"Đại...đại ca, ngươi cọ đủ chưa?" Biết ở bên người mình là một thứ phát điên lên sẽ có thể ngoạm đứt đầu mình, lá gan của Phương Quý cũng đều rung động, Tiểu Hắc Long cọ bắp đùi của hắn, càng cọ càng dễ chịu, thế nhưng thân thể của hắn lại cứng đờ, nửa ngày cũng không dám lên tiếng, thẳng đến khi cảm thấy thời gian nó cọ cũng quá lâu, ánh mắt của bảy vị Long Chủ nhìn chính mình, cũng càng ngày càng không thân thiện, mới không nhịn được nhỏ giọng hỏi thăm.
"Gâu?" Tiểu Hắc Long có một chút nghi hoặc, nghiêng đầu nhìn Phương Quý một hồi, bỗng nhiên lại chạy đến cọ Anh Đề.
Lúc này Anh Đề đang nằm nhoài ở trên đáy biển, thè đầu lưỡi ra, mới vừa rồi bị Long Chủ U Minh Hải phất tay áo đánh bay, liền suýt nữa lấy đi nửa cái mạng của nó, lúc này đã vô lực động đậy, đang lè đầu lưỡi liếm láp dịch trứng trên cát, trứng thần lúc bị Tiểu Hắc Long phá xác mà ra, đã bị đánh vỡ thành từng khối mảnh vỡ, ở bên trong còn có rất nhiều dịch trứng chảy ra, có ở trong mảnh vỡ vỏ trứng, có chảy trên mặt cát, Anh Đề liền giống như là ăn món gì ngon vậy, chậm rãi dùng đầu lưỡi liếm.
Phương Quý biết thân là yêu thú, Anh Đề tự nhiên cũng có một loại nhạy cảm tự nhiên, biết dịch trứng kia có chỗ tốt đối với nó...
Tiểu Hắc Long chạy tới, cọ xát trên người Anh Đề, Anh Đề lập tức giật mình, nâng cái đầu to lên xem xét nó một chút, nhìn vật nhỏ đen thui này, Anh Đề trầm mặc một hồi, đột nhiên vẫy đuôi một cái, trực tiếp...đánh bay nó ra ngoài!
Phương Quý kinh hãi, sự nhạy cảm của thân là yêu thú ngươi đâu?
"Xoạt!" Bảy vị Long Chủ nhìn thấy một màn này, thân hình đồng thời khẽ nhúc nhích, sát khí ngút trời dâng lên.
Ngược lại là con Tiểu Hắc Long kia, bị Anh Đề quất bay ra xa mười mấy trượng, liền nhanh chóng chạy trở về, ủy ủy khuất khuất chạy tới bên cạnh Phương Quý, đầu rồng vùi vào trong bắp đùi của hắn, dường như đang khóc lóc tìm kiếm sự an ủi, khiến cho Phương Quý bị hù khóc cũng không được, cười cũng không được, quỷ thần xui khiến đập một phát lên trên đầu của Anh Đề, mắng: "Không có việc gì khi dễ tiểu hài tử người ta làm gì?"
Anh Đề có một chút uỷ khuất, ghen tỵ nhìn thoáng qua Tiểu Hắc Long, tiếp tục nằm xuống liếm láp dịch trứng.
"Đều là do ngươi!" Nhìn hình ảnh"vui vẻ hòa thuận" ở giữa ba kẻ Phương Quý, Tiểu Hắc Long, Anh Đề, bảy vị Long Chủ cũng thật lâu không có mở miệng, đổi thành một người ở bên ngoài tới, chỉ sợ là rất khó lý giải ý nghĩ trong lòng của bọn hắn bây giờ, sau một hồi lâu, Long Chủ Thương Lan Hải là người thứ nhất không kiềm được lửa giận ở trong lòng, hằm hằm nhìn Long Chủ U Minh Hải, quát: "Nếu không phải là do ngươi, há lại sẽ trở thành cục diện như bây giờ?"
"Đều do ta?" Long Chủ U Minh Hải cười lạnh một tiếng: "Vừa rồi xuất thủ tranh cướp cũng không chỉ có ta!"
Các Long Chủ khác đều nhíu mày lại, bỗng nhiên cau mày nói với Long Chủ Vụ Hải: "Đế Trứng xuất thế, theo thiên tính liền sẽ nhận sinh linh có long huyết ở khoảng cách gần nhất làm cha mẹ, nhưng con quái xà kia thì cũng thôi đi, tại sao nó lại thân cận đối với tên tiểu tử Thái Bạch Tông kia như vậy?"
Mấy vị Long Chủ khác liếc nhìn nhau, ai cũng không có đáp án.
Đây chính là sự thật, con quái xà kia, ở trong người có huyết mạch Long tộc, đương nhiên, huyết mạch Long tộc của con quái xà này chính là mỏng manh đến mức không thể tưởng tượng nội, hơn nữa trên thực tế mà nói, loài rắn trên thế gian, ngoại trừ mấy loài đặc biệt rải rác trở về với tổ tiên, hoặc nhiều hoặc ít cũng đều sẽ có một chút quan hệ với Long tộc, cho nên con Tiểu Hắc Long này vừa xuất thế liền thân cận cùng với Anh Đề, cũng có thể nói thông.
Nhưng mấu chốt là, nó thân cận đối với tên tiểu tử Thái Bạch Tông kia như vậy, cũng làm cho người ta có một chút nan giải.
Ở trong một mảnh trầm mặc, Long Chủ Tây Hải lão luyện thành thục bỗng nhiên nói: "Những lời này giữ lại sau này hãy nói, Đế Trứng sớm phá xác, vốn là chuyện mà ai cũng không muốn nhìn thấy, bây giờ chỉ trích lẫn nhau cũng chỉ là chuyện vô bổ, ngược lại là nên ngẫm lại, nên làm như thế nào để điều tra nó đến tột cùng đã nuôi thành bao nhiêu căn cơ, lại có phương pháp nào hay không, đưa nó vào trong Đế Trứng bù đắp lại căn cơ chưa đủ..."
Long Chủ Bắc Hải gật đầu nhẹ, thấp giọng nói: "Huống hồ ánh mắt ở chung quanh nơi này cũng quá nhiều..."
Mấy vị Long Chủ khác cũng đều ý thức được tính nghiêm trọng của việc này, chậm rãi gật đầu nhẹ.
Bây giờ ở trên vùng biển này đã sinh ra biến đổi lớn, Đế Trứng xuất thế, Nguyên Anh Tôn Phủ đền tội, những thiên kiêu Đông Thổ, Yêu Vương Nam Cương mà Long Cung mời tới trước kia, lúc này đều đang đứng xem trò vui, nhìn từng bí mật vào trong mắt...
Rất hiển nhiên, tin tức về chuyện này là không thể giấu giếm được.
Bảy vị Long Chủ nghĩ đến những chuyện có thể phát sinh về sau, liền có cảm giác đầu đều đau.
"Vậy thì bọn hắn..." Trong lòng của mấy vị Long Chủ đều có chủ ý, đồng thời nhìn thoáng qua Phương Quý.
Long Chủ Bắc Hải bỗng nhiên tiến lên một bước, nhẹ nhàng vái chào đối với Phương Quý, cười nói: "Phương tiểu hữu..."
Phương Quý lập tức cảnh giác: "Ngươi lại muốn làm sao?"
Hắn trở nên cảnh giác, Anh Đề cũng chợt nâng cái đầu to lên.
Tiểu Hắc Long đang cuộn tròn giống như Anh Đề cũng chợt nâng đầu lên, nhe răng với Long Chủ Bắc Hải!
Động tĩnh này cũng khiến cho Long Chủ Bắc Hải có một chút sửng sốt, ngưng lại một chút, mới cười cười, ra hiệu chính mình cũng không có ác ý, thản nhiên nói: "Phương tiểu hữu chớ sợ, lão phu sẽ không xuất thủ đối với ngươi, bây giờ nơi này cũng không phải là chỗ nói chuyện, nếu Phương tiểu hữu là khách nhân của Long Cung, vậy không bằng trước tiên đi về Long Cung với chúng ta, sau đó chúng ta sẽ tìm một chỗ ngồi xuống, nói chuyện một phen thật tốt, như thế nào?"
"Nói chuyện?" Phương Quý cũng không nghĩ tới thái độ của mấy vị Long Chủ này lại bỗng nhiên thay đổi, nhìn Tiểu Hắc Long, lại nhìn bọn hắn, trong lòng hiểu rõ ra, uể oải ngồi xuống mặt đất, bắt chéo chân lên, nói: "Các ngươi muốn đàm luận với ta, vậy thì phải nói một chút điều kiện..."
Tiểu Hắc Long ở bên cạnh thấy bộ dáng của hắn, liền cũng khẽ dựa vào đùi của hắn, hai cái chân khoác lên cùng nhau, đung đưa.
Anh Đề không có chân sau, nhìn thấy thế rất hâm mộ, chỉ có thể dùng hai chân trước ôm ngực.
"Nếu không chịu đi về với chúng ta, vậy liền trước tiên giết ngươi, lại cưỡng ép dẫn nó đi, cũng không phải là không thể!" Long Chủ Thương Lan Hải cau chặt lông mày, quát lên: "Còn có, mau buông chân của ngươi ra, không cần dạy nó những thứ loạn thất bát tao kia!"
"Đây làm sao lại là loạn thất bát tao rồi?" Phương Quý xem xét Tiểu Hắc Long một chút, ngượng ngùng buông chân xuống, hắn cũng biết những gì Long Chủ Thương Lan Hải nói chính là sự thật, Tiểu Hắc Long mặc dù bá đạo, nhìn bộ dáng cũng vô cùng bảo hộ chính mình, nhưng dù sao nó cũng quá nhỏ, bảy vị Long Chủ nếu như muốn cưỡng ép giết chính mình, chỉ sợ là nó vẫn không cản được, hơn nữa Tiểu Hắc Long cũng sẽ bị bọn hắn cưỡng ép mang đi, liền lại thay đổi sắc mặt, cười nói: "Vậy liền đi nói chuyện thôi!"