Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 259 - Chương 259: Ngây Ngốc

Chương 259: Ngây ngốc Chương 259: Ngây ngốc

Nói thực ra, tâm tình của bọn hắn lúc này thật sự là rất vui vẻ, vừa rồi nhìn thấy vị đệ tử Thái Bạch Tông chạy còn trơn trượt hơn thỏ kia, đuổi nửa ngày cũng không thể bắt được nàng, bọn hắn cũng đang muốn buông bỏ, nàng cũng không phải là mục tiêu chủ yếu...

Đang nghĩ ngợi nếu không thì dứt khoát buông bỏ nàng, thế mà lại nhìn thấy mục tiêu cần tìm?

Không nghĩ ngợi một chút nào, ba người liền đồng thời ngự kiếm xông về phía trước.

"Làm sao ở phía sau các ngươi cũng có người chứ..."

Cùng lúc đó, Mạnh Tiểu Nga vừa mới chạy ra ngoài đã lại chạy trở về, nàng khó khăn lắm mới thoát khỏi ba vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông đuổi nàng nửa ngày, tưởng rằng là đã tìm được đường sống, không ngờ được đám người đuổi theo ở sau mấy người Phương Quý lại càng nhiều hơn, lập tức liền bị tiền hậu giáp kích, chuyện này lập tức khiến cho nàng sinh ra một loại cảm xúc tuyệt vọng, ở phía sau có người, người ở trước mặt càng nhiều, vậy thì có thể chạy đi đâu?

"Ngươi...ngươi đưa ra ý kiến rất hay..." Mạnh Tiểu Nga vừa mới chạy về không kịp lau đi tro bụi trên mặt, liền không nhịn được mà trách móc Phương Quý.

Mà hai người Trương Vô Thường cùng với Cam Vân Hoán bị Khổn Tiên Thằng trói, mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng ở trong lòng cũng có một chút tuyệt vọng, từ khi bọn hắn bị Lý Hoàn Chân hạ lệnh, đi theo Phương Quý chia binh đi ra, liền một mực có một loại cảm giác đại nạn lâm đầu, cũng may là sau khi tiến vào sơn cốc, biểu hiện của bọn hắn cũng coi như là không tầm thường, năm người vẫn còn giữ được mạng sống, nhưng trước sau cũng đã chém giết bốn, năm vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông, đã kiếm lời.

Nhưng coi như đã kiếm lời, lại còn có thể như thế nào?

Bọn hắn vẫn là bị ngăn ở trong toà sơn cốc này, lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Trong lòng thực sự là có một chút khóc không ra nước mắt, rơi vào cục diện này, không phải chính là do Phương Quý nhất định muốn bọn hắn tiến vào sơn cốc?

Cho tới bây giờ, bọn hắn cũng còn không rõ vừa rồi Phương Quý hạ lệnh như vậy là để làm gì.

Trước hết để cho mấy người bọn hắn tiến vào sơn cốc, tách ra chạy trốn, lại đột nhiên chạy trở về, cứu từng người bọn hắn, mặc dù ở trong cái quá trình này đã giết mấy vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông, nhưng bây giờ bọn hắn cũng đã bị bức vào tử lộ, bất luận nhìn thế nào cũng đều giống như một trận hồ nháo...

Oán niệm ở trong lòng của mấy vị đồng môn Thái Bạch Tông này, chính là sinh ra bởi vì vậy.

Cũng đúng vào lúc này, Hạng Quỷ Vương đã đi tới, tràn đầy giận dữ, quát: "Họ Phương, mau đền mạng cho Khuất sư huynh..."

"Hả?" Vô luận là Trương Vô Thường, hay là Mạnh Tiểu Nga vừa mới đào mệnh trốn được đầu óc vẫn còn choáng váng, hay là Cam Vân Hoán bị trói giống như bánh chưng, nhưng vẫn có thể nghe thấy thanh âm ở bên ngoài, nghe được lời nói của Hạng Quỷ Vương đều là khẽ giật mình, sau đó phản ứng lại, hai con mắt đột nhiên trợn trừng, nhìn trừng trừng về phía Phương Quý, cái biểu tình kia, giống như là nhìn thấy đại quái vật vậy...

"Hắn nói...ngươi đã giết Khuất sư huynh của hắn?" Trương Vô Thường ngơ ngác ngây ngốc, không nhịn được mà hỏi một câu.

Mạnh Tiểu Nga cũng ngơ ngác hỏi: "Khuất sư huynh mà hắn nói là Khuất Chân Huyễn dẫn đầu Khuyết Nguyệt Tông hay sao?"

Miệng của Cam Vân Hoán cũng bị bịt kín, chỉ có thể kêu to: "Ngô ngô ngô?"

Phương Quý nhất thời cảm thấy rất có mặt mũi, không nhịn được mà bảo Anh Đề nâng cao đầu lên, dùng hai tay ôm ở trước ngực, muốn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng ha ha ha, nhưng nghĩ nghĩ, lại cảm thấy vẫn nên điệu thấp một chút thì càng có phong phạm, cho nên chỉ chậm rãi gật đầu nhẹ, thản nhiên nói: "Không sai, vừa rồi mượn nhờ các ngươi dẫn dắt truy binh rời đi, chính là muốn tìm cơ hội để giết chết hắn!"

Mấy người Trương Vô Thường cùng với Mạnh Tiểu Nga nghe thấy lời này, liền trực tiếp cảm thấy choáng váng.

Lúc này thời gian các nàng bị đuổi giết chạy đến sơn cốc mới trôi qua bao lâu, hơn nữa sau khi tiến vào cốc, các nàng liền đánh bạc tính mệnh chạy trốn xung quanh, chỉ e sợ bị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông đuổi kịp, đầu còn chưa có kịp tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy từ khi các nàng tách ra cùng với Phương Quý, lại đến khi Phương Quý liên thủ cùng với Trương Vô Thường chạy đến cứu các nàng, bất quá chỉ mới trôi qua thời gian khoảng một nén hương, mà kết quả...

Phương Quý đã ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, giết chết đệ tử chân truyền dẫn đầu Khuyết Nguyệt Tông?

Nói đùa gì thế, đó chính là tồn tại có cùng cấp bậc với Lý Hoàn Chân sư huynh!

Nếu như là do chính Phương Quý nói ra, đại khái là bọn hắn còn sẽ không tin tưởng, nhưng lời này lại là do Hạng Quỷ Vương Khuyết Nguyệt Tông nói ra, hơn nữa nhìn biểu lộ phẫn hận ở trên mặt của Hạng Quỷ Vương, tất nhiên cũng không phải là giả, điều này lập tức khiến cho cả đám bọn hắn đều ngây ngốc tại đương trường!

Đệ tử chân truyền dẫn đầu đó là có thân phận cỡ nào, chính là tương đương với Thái Bạch Tông Lý Hoàn Chân sư huynh!

Cứ bị giết một cách hời hợt như vậy?

"Hắn đã giết Khuất sư huynh?"

"Làm sao có thể...Khuất sư huynh làm sao lại chết ở trong tay của tên tiểu quỷ này?"

Kinh sợ không chỉ có là năm vị đệ tử Thái Bạch Tông này, còn có các đệ tử Khuyết Nguyệt Tông ở chung quanh.

Bọn hắn cũng là vừa mới biết sự tình Khuất Chân Huyễn bị giết, lập tức giống như bị sét đánh, choáng váng ngây ngẩn, đại đa số ở trong lòng cũng không nguyện ý tin tưởng, bất quá thấy được biểu lộ phẫn hận ở trên mặt của Hạng Quỷ Vương, liền biết đây là sự thực, trong lúc nhất thời, có không biết bao nhiêu lửa giận cùng với sợ hãi bay lên từ đáy lòng, ngược lại là hóa thành sát khí, dào dạt đung đưa, ập thẳng về phía đám người Phương Quý.

Sát khí tụ tập cùng một chỗ, phảng phất như có một mảnh mây đen, dâng lên ở chân trời, che khuất thiên địa, bầu trời cũng đều trở nên tối hơn mấy phần.

Đường đường là người dẫn đầu một tông, thế mà lại bị một tên tiểu quỷ giết chết một cách không rõ ràng như vậy, nói ra ngoài ai mà tin? Mà Khuất Chân Huyễn vừa chết, bọn hắn cũng giống như rắn mất đầu, tạo hóa tiến vào bí cảnh lần này, thực sự không biết là còn có thể lấy được hay không!

Bây giờ vào lúc này, ngoại trừ chém giết Phương Quý cho hả giận, còn có thể làm thế nào?

"Chuyện này..." Mấy vị đệ tử Thái Bạch Tông vừa mới rồi còn vì Phương Quý giết Khuất Chân Huyễn mà kinh ngạc không thôi, vào lúc này rất nhanh liền phản ứng lại.

Bọn hắn đều ý thức được một vấn đề càng thêm nghiêm trọng!

Phương Quý giết Khuất Chân Huyễn, bọn hắn cũng phân biệt trọng thương hoặc là đánh chết bốn, năm vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông, thoạt nhìn giống như là toàn thắng, nhưng vấn đề mấu chốt là ở chỗ, bây giờ bọn hắn vẫn là đang ở vào trong tuyệt cảnh đáng sợ nhất...

"Chuyện này, Phương Quý sư...Ngọc Diện Tiểu Lang Quân, ngươi giết chết người dẫn đầu Khuyết Nguyệt Tông, ta thực sự bội phục ngươi..." Sự tình Phương Quý giết Khuất Chân Huyễn khiến cho Trương Vô Thường thực sự quá chấn kinh, theo bản năng liền không có ý tứ lại xưng là sư đệ, nhưng muốn gọi là sư huynh, lại có một chút không gọi được, hắn dừng lại một chút, cứ gọi lên tên hiệu là được.

Bình Luận (0)
Comment