Sau đó hắn liền nhìn thấy Mạc Cửu Ca lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, đang cầm một khoả Thanh La Quả của mình nhét vào trong miệng.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Phương Quý vội vàng cầm Thanh La Quả ở trong tay của Mạc Cửu Ca trở về, kinh ngạc mở miệng hỏi.
"Tỉnh rồi?"
Đột nhiên thấy Phương Quý đã hôn mê mấy ngày chợt ngồi dậy, vô luận là tông chủ Thái Bạch Tông một mực lộ ra thần sắc lo lắng, hay là A Khổ một mực canh giữ ở bên cạnh bậc cửa không dám tiến vào cũng không nỡ rời đi, hay là Mạc Cửu Ca lúng túng đưa bàn tay trống không ở bên miệng, đều đồng thời ngẩn ngơ.
Tông chủ Thái Bạch Tông phản ứng nhanh nhất, vội vã đưa tay đè lên bả vai của Phương Quý, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng hỏi: "Ngươi cảm thấy mình thế nào? Có cảm giác thức hải bị trùng kích hay không? Còn nhớ được tính danh cùng với lai lịch của bản thân? Một cộng một bằng mấy?"
"Đây là vấn đề quỷ gì?" Phương Quý ngượng ngùng hỏi: "Tại sao các vị lại nhìn ta như vậy?"
Sắc mặt của tông chủ Thái Bạch Tông lập tức trở nên hết sức khó coi, thần sắc của Mạc Cửu Ca cũng ngưng trọng.
Ở bên ngoài bậc cửa, A Khổ sư huynh trợn tròn con mắt.
"Ta...ta chỉ là gặp một cơn ác mộng mà thôi, ở trong mộng giống như có một con quái vật, muốn ăn ta, bất quá may mắn là ta chạy rất nhanh, nó một mực không thể ăn hết ta, lại về sau...giống như đi đến một nơi kỳ quái, ta đánh nhau cùng với nó...hắc hắc..."
Nói đến chỗ này, hắn không khỏi có một chút đắc ý, ôm hai tay nói: "Dù sao thì đánh nửa ngày, nó cũng không đánh lại ta!"
"Đánh nhau?"
"Còn không đánh lại ngươi?"
Sắc mặt của hai người tông chủ Thái Bạch Tông cùng với Mạc Cửu Ca đều trở nên vô cùng đặc sắc.
Nhưng là sau khi hai người liếc nhìn nhau một cái, lại đều cho ra một dạng kết quả.
Xem ra suy đoán của bọn hắn là thật, Ma Thai xác thực đã tiến vào trong cơ thể của Phương Quý, còn muốn lặng yên không một tiếng động thôn phệ hết hắn.
Chỉ bất quá là thôn phệ thần hồn vốn chính là một quá trình vô cùng quỷ dị mà phức tạp, nhất là đối với Phương Quý mà nói, ở trong quá trình thần hồn bị thôn phệ, các loại cảm giác màu sắc sặc sỡ cũng đều sẽ xuất hiện, lại thêm tu vi của hắn quá thấp, chỉ sợ căn bản là không thể nói rõ ràng loại cảm giác này, từ việc hắn có thể tỉnh lại, hơn nữa còn nói ra những miêu tả này, có thể xác định được, cũng chỉ có hai điểm:
Một là, Ma Thai xác thực đã thôn phệ không thành công...
Hai là, Ma Thai bây giờ vẫn còn ở trong cơ thể của hắn!
Về phần cái gì mà đánh thắng hay đánh không thắng, vậy thì rất có thể chỉ là ảo giác sinh ra sau khi Phương Quý thoát khỏi quá trình Ma Thai thôn phệ.
Người tu hành có thể nhìn vào thức hải, tu vi càng cao, càng có thể nhìn thấy thức hải rõ ràng.
Mà dạng cảnh giới như Phương Quý, nhìn vào thức hải của bản thân, lúc đầu chỉ cảm thấy ngơ ngơ ngác ngác, hết thảy đều mơ hồ không rõ.
Đương nhiên, coi như là bọn hắn cũng không ngờ được, cảm giác của Phương Quý ngay lúc đó vẫn là rất rõ ràng, bọn hắn cũng không có tiếp tục hỏi theo cái phương hướng này, mà có hỏi cũng sẽ không tin tưởng, trừ phi là Phương Quý đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ hoặc là Kim Đan!
"Phương Quý tiểu đồ, ngươi hãy cẩn thận nghe ta nói..." Tông chủ Thái Bạch Tông trầm ngâm thật lâu, sắc mặt mới trở nên ngưng trọng mở miệng, nói: "Chuyến đi đến Ma Sơn lần này, ngươi gặp phải một chuyện phi thường đáng sợ, có yêu nhân đánh một đầu Ma Thai ác độc vào trong cơ thể của ngươi, vọng tưởng dùng Ma Thai thôn phệ thần hồn của ngươi, thay thế ngươi, bất quá may mà thân thể của ngươi không đủ bản nguyên, ngược lại đã khiến cho Ma Thai xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị chúng ta sớm nhìn ra vấn đề..."
"Ma Thai?" Phương Quý nhớ tới con quái vật bị mình ra sức đánh ở trong giấc mộng, nghĩ thầm cũng đâu có quá lợi hại...
Bất quá thấy tông chủ nói rất ngưng trọng, hắn cũng không dám xen vào lung tung, chỉ hỏi một câu: "Sau đó thì sao?"
"Dựa theo tình hình hiện tại, muốn cứu ngươi, chỉ có một cái biện pháp!" Tông chủ Thái Bạch Tông lộ ra thần sắc cực kỳ nặng nề, thấp giọng nói: "Đó chính là truyền cho ngươi bí pháp tu hành thần thức, cũng dựa vào các loại đan dược, linh đài, đợi cho thần thức của ngươi cường đại, không bị ngoại vật xâm chiếm, liền có thể thử trục xuất Ma Thai ra ngoài..."
"Trục xuất Thai ra ngoài..." Phương Quý nghĩ đến con quái vật khóc lóc hô hào muốn thoát ra từ trong cơn ác mộng của mình kia, rơi vào trong sự trầm tư.
Hắn mặc dù vẫn chưa thể hoàn toàn nghĩ ra chân tướng rõ ràng của sự tình, nhưng lại ẩn ẩn cảm thấy, tông chủ giống như đã hiểu lầm gì đó...
"Khó! Khó! Khó!" Tông chủ Thái Bạch Tông thấp giọng than thở, nói: "Ma Thai Kỳ Cung, âm độc cỡ nào, thủ đoạn này đến tột cùng là quỷ dị bực nào, ngay cả chúng ta cũng đều không thể nói rõ, muốn trục xuất nó, cũng chỉ là một chút cơ hội có thể thực hiện ở trên lý thuyết mà thôi, nhưng việc đã đến nước này, không còn cách nào khác, ngươi đã là đệ tử Thái Bạch Tông, chúng ta sẽ toàn lực giúp ngươi, lại làm hết sức mình nghe thiên mệnh, có thể thực hiện được một bước nào thì hay bước ấy..."
Phương Quý cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, không nhịn được mà nói: "Tông chủ, ta giống như..."
Còn chưa nói xông, tông chủ đã hướng về Bạch Thạch trưởng lão tiến hành phân phó, nói: "Ngươi đi đến đan phường, lấy chín viên Tiên Lộ Dưỡng Thần Đan đến đây, thần hồn của hắn hiện tại cực kỳ suy yếu, chỉ có phục dụng bảo đan trước, mới có thể lĩnh hội bí pháp làm lớn mạnh thần thức..."
Nói xong liền quay đầu lại hỏi Phương Quý: "Ngươi muốn nói cái gì?"
Phương Quý nuốt vào lời muốn nói ra khỏi miệng, nói: "Ta cảm thấy mình rất hư nhược..."
Tông chủ Thái Bạch Tông thở dài một tiếng, nói: "Ta biết..."
Việc đã đến nước này, tông chủ Thái Bạch Tông đã ẩn ẩn đoán được chân tướng, trước đó bọn hắn có lẽ đều đã hiểu lầm mục đích của đệ tử Kỳ Cung, lúc đầu đệ tử Kỳ Cung đều là khiến cho thiên hạ loạn lạc để nổi danh, mỗi khi đến một chỗ, đều muốn tạo ra vô tận phiền phức, cho nên lần này, hắn cùng với bốn đại tông chủ khác cũng đều chỉ là đề phòng đệ tử Kỳ Cung sẽ xuất thủ đối với năm đại tiên môn hoặc là đối với phong ấn Ma Sơn mà thôi.
Nhưng lần này bọn hắn đã nghĩ sai, lần này đệ tử Kỳ Cung tới, không phải là vì giải trừ phong ấn Ma Sơn, mà là chọn lựa truyền nhân mới.
Cái gì mà dị bảo giả, cái gì mà Sơn Quỷ, cũng chỉ là thuật che mắt.
Lúc ấy đối phương chỉ là mượn nhờ thời điểm Sơn Quỷ bay ra từ trong hồ lô gây ra đại loạn, trồng Ma Thai vào trong cơ thể của Phương Quý mà thôi...
Mà ở trong các đệ tử năm đại tiên môn vào ngay lúc đó mà nói, tu vi của Phương Quý không phải là mạnh nhất, thiên tư cũng chưa chắc được xem như là cao nhất, đệ tử Kỳ Cung tại sao lại chọn trúng hắn? Nguyên nhân đơn giản, là vì Phương Quý xuất ra danh tiếng lớn ở trong trận chiến kia, liên tiếp đánh bại đệ tử chân truyền của bốn đại tiên môn, lúc này mới bị đệ tử Kỳ Cung cho rằng có giá trị bồi dưỡng, cho nên đã trồng Ma Thai vào trong cơ thể của hắn, nói đến, chuyện này cũng có quan hệ với tiên môn!