Nói xong đứng lên, duỗi lưng một cái.
Tiểu Hắc Long thấy thế, cũng bò lên theo, duỗi lưng một cái.
Anh Đề nhìn bộ dạng của bọn hắn, trong lòng không thoải mái, giống như hờn dỗi, cũng đứng lên, duỗi lưng một cái.
Sắc mặt của bảy vị Long Chủ, đã trở nên càng thâm trầm.
Long Chủ Bắc Hải phất tay áo một cái, sóng nước hai bên phân ra, liền mở ra một con đường ở trong biển, nước biển hai bên ngưng thực, ngay cả dùng thần thức cũng khó xuyên thấu được, dẫn Phương Quý đi vào trong Long Cung, mà Long Chủ U Minh Hải thì đi ở phía sau, tay áo phất động, liền thu hồi những mảnh trứng vỡ vào trong tay áo, lại suy nghĩ một chút, ngay cả cát biển dính dịch trứng kia, cũng đều cuốn lại, quả thực là không bỏ sót một chút nào, sau đó mới đi theo sau, đi vào trong Long Cung.
Ở trong Kính Thiên Điện, có không biết bao nhiêu khách khứa đều là nháy mắt cũng không nháy nhìn một màn dưới đáy biển này, hồ nghi đến cực điểm.
Ai cũng không biết thái độ của Long Cung trước sau đại biến mấy lần, đến tột cùng là đại biểu cho điều gì.
Nhưng mỗi người đều ẩn ẩn cảm giác được, chính mình hẳn là trong lúc vô tình bắt gặp một sự kiện quan trọng của Long Cung...
Đám người Tức đại công tử đều liếc nhìn nhau, lại lẻn trở về đáy biển.
Mà bọn người Bạch Thuật trong đại điện, thì quay mặt nhìn nhau, thế mà không biết nên đi nơi nào...
Vượt quá dự kiến của Phương Quý chính là, bảy vị Long Chủ cũng không tiếp tục mang hắn về Kính Thiên Điện, cũng không có mang đến địa phương bí ẩn nào khác, thế mà trực tiếp mang hắn về động phủ thần bí mà trước đây hắn trộm quả trứng thần kia, sau đó nhìn về phía Hóa Long Trì ẩn chứa vô tận trân bảo kia, ý phẫn uất trên mặt càng đậm, lạnh lùng nhìn về phía Phương Quý, nói: "Ngươi trước hết hãy để cho nó tiến vào trong Hóa Long Trì!"
Phương Quý liếc nhìn Hóa Long Trì, nói: "Các ngươi sẽ không dùng kế giấu nó đi đó chứ?"
Long Chủ Bắc Hải trừng Phương Quý một cái, cả giận nói: "Lúc này giấu đi thì có thể làm được gì, chúng ta cần tận lực bù đắp căn cơ cho nó!"
Phương Quý nhìn thấy hắn thật sự nổi giận, cũng liền tin tưởng hắn xác thực là không phải muốn giấu đi, liền yên lòng, chỉ vào Hóa Long Trì, con Tiểu Hắc Long kia liền tràn đầy hiếu kỳ nhảy vào, bơi một vòng ở bên trong, dường như phi thường thoải mái, từng tia từng tia linh tính đạo uẩn, chui vào giữa vảy giáp màu đen của nó, Phương Quý nhìn thấy bộ dáng tràn đầy hâm mộ của Anh Đề, liền lại nói: "Vượng Tài, ngươi cũng đi vào..."
Long Chủ Bắc Hải lập tức trợn mắt nhìn Phương Quý.
Phương Quý có một chút lúng túng giải thích: "Hài tử nhỏ, không có người lớn nhìn, ta sợ nó chết đuối..."
Long Chủ Bắc Hải nặng nề thở dài, cũng không nói thêm gì, sau một hồi lâu, hắn mới bỗng nhiên thở dài một hơi thật dài, đứng lên, lộ ra sắc mặt lo lắng, nói với Phương Quý: "Ngươi nói không sai, xem ra, bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể hợp tác với ngươi..."
"Hợp tác?" Phương Quý nghe lời nói của Long Chủ Bắc Hải, cũng không khỏi ngơ ngác một chút.
Lúc trước hắn ngược lại là đã từng nói về sự tình hợp tác, nhưng đó chỉ là nhìn ra ở giữa Tôn Phủ cùng với Long tộc có hiệp định, cho nên hắn cũng hờn dỗi nói muốn hợp tác, trên thực tế căn bản là không có nghĩ tới cái gì hợp tác hay không hợp tác, ngược lại là không nghĩ tới, bây giờ vị Long Chủ Bắc Hải này dĩ nhiên trịnh trọng nói ra chuyện hợp tác như thế, khiến cho trong lòng của hắn khẽ giật mình, sau đó liền trầm ngâm nhìn về hướng Tiểu Hắc Long.
Rất rõ ràng, con rồng này rất trọng yếu!
Trọng yếu đến nỗi Long tộc ngay từ đầu vì để cho nó nuôi ra đầy đủ thần ý ở trong trứng, liền không tiếc đáp ứng thay Tôn Phủ làm người khuyên can, tình nguyện buông tha tấm mặt mo của Long tộc, bán Bắc Vực đi, cũng muốn đổi được vật gì đó của Tôn Phủ cho nó, để cho nó có đầy đủ tẩm bổ.
Trọng yếu là vào lúc nó rơi vào trong tay của mình, Long tộc thà rằng vạch mặt xuất thủ với Nguyên Anh Tôn Phủ, cũng không muốn để cho mình làm bị thương nó.
Mà sau khi nó sớm xuất thế, vì là người đầu tiên xuất hiện ở trước mặt nó, lại không tiếc ra tay đánh nhau.
Bây giờ, thấy nó đã vô cùng thân cận cùng với chính mình, bọn hắn lại không tiếc chủ động nhắc tới hợp tác...
Trình tự này, nhìn như là rất có ý tứ.
Xem ra, dự định ngay từ đầu của Long Cung, hẳn là trước tiên để cho nó không xuất thế, dưỡng đủ thần ý rồi lại nói, đợi đến khi nó xuất thế, lại lùi lại mà cầu việc khác, muốn là người thứ nhất xuất hiện ở trước mặt nó, nhưng nó lại quyết định nhận chính mình, thế là liền lại lùi lại mà cầu việc khác, nghĩ đến việc hợp tác với mình, đã liên tục lui lại ba lần, vẫn xem nó là bảo bối, cũng có thể thấy được phân lượng của nó...
"Xem ra, ta có thể nắm được nhược điểm của Long tộc, chính là do tiểu Vượng Tài này nhận ta và nghe lời của ta..." Trong lòng âm thầm suy đoán, Phương Quý đã dần dần hiểu được cục diện bây giờ, sắc mặt cũng trở nên dễ dàng hơn.
Hắn cười cưới nhìn về hướng Long Chủ Bắc Hải, nói: "Vậy ngươi nói một chút xem chúng ta hợp tác như thế nào!"
Long Chủ Bắc Hải nhìn bộ dáng bại hoại của Phương Quý, sắc mặt liền không khỏi trở nên khó coi hơn mấy phần, nghĩ thầm dạng tiểu vương bát đản này, chính mình trước đó làm sao có thể nhìn vào trong mắt, coi như là lúc mời hắn đến Long Cung dự tiệc, cũng mơ hồ không có coi ra gì, làm sao có thể nghĩ đến, bây giờ tình thế nghịch chuyển, chính mình đường đường là Long Chủ một biển, thế mà cũng phải chạy tới nói chuyện hợp tác với dạng tiểu tử này...
Dựa vào một thân dưỡng khí công phu, hắn mới đè xuống sự không vui trong đáy lòng, lúc này cũng chỉ có thể hợp tác.
Trên đường trở về Long Cung, hắn cũng đã thảo luận cùng với mấy vị Long Chủ, biết lúc này thật đúng là không thể giết hắn.
Phong hiểm cùng với biến số quá lớn, Thất Hải đã không thể chịu đựng nổi biến số này.
Hắng giọng một cái, hắn dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn về hướng Phương Quý, nói: "Chuyện thứ nhất, ngươi nhất định phải đáp ứng trả nó lại cho chúng ta!"
"Trả lại cho các ngươi?" Phương Quý nhìn thoáng qua Tiểu Hắc Long, nói: "Ngươi trực tiếp lấy đi không phải là được!"
Long Chủ Bắc Hải lập tức nổi giận, nghĩ thầm nếu như ta có thể lấy đi, còn nói cho ngươi chuyện này để làm gì?
Mắt rồng thăm thẳm, chỉ tiến hành đánh giá Phương Quý.
Phương Quý bị hắn nhìn có một chút không được tự nhiên, nhún vai, nói: "Ngươi nói tiếp đi!"
Long Chủ Bắc Hải nhìn Tiểu Hắc Long trong Hóa Long Trì một chút, nói: "Chuyện thứ hai, bây giờ nó vẫn còn hết sức yếu ớt, ngươi cần phối hợp với chúng ta, tạm thời nghĩ biện pháp để cho nó nghe lời ngươi, bình yên ở trong Hóa Long Trì, tận khả năng bù đắp căn cơ cho nó..."
"Như vậy mà còn yếu ớt?" Trong lòng Phương Quý lập tức có một chút hãi nhiên, nhìn Tiểu Hắc Long mói: "Vừa ra đời liền cắn đứt mũi của Long Chủ, có thể yếu sao?"
Nghe hắn nói, Long Chủ U Minh Hải đứng ở phía sau liền hừ lạnh một tiếng.