Nghe lời này, đám người Lục Đạo Duẫn càng cảm thấy kinh ngạc.
Đã như vậy, chuyện kia...
"Nhưng hắn cũng nói tới một sự kiện!" Trưởng lão Thần Điện nhẹ nhàng cười nói: "Hắn đã ghi lại kỹ càng quá trình các người điều tra cùng với tiễu sát những thổ phỉ kia, các ngươi xác thực đã tra ra được Đông Lai Tông cùng với nơi hạ lạc của đám thổ phỉ kia, hơn nữa cũng không có thông báo cho Thần Vệ Phương Quý cùng với Thanh Vân Gian, một mình xuất kích, kết quả là vị Kim Lũ Ngân Giáp này, cũng tự mình tra ra được nơi hạ lạc của đám thổ phỉ kia, hơn nữa vào ngay thời điểm thủ lĩnh thổ phỉ suýt một chút nữa liền chạy trốn từ trong tay của các ngươi, hắn đúng là đã kịp thời xuất thủ, mới đánh giết thủ lĩnh thổ phỉ...chuyện này, hắn hẳn là không có nói sai chứ?"
Sắc mặt của Lục Đạo Duẫn, mỗi khi nghe trưởng lão Thần Điện nói nhiều hơn một câu, liền càng khó coi hơn một phần.
Đến cuối cùng lúc, đã là tràn đầy biệt khuất.
Thanh Vân Gian nói làm sao có thể sai, hắn là huyết mạch Tôn Phủ!
So sánh với người lĩnh đội Kim Lũ Ngân Giáp như hắn, trưởng lão Thần Điện tự nhiên sẽ càng tin tưởng Thanh Vân Gian hơn!
Chỉ là khiến cho Lục Đạo Duẫn không nghĩ tới chính là, vị Thanh Vân Gian này làm sao vẫn còn giúp đỡ Phương Quý nói chuyện như thế?
Rõ ràng là hai người bọn hắn ở trong ba tháng này, đã sinh ra ngăn cách cực lớn, cơ hồ ngay cả lời cũng đều không có nói qua vài câu cơ mà?
Bọn hắn thậm chí cũng đều cho rằng hai người này đã trở mặt thành thù, lúc này mới sẽ không kiêng kỵ một chút nào cướp công lao giết chết thủ lĩnh thổ phỉ vào trong tay mình, ai có thể ngờ được, vị Thanh Vân Gian kia thế mà còn viết một khối ngọc giản, chuyên môn làm rõ chuyện này cho hắn?
Vị huyết mạch Tôn Phủ kia, đến tột cùng là nghĩ như thế nào?
Liền ngay cả Phương Quý, vào lúc này cũng đều sửng sốt một chút, sắc mặt có một chút phức tạp.
Hắn hiểu rất rõ vấn đề của mình, ở trong khoảng thời gian này, trong lòng của hắn có một chút loạn, thế là liền không thèm để ý người khác, cũng có thể cảm giác được ở giữa chính mình cùng với Thanh Vân Gian dường như có một chút xa lánh, Thanh Vân Gian mời mấy lần, chính mình cũng không có đi, coi như đã là rất không nể mặt Thanh Vân Gian, nhưng không nghĩ tới Thanh Vân Gian thế mà ở dưới loại tình huống này, vẫn chưa quên nói chuyện thay cho mình...
"Trưởng lão, như vậy là không công bằng!" Cũng ngay vào lúc Lục Đạo Duẫn đã tràn đầy xấu hổ, dường như nói cũng nói không ra, Tề Viễn Đồ bỗng nhiên mở miệng.
Cho đến lúc này, hắn cũng đều lộ ra vẻ không phục lắm.
Bởi vì ở trong lần nhiệm vụ này, hắn xuất lực lớn nhất, không chỉ có bản thân, ngay cả quan hệ tiên môn cũng đều vận dụng vô số, cho nên hắn lúc này cho dù là đối mặt với trưởng lão, vẫn dám phản bác một câu, chỉ dựa vào một câu của Thanh Vân Gian, liền đưa công đầu cho Phương Quý?
Vậy bọn hắn làm việc vất vả thì sao?
Càng quan trọng hơn là, coi như là Phương Quý giết thủ lĩnh thổ phỉ, cái công đầu này cũng chưa chắc nhất định phải cho hắn...
"Ghi chép của đứa nhỏ Thanh Vân gia này chỉ là một trong những nguyên nhân ta cho Phương Quý cầm công đầu!" Trưởng lão Thần Điện phảng phất như là nhìn ra suy nghĩ trong lòng của đám người Lục Đạo Duẫn, nụ cười trên mặt càng đậm, có một chút hăng hái quét qua khuôn mặt không phục của bọn hắn, cười nói: "Mà một nguyên nhân càng quan trọng hơn chính là, phần nhiệm vụ này là do ta giao cho các ngươi!"
Đám người Lục Đạo Duẫn vẫn quay đầu nhìn nhau, tỏ vẻ không hiểu.
Đương nhiên là do ngươi giao nhiệm vụ tới, chính là bởi vì ngươi giao nhiệm vụ tới, cho nên chúng ta mới đến tìm ngươi để báo cáo thành tích...
Chuyện này có quan hệ gì đến việc ai cầm công đầu?
Sau đó bọn hắn liền nghe vị trưởng lão Thần Điện kia cười nói: "Vậy các ngươi có biết tại sao ta lại muốn giao nhiệm vụ này cho các ngươi?"
Đám người Lục Đạo Duẫn càng phát mộng.
Ngược lại là Phương Quý bỗng nhiên hiểu rõ ra, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, cười hì hì nhìn về hướng vị trưởng lão Thần Điện kia.
Mà trưởng lão Thần Điện cũng đang nhìn về phía hắn, hài lòng gật đầu nhẹ, nói: " Tiểu tử họ Phương, từ sau khi ngươi đi ra ngoài, lão gia hỏa Triệu Thông Nguyên kia, liền đến hỏi ta biểu hiện của ngươi ba lần một ngày, ta còn đang suy nghĩ làm sao để nói với hắn, bây giờ ngược lại đã yên tâm, ngươi mặc dù lười một chút, nhưng có thể tiễu trừ thủ lĩnh thổ phỉ, đoạt lại nhóm Hỏa Tàng Thạch kia, một đại công như thế, cũng có thể khiến cho lão gia hỏa kia yên tâm!"
"Xoạch..." Đám người Lục Đạo Duẫn nghe thấy lời này, cũng bỗng nhiên hiểu rõ ra, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Bọn hắn lập tức liền suy nghĩ rõ ràng rất nhiều chuyện.
Thế là biểu lộ liền càng trở nên xấu hổ không có cách nào hình dung, hận không thể tìm kẽ đất để chui đầu vào!
Triệu Thông Nguyên tuy không phải là trưởng lão Tây Phương Thần Điện, nhưng danh tự của hắn, đám người Lục Đạo Duẫn ở trong Tôn Phủ nhiều năm như vậy, cũng đều biết đến, người này thân ở Nam Phương Thần Điện, chỉ đảm nhiệm chức vị trưởng lão, nhưng hắn rất được Tôn Phủ tín nhiệm, thậm chí còn đạt được sự thưởng thức của tôn chủ Thần Huyền Thành, thỉnh thoảng liền gọi hắn đến bên người hầu hạ, không biết có bao nhiêu người nói, vị Triệu Thông Nguyên này cũng chính là bởi vì tu vi của chính mình kém một chút, cho nên mới chỉ được làm trưởng lão, bằng không mà nói, vị trí điện chủ Nam Phương Thần Điện, cũng có thể rơi lên trên đầu của hắn.
Tên tiểu quỷ họ Phương này, đã làm như thế nào mà có quan hệ với hắn?
Càng quan trọng hơn là, nghe ý tứ của vị trưởng lão Thần Điện này, liền ngay cả nhiệm vụ của bọn hắn lần này, cũng là do Triệu Thông Nguyên nể mặt mũi của Phương Quý, mới cầu được cho bọn hắn?
Con m* nó đây là bị chơi khăm rồi...
Chính mình ở trên đường đi còn muốn bài trừ hắn ra bên ngoài, kết quả nhiệm vụ đều là do người ta mang tới...
Chính mình có thể nhận được loại nhiệm vụ này, đều là chiếm tiện nghi của người ta!
Thoáng một cái, trên mặt mũi tràn đầy xấu hổ, lời gì cũng không thể nói ra ngoài...
"Lão già Triệu Thông Nguyên này, sẽ rất ít khi tôn sùng một người như vậy..."
Vào lúc đám người Lục Đạo Duẫn ngẩn người, vị trưởng lão Tây Phương Thần Điện kia ngược lại là cười ha hả cùng với Phương Quý, nói: "Còn may biểu hiện lần này của ngươi cũng không kém, ngươi nếu thật sự là đi ra ngoài ứng phó cho xong việc, vậy thì ta cũng sẽ không giúp ngươi cái gì, nhưng nếu ngươi xác thực lập nên công lao, vậy ta cũng sẽ không nhìn ngươi bị người khác đoạt công, Thanh Vân Gian tuy là huyết mạch Tôn Phủ, nhưng hắn cũng đã nói, chính mình chẳng qua chỉ là tương trợ ven đường mà thôi, không dám cầm công đầu, mà thủ lĩnh thổ phỉ lại là do tự tay ngươi giết, công đầu này không cho ngươi thì lại cho ai?"
Nói xong hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Phương Quý, cười nói: "Ngươi hãy suy nghĩ xem muốn ban thưởng gì đi, lần này các ngươi đi ra ngoài xử lý công việc, mỗi người liền có 3000 linh thạch ban thưởng, mà sự tình thu hồi Hỏa Tàng Thạch, tiễu trừ thổ phỉ, thì là một kiện đại công không thể coi thường, nhóm Hỏa Tàng Thạch kia trân quý đến cực điểm, các quý nhân tất nhiên sẽ không chỉ trọng thưởng, nói không chừng, sẽ còn trực tiếp để cho ngươi lựa chọn đồ vật ban thưởng..."