Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279: Tà Pháp

Chương 279: Tà pháp Chương 279: Tà pháp

"Vạn sự đã sẵn sàng, giết..." Phương Quý tràn đầy lòng tin mang theo Anh Đề cùng với Trương Vô Thường, trực tiếp vọt ra từ phía sau tảng đá ẩn thân.

Đến lúc này, hắn cũng không còn ẩn tàng thân hình, trực tiếp vọt về phía tòa pháp trận kia.

Hai người một rắn, đi ngang qua quái lâm, thế như thiểm điện, chiến ý nổi lên!

Ven đường có thể nhìn thấy được, nơi xa chỗ gần, đều là linh thú tiên môn to to nhỏ nhỏ đang co quắp, từng con hữu khí vô lực, ngã trên mặt đất lăn lộn, ngày bình thường được chủ nhân của bọn nó hầu hạ sống an nhàn sung sướng, đã có một chút liêm sỉ, ngày bình thường đi vệ sinh cũng đều muốn tìm địa phương không người để giải quyết, lúc này lại là cái gì cũng không đoái hoài tới, lộp bộp lộp bộp một trận, nhìn cũng không thèm nhìn đám người Phương Quý một chút.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Ở bên ngoài linh thú rống một mảnh, dạng âm thanh hỗn loạn này, tự nhiên là đã sớm làm kinh động đám đệ tử tiên môn trong pháp trận, bọn hắn vội vã đi ra quan sát. Nhìn thấy cảnh tượng kinh người ở bên ngoài này, liền lập tức kinh hãi, nhìn bộ dáng thê thảm của một đám linh thú, đơn giản chính là nhìn thấy mà giật mình, còn không đợi bọn hắn lên tiếng cảnh báo, liền chợt thấy ở ngay phía trước có đám người Phương Quý đang vọt thẳng đi qua.

"Người nào tập kích Hỏa Vân Tông chúng ta?"

"Giết bọn hắn!"

Ở trong mảnh địa nhãn này, lại là lãnh địa của Hỏa Vân Tông, hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông đi ra xem xét thấy có người đánh tới, lập tức kinh hãi, vừa cao giọng cảnh báo, vừa vung vẩy Ngự Thú Kỳ, thúc đẩy đám linh thú nhào về phía địch nhân.

Nhưng linh thú bình thường cực kỳ nhu thuận, hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của Ngự Thú Kỳ, bây giờ nào còn để ý tới bọn hắn, chỉ có hai con linh thú nghe lời, ngẩng đầu kiên trì bò lên, kết quả trong bụng quặn đau một trận, lại lập tức nằm trên đất không động đậy...

"Đáng giận, địch nhân đã dùng thủ đoạn gì?"

Cục diện trước mắt này, quả thực đã dọa cho hai vị đệ tử tiên môn đi ra xem xét phát sợ, bình thường vừa đưa Ngự Thú Kỳ ra, những linh thú này đều sẽ trở nên cực kỳ hung hãn, coi như là bản thân bị trọng thương, cũng đều sẽ liều chết cắn địch nhân không thả, nhưng bây giờ, ai biết địch nhân đã sử dụng quái chiêu gì, rõ ràng là những linh thú này vẫn còn có sức đánh một trận, nhưng hết lần này tới lần khác lại nằm tê liệt ngã xuống trên mặt đất, ngay cả dùng Ngự Thú Kỳ chỉ huy cũng đều không động đậy...

Địch nhân rốt cục đã dùng tà pháp gì?

Hai người bọn hắn vừa sợ vừa giận, những linh thú được bày bố ở chung quanh để phòng ngự này, vốn là lực lượng cường đại nhất mà đám đệ tử lưu lại để thủ hộ địa nhãn, nhưng ai có thể ngờ được, tất cả linh thú thế mà đều trúng chiêu lặng yên không một tiếng động?

Nhìn cái bộ dáng này, hẳn là trúng độc?

Chỉ là thực sự không biết, địch nhân đến tột cùng đã sử dụng chiêu số âm độc gì, mới tạo thành bộ dáng như vậy!

"Các sư huynh đệ hãy cẩn thận..."

Nhưng thân là đệ tử tiên môn tinh anh thủ hộ địa nhãn, bọn hắn cũng không đoái hoài tới chuyện khác, thấy không thể thúc đẩy linh thú, liền lập tức tự mình tiến lên nghênh đón, hai người đều đồng thời bước lên một bước, tay bóp pháp ấn, quát chói tai: "Hỏa Điểu Thuật!"

Ở trong danh tự của Hỏa Vân Tông có chữ Hỏa, đối với nghiên cứu thần thông hệ Hỏa tự nhiên cũng là đứng đầu trong năm đại tiên môn.

Mà môn hạ đệ tử của Hỏa Vân Tông, nghiên cứu pháp thuật đối với Hỏa Pháp, từ trước đến nay cũng đều là đỉnh tiêm.

Hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông này cũng là như thế, hai tay vẽ tròn, trong nháy mắt liền bóp mấy cái pháp ấn, lập tức liền thấy ở trước người của bọn hắn, có một đám hỏa vân ngưng tụ, sau một lát, trong hỏa vân có tiếng chim hót chói tai vang lên, hai con hỏa điểu phân biệt lao đến Trương Vô Thường cùng với Phương Quý ngồi trên đầu của Anh Đề, khoảng cách còn xa, hỏa ý liền đã đập vào mặt, uy lực vô cùng không tầm thường.

"Thứ này cũng được xứng gọi là hỏa điểu?" Phương Quý xếp bằng ở trên đầu của Anh Đề thấy một màn như vậy, lập tức hét to một tiếng: "Nhìn Đại Hỏa Điểu Thuật của ta đây!"

Oanh! Trước người có một đoàn liệt diễm bay lên không, trong nháy mắt liền có một con hỏa điểu to bằng cái thớt bay ra, hai cánh mở ra, dài hơn một trượng, còn tốt đẹp hơn mấy lần so với hỏa điểu do hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông kia ngưng tụ ra cộng lại, trong chốc lát ba con hỏa điểu đụng vào nhau, hỏa diễm bay tán loạn, hai con hỏa điểu nhỏ kia trực tiếp bị chôn vùi, hỏa điểu của Phương Quý thì còn dư hơn phân nửa, lao thẳng về phía trước.

"Ha ha..." Phương Quý thấy thế liền cực kỳ vui mừng, hô lên: "Về sau ở trước mặt ta, Hỏa Điểu Thuật của năm đại tiên môn đều phải đổi tên thành tiểu hỏa kê!"

"Đây là thứ quỷ gì..." Hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông kia nhìn thấy một màn này, cũng đều cảm thấy kinh hãi.

Hỏa điểu của đối phương thực sự quá lớn, bọn hắn ở dưới sự kinh hãi, không dám xông lên phía trước nữa, vừa lui lại, vừa vội vã phất tay áo ngăn cản hỏa ý đập vào mặt, chỉ là bây giờ vốn chính là sự tình trong chớp mắt, bọn hắn vừa lùi lại, mất đi ưu thế, lại thêm Hỏa Điểu Thuật mà Phương Quý thi triển có lực lượng cực kỳ tinh thuần, uy thế đáng sợ, hai người bọn hắn mặc dù có nghiên cứu cực sâu đối với Hoả Pháp, tay áo phất liên tục, tất cả hỏa diễm tới gần đều bị quét bay ra ngoài, nhưng Trương Vô Thường cùng với Anh Đề cũng đã vọt thẳng đến trước mặt.

Đến giờ khắc này, Trương Vô Thường rốt cục cũng không hỏi Phương Quý nên làm cái gì nữa, trực tiếp cắn chặt hàm răng, rút kiếm ra trong nháy mắt, ánh vàng ngưng tụ trên thân kiếm, trực tiếp thi triển ra một chiêu có lực lượng mạnh nhất, đâm xuyên qua ngực của vị đệ tử tiên môn ở phía bên trái, đánh bay đối phương ra xa hai, ba trượng, sau đó thuận thế rút kiếm ra, lại chém một kiếm về phía đệ tử phía bên phải.

Rắc!

Vị đệ tử phía bên phải kia bị Anh Đề húc sừng vào ngay ngực, hoàn toàn dựa vào một thân pháp lực hộ thể mới miễn cưỡng chống đỡ, chỉ là thân hình cũng không khỏi té bay ra hơn một trượng, hắn đã ý thức được người đến có thực lực cực mạnh, cũng không dám liều mạng, dự định lùi trở về pháp trận, lại bất thình lình bị Trương Vô Thường chém một kiếm từ phía sau, hét thảm một tiếng, thân hình đã bị chém thành hai nửa!

"Lớn mật, người nào tập kích Hỏa Vân Tông chúng ta..."

"Nhanh, bọn hắn đang ở chỗ cửa nam..."

Trong nháy mắt liền chém chết hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông, có thể nói là gọn gàng mà linh hoạt, nhưng những đệ tử Hỏa Vân Tông còn lại phản ứng cũng cực nhanh, vào thời điểm bên này chiến đấu, liền nghe được ở trong pháp trận có người cao giọng hét lớn, lại có hai người vội vã chạy ra...

"Các ngươi hãy giữ chân bọn hắn!"

Hai người Phương Quý cùng với Trương Vô Thường, lại thêm Anh Đề, đối phó đối với hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông này, tất nhiên là rất có phần thắng, nhưng Phương Quý lại biết chỗ mấu chốt không phải là hai vị đệ tử Hỏa Vân Tông này.

Bình Luận (0)
Comment