, không nói gì quay đầu lại.

"Tên vương bát đản này, ngươi đừng hòng sống tốt..." Phương Quý thầm nghĩ trong lòng, đã ghi tạc người này vào trong lòng.

Vừa rồi người này len lén chạy vào trong điện, Phương Quý cũng không phải là không có chú ý tới!

Mặc dù nói hắn chỉ lo thân mình, không muốn nhiều chuyện, trên đạo lý là cũng có thể nói được, nhưng Phương Quý chính là trong lòng cảm thấy không thoải mái.

Không thoải mái, liền phải giày vò ngươi!

"Các vị Tiểu Thánh Bắc Vực, mời tới bên này..."

Ngay vào lúc Phương Quý suy nghĩ trong lòng, vị Quy Tướng có bộ dáng ôn hòa kia, đã xuất quỷ nhập thần đi tới trước người bọn hắn, ôn hòa cười với bọn hắn, dẫn đường đi thẳng về phía trước, Phương Quý không vui nhìn hắn một cái, cũng chỉ đành đi theo phía sau hắn, ngược lại là không nghĩ tới, vị Quy Tướng này thế mà một đường dẫn bọn hắn đi về phía trước, lại ngồi xuống ở địa phương có khoảng cách với ghế rồng không đủ ba mươi trượng, mời bọn hắn ngồi xuống.

Nhìn vị trí của mình một chút, đám người Tức đại công tử đều cảm thấy hơi kinh ngạc.

Ở trong Kính Thiên Điện, lúc này đã dọn lên một dãy bàn, trái phải có bảy hàng, xếp thành hàng dọc.

Tại vị trí cao nhất, có một đài ngọc, trên đài ngọc bày bảy cái bàn nhỏ, chính là vị trí của Long Chủ Thất Hải, mà ở phía dưới, thì là từng hàng từng hàng bày ra ngoài, không biết bao xa, chỉ sợ là phải có mấy trăm chỗ ngồi.

Toà Kính Thiên Điện này vốn là một kiện pháp bảo lợi hại, có thể lớn có thể nhỏ, có thể chứa đầy đủ khách nhân, nhưng trọng điểm là ở chỗ, vị trí của bây giờ đám người Phương Quý, thế mà lại ở phía trước, khoảng cách với chỗ ngồi của Long Chủ, cũng vô cùng gần...

Ở trước mặt bọn hắn, cũng chỉ có mấy vị Yêu Vương tới từ Nam Cương, trưởng bối tới từ Đông Thổ, cùng với một số Đại yêu tu Thất Hải, liền ngay cả mấy vị thiên kiêu trẻ tuổi Đông Thổ kia, lúc này bất quá cũng chỉ cân bằng với bọn hắn, ở trên chỗ ngồi thế mà chênh lệch không xa...

Điều này cũng khiến cho mấy vị Tiểu Thánh Bắc Vực có một chút được sủng ái mà lo sợ.

Bọn hắn chính là lần thứ nhất tham gia bực thịnh yến Long Cung này, thế mà còn có thể được ngồi ở vị trí cao như thế?

Thật đáng ngạc nhiên!

Phương Quý thì lại không cảm thấy gì, coi như để cho hắn ngồi ở bên cạnh Long Chủ, hắn cũng liền ngồi, thế là không nói hai lời liền ngồi xuống, nhưng đám người Tức đại công tử lại đều là cảm khái không thôi, cũng ngồi xuống theo, nhìn trái nhìn phải, liền ngay cả Cầm Giang tán nhân cùng với Hứa Lưu Hoan cũng đều ngồi xuống.

Bất quá đến lúc này, liền lập tức khiến cho vị Bạch Thuật kia có một chút lúng túng.

Sau khi hắn tiến vào điện, cũng không có người dẫn dắt, liền chọn một vị trí ở phía sau ngồi xuống, cho rằng đám người Phương Quý tiến vào, cũng chỉ có thể ngồi ở chỗ của hắn, lại không nghĩ rằng, đám người Phương Quý thế mà được vị Quy Tướng kia trực tiếp dẫn tới phía trước, thế là chỉ còn một mình hắn ngồi ở phía sau, đi theo cũng không phải, ở lại cũng không phải, nhất thời khuôn mặt cũng có một chút nóng ran, liền cúi đầu không nhìn người.

Không lâu sau, liền có mấy gã tráng hán đầu gấu lưng hổ, nửa người đều là lông được Quy Tướng dẫn tới, ngồi xuống, nâng ly uống rượu, lớn tiếng tán dương khí phái của Long Cung, sau đó bọn hắn cũng chú ý tới kẻ dị loại Bạch Thuật ở trong bọn hắn.

Một gã tên là Hùng Yêu nhiệt tình mở miệng hỏi: "Huynh đệ, ngươi đến từ nơi nào?"

Bạch Thuật cúi đầu xuống thật sâu, nói cũng đều không muốn nói nhiều hơn một câu, giống như bị điếc.

Lại không lâu sau, đám huyết mạch Tôn Phủ kia cũng tiến vào với ba vị long tử ngốc kia, chỉ thấy sắc mặt của đám huyết mạch Tôn Phủ đều khó coi, mặt của một người trong đó còn sưng lên, trên người có mấy cái dấu chân, những người khác cũng không tốt hơn hắn bao nhiêu, mặc dù áo bào rõ ràng đã chỉnh lý qua, nhưng vẫn có thể thấy được vết tích vật lộn, long tử đi ở phía trước, bọn hắn đi ở phía sau, đều là cúi thấp đầu đi đường.

Ngoài dự liệu, bọn hắn cũng được dẫn tới vị trí hơi gần phía trước, khoảng cách so với chỗ ngồi của Tiểu Thánh Bắc Vực ngược lại là không xa, sau khi cúi thấp đầu ngồi xuống, liền đều giữ im lặng, chỉ dùng ánh mắt âm lãnh đến cực điểm, hung hăng nhìn về phía Phương Quý.

"Ha ha..." Tâm tình của Phương Quý cực kỳ vui mừng, bưng chén rượu lên ra hiệu với bọn hắn, tự đắc uống một hớp.

Mấy vị huyết mạch Tôn Phủ kia, sắc mặt lập tức càng trở nên khó coi hơn.

Mà sau khi ba vị long tử kia tiến vào điện, nhìn thoáng qua phía Phương Quý, sắc mặt cũng đều có một chút không dễ nhìn, cúi đầu thương lượng vài câu, liền cất bước đi về phía Phương Quý, vị long tử mập lùn cầm đầu kia, dùng một cước giẫm lên trên bàn của Phương Quý, phát ra âm thanh hung ác mắng: "Tên vương bát đản Tôn Phủ kia, đã bị huynh đệ chúng ta dạy dỗ, nhưng vừa rồi ngươi đánh ta, ha ha, ta phải..."

"Ngao Hung, Ngao Lệ, Ngao Bá, các ngươi đang làm gì?" Không đợi hắn nói hết lời, ở cách đó không xa bỗng nhiên có một thanh âm to rõ quát lên.

Ba vị long tử này giật nảy cả mình, cuống quít sửa sang lại áo bào, đứng thẳng, hô lên: "Thất tỷ / Thất muội!"

Lúc này tiểu mẫu long Ngao Tâm cũng mặc áo choàng bạc đi vào đại điện, trực tiếp đi về phía ba người bọn hắn, theo khoảng cách của nàng càng gần, ba vị long tử này rõ ràng có một chút run rẩy, trên mặt từng người gạt ra vẻ tươi cười, nhìn giống như là ba thằng đần...

"Chẳng lẽ các ngươi lại muốn bất kính đối với Phương tiên sinh?" Ngao Tâm đi tới gần, hai tay chống nạnh, dữ dằn hỏi.

"Không có không có..." Ba tên ngốc long tử đồng thời cúi đầu khom lưng, liên thanh phủ nhận.

"Bọn hắn nào dám bất kính với ta chứ..." Thanh âm lười biếng của Phương Quý vang lên, cười nói: "Như lời ngươi nói, ta đã dạy dỗ bọn hắn một trận thật tốt, ra tay cũng không có lưu tình, biểu hiện của bọn hắn cũng không tệ, lập tức liền nhận thức được vấn đề của chính mình, đang đi tới nơi này bồi tội?"

Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn về phía ba vị long tử, hỏi: "Có đúng hay không?"

Ba tên ngốc long tử quay mặt nhìn nhau, Ngao Hung mập lùn đẩy hai vị long tử ở bên cạnh, đồng thời gật đầu cười nói: "Đúng thế đúng thế!"

"Thái độ của bọn hắn ngược lại là đã thay đổi..." Ngao Tâm hơi kinh ngạc nhìn mấy người bọn hắn một chút, thầm nghĩ, ba vị ca ca đệ đệ này, bình thường ở trong Thất Hải cũng đều nổi danh là ngốc nghếch, còn đặc biệt cường hoành, liền ngay cả phụ vương cũng đều không có cách nào bắt bọn hắn, bình thường cũng đành để cho bọn hắn muốn làm gì thì làm, triệt để không để ý tới, không nghĩ tới hôm nay thế mà lại biết đến bồi tội người khác, xem ra phương pháp kia của chính mình rất hiệu quả...

Bình Luận (0)
Comment