Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432: Để Cho Phương Quý Cầm Công Đầu

Chương 432: Để cho Phương Quý cầm công đầu Chương 432: Để cho Phương Quý cầm công đầu

Mà nói đến cuối cùng lúc, hắn có một chút dừng lại, nói ra một cái tên sau cùng: "Kim Lũ Ngân Giáp Phương Quý, tuỳ hành dọc đường, cũng có công lao!"

"Xoạt!"

Lời này vừa được nói xong, có không biết bao nhiêu ánh mắt, đồng thời chuyển hướng sang trên người của Phương Quý đang ỉu xìu ở phía sau đám người.

Thật sự là ở trong những lời này của Lục Đạo Duẫn, ý thiên vị quá rõ ràng, vô luận là Thanh Vân Gian, hay là đám người Triệu Hồng, Tề Viễn Đồ, vào thời điểm đánh giá thành tích đều giảng giải rõ ràng, cực lực khích lệ, hết lần này tới lần khác tới lượt Phương Quý, lại chỉ nói một câu tùy hành dọc đường, đây quả thực còn kém nói thẳng là Phương Quý dọc theo con đường này chỉ đi theo ăn uống miễn phí, căn bản là một chút công lao cũng không có lập ra...

Đương nhiên đây là do Lục Đạo Duẫn đã lưu tình, bởi vì hắn thực sự cảm thấy Phương Quý ngay cả tùy hành dọc đường cũng không được tính, tên này căn bản chính là chạy ra bên ngoài để tu hành, vào thời điểm bọn hắn tra xét các địa phương đáng ngờ, hắn chính là đang ngủ ngon ở trong khoang thuyền, lúc bọn hắn tân tân khổ khổ tuần tra Thiên Nam Đạo, hắn đang trốn ở trong khoang thuyền tu hành, đừng nói là phân cho hắn công lao, không tố cáo hắn đã là giữ lại mặt mũi.

Về phần đại công lúc trước bắt giết thủ lĩnh thổ phỉ?

Nhìn bộ dáng mặt ủ mày chau, giống như mất hồn của hắn bây giờ, hắn cũng không dám đoạt lại!

Huống hồ, coi như hắn đoạt, hiện tại mấy người Lục Đạo Duẫn cũng không sợ.

Trước kia kiêng kị Phương Quý, không phải là bởi vì thực lực của Phương Quý, mà là bởi vì quan hệ giữa hắn cùng với Thanh Vân Gian, bây giờ hắn cũng đã xa cách với Thanh Vân Gian, vậy hắn sẽ còn có dũng khí đoạt đi công lao đánh giết thổ phỉ thủ lĩnh ở trong tay của bọn hắn?

Những điều này, cũng không chỉ là ý nghĩ hiện lên lâm thời của Lục Đạo Duẫn.

Đây là bọn hắn ở trên đường đi, trải qua vô số quan sát cùng với phân tích, sau khi thương nghị làm ra quyết định, dù sao thì lúc trước bị Phương Quý đoạt công lao chém giết thủ lĩnh thổ phỉ, bọn hắn đã cảm thấy không cam tâm, thậm chí còn suýt nữa vì vậy mà sinh ra sát tâm đối với Phương Quý, như vậy bây giờ đã có nắm chắc, đương nhiên sẽ không lại không duyên cớ tặng phần công lao này cho người bên ngoài, nếu như Phương Quý tranh đoạt, vậy thì sẽ lập tức cáo trạng Phương Quý!

Thế là không chỉ có Lục Đạo Duẫn sau khi nói xong lời nói này, ánh mắt trở nên rất là lạnh nhạt, mấy người ở chung quanh cũng đều là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, nhìn cũng không nhìn Phương Quý một chút, ngược lại là Triệu Hồng, lặng lẽ liếc mắt nhìn Phương Quý một chút, thậm chí còn có vẻ hơi đắc ý...

"Chỉ có công lao tùy hành?" Vị trưởng lão Thần Điện kia nghe Lục Đạo Duẫn đánh giá thành tích xong, cũng có một chút hứng thú nhìn sang Phương Quý, hỏi: "Ngươi không phải trước đó được người người tán thưởng là tiểu thiên tài tiên môn kia hay sao, biểu hiện lần này cũng không quá tốt, thế mà không có lập ra được một chút công lao nào?"

Đám người Lục Đạo Duẫn lộ ra vẻ thiết diện vô tư, cũng lộ ra sự tự tin nắm chắc mọi việc trong tay...

Sau đó vào đúng lúc này, Phương Quý một mực mặt ủ mày chau đứng ở sau lưng đám người, từ từ ngẩng đầu lên. Sau đó hắn bỗng nhiên dùng hai mắt bình tĩnh nhìn về hướng Lục Đạo Duẫn, hỏi: "Ngươi nói nhầm rồi à?"

Lúc nói ở trên khuôn mặt lộ ra một chút vẻ không thể tin được: "Thủ lĩnh thổ phỉ, chẳng lẽ không phải là ta giết?"

"Ồ?" Vị trưởng lão Thần Điện kia nghe thấy lời ấy, cảm thấy nao nao, trên mặt lộ ra một chút ý cười.

Mà đám người Lục Đạo Duẫn thì là giận tím mặt, bọn hắn vẫn thật sự không nghĩ tới, Phương Quý ở trong mấy tháng thời gian này, rõ ràng là đã giống như ném đi lá gan vậy, thấy thế nào cũng có một chút bộ dáng kém cỏi, không nghĩ tới đến thời điểm tranh công cuối cùng này, hắn...hắn vẫn có vẻ hơi kém cỏi, nhưng chính là ở dưới tình huống kém cỏi như thế, vẫn đã nói ra sự tình tru sát thủ lĩnh thổ phỉ này...

"Làm càn!" Trên mặt mũi của Lục Đạo Duẫn tràn đầy phẫn nộ, bỗng nhiên nghiêm nghị hét lớn, nói: "Ngay ở trước mặt của trưởng lão Thần Điện, ngươi thế mà còn dám nói năng bậy bạ, lúc trước vào thời điểm truy tìm nơi hạ lạc của nhóm thổ phỉ kia, chúng ta ngày đêm không ngủ, bỏ ra vô số tâm huyết, ngươi lại một mực trốn tránh ngủ ngon, bây giờ ngươi..."

Phương Quý mở to hai mắt, tràn đầy vô tội nói: "Nhưng vị thủ lĩnh thổ phỉ kia, chính là do ta giết..."

"Ha ha..." Lục Đạo Duẫn cười lạnh nói: "Lúc làm việc không tận lực, lúc đoạt công ngược lại là rất tích cực, các vị đạo hữu, các ngươi cảm thấy thế nào?"

Lúc hắn nói ra lời này, đã là tràn đầy ý tứ khinh thường.

Triệu Hồng lập tức cười lạnh một tiếng, nói: "Vị Phương đạo hữu này, trong ba tháng làm việc, lộ diện cũng không được mười lần nhỉ?"

Tề Viễn Đồ thản nhiên nói: "Một là một, hai là hai, công lao khổ cực, Phương đạo hữu chỉ sợ là đều không có!"

Ngụy Giang Long vào lúc này cũng lạnh lùng gật đầu nhẹ.

Trong lúc nhất thời, thế cục trong sân rõ ràng đã nghiêng sang một bên, người đồng hành, cơ hồ người người đều chỉ trích Phương Quý không có một chút công lao nào, chuyện này dường như cũng liền trở thành bằng chứng, cho dù là Phương Quý giảo biện như thế nào cũng đều không có tác dụng, lần kết quả đánh giá thành tích này, dường như đã vì vậy mà có kết luận, đừng nói là công đầu tru sát thủ lĩnh thổ phỉ, chỉ sợ là ngay cả phần công lao tùy hành nho nhỏ này cũng đều sẽ biến mất...

"Đã như vậy, vậy liền nghe các ngươi..." Cũng đúng vào lúc này, vị trưởng lão Thần Điện kia bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, nói: "Liền để cho Phương Quý cầm công đầu!"

"Cái gì?" Trên mặt của đám người Lục Đạo Duẫn đã vô thức lộ ra một chút vẻ tươi cười, sau đó bỗng nhiên cứng đờ.

Từng người lộ ra biểu lộ dị thường đặc sắc nhìn sang vị trưởng lão Thần Điện kia.

Là chính mình nghe lầm, hay là vị trưởng lão Thần Điện này đang nói đùa?

Đừng có đùa tuỳ tiện như vậy chứ trưởng lão, chúng ta cũng không có thân quen với ngươi đến trình độ này...

Liền ngay cả chính Phương Quý vào lúc này cũng đều cảm thấy kinh hãi, có một chút khó có thể tin nhìn về hướng trưởng lão Thần Điện, đưa tay gãi gãi lỗ tai của mình, đột nhiên cảm thấy hướng đi của chuyện này có một chút không rõ, vị trưởng lão Thần Điện này chẳng lẽ là thân thích nhà mình?

"Hôm nay đứa nhỏ Thanh Vân gia kia không có tới đánh giá thành tích..." Mà ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Đạo Duẫn cùng với đám người Phương Quý, trưởng lão Thần Điện khẽ ngoắc một cái, liền có tiểu đồng ở bên cạnh dùng hai tay dâng một khối ngọc giản lên, trưởng lão Thần Điện cầm ngọc giản trong tay, cười nói: "Nhưng hắn cũng dựa theo lệ cũ, ghi chép hết thảy những chuyện phát sinh dọc theo con đường này, đưa vào trong tay của ta, từ trong những ghi chép của hắn, vị Ngân Giáp Thần Vệ Phương Quý này quả thực là không có làm quá nhiều sự tình, trên đường đi, không phải trốn đi ngủ thì chính là tu hành một mình, mặt cũng đều không có lộ mấy lần, công lao tùy hành cơ hồ cũng đều không có..."

Bình Luận (0)
Comment