Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 445 - Chương 445: Kiếm Đạo Tinh Diệu

Chương 445: Kiếm đạo tinh diệu Chương 445: Kiếm đạo tinh diệu

Nam tử mập mạp giải thích một phen theo thường lệ, liền tiện tay chỉ vào một người trong đó: "Ngươi tới trước đi!"

Người kia là một nam tử mặc áo bào đen, chính là người vừa rồi tự xưng là Vân Nhai Tử đến từ Thiên Nam kiếm phái, hắn ước chừng ba mươi mấy tuổi, Phương Quý nhìn hắn một cái, cảm giác người này hẳn là ở vào Trúc Cơ trung giai, chỉ là khí tức của hắn quá mức chán chường, lại làm cho Phương Quý thật sự không dám xác định, người này chậm rãi đi vào trong sân, vung áo bào lên, lộ ra một thanh trường kiếm vỏ đen ở bên hông, nhẹ nhàng cầm vào trong tay.

Mấy vị thiếu niên Tôn Phủ kia, quay đầu liếc nhìn nhau một cái, hàn huyên vài câu, liền có một thiếu niên mặc cẩm bào đi ra, ôm một thanh trường kiếm vỏ gỗ trong ngực, có một chút khom người với Vân Nhai Tử, nói: "Xin chỉ giáo!"

Vân Nhai Tử cũng khom người nói: "Không dám!"

Hắn còn chưa dứt lời, liền thấy thiếu niên mặc cẩm bào kia sau khi khom người, vào thời khắc eo thẳng tắp, đột nhiên dựa thế rút kiếm, trường kiếm trong ngực giống như dải ngân hà, xuất ra tấm lụa chói mắt trong nháy mắt, cuốn thẳng tới Vân Nhai Tử.

Một chiêu này vừa bí ẩn, vừa hung ác, trong chốc lát kiếm quang đã đạt đến lực lượng cực hạn.

Lại thêm thiếu niên mặc cẩm bào này, tu vi mặc dù chỉ là Dưỡng Tức tầng chín, nhưng vào thời điểm xuất ra một kiếm này, lực lượng khí huyết chung quanh bộc phát, thế mà khiến cho lực lượng một kiếm này của hắn liên tiếp tăng vọt, vào lúc chém tới trước người của Vân Nhai Tử, cơ hồ đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ!

Lúc này Phương Quý mới hiểu được, những thiếu niên Tôn Phủ này tới đây luận bàn, không phải là không có đạo lý.

Những thiếu niên Tôn Phủ này, vô luận là lực lượng hay là lĩnh ngộ kiếm đạo, đều đã viễn siêu người cùng thế hệ.

Hắn cũng đã từng đi dạo qua ở Thanh Khê Cốc Thái Bạch Tông, lúc này không khỏi so sánh những thiếu niên Tôn Phủ này cùng với những thiên kiêu ở trong Thanh Khê Cốc kia, trong lòng trầm xuống, chỉ sợ là những thiên kiêu Thanh Khê Cốc kia, sẽ có rất ít người có thể đón đỡ một kiếm này...

"Keng!" Bất quá cũng ở trong một cái chớp mắt này, Vân Nhai Tử đã kịp thời phản ứng lại, trường kiếm vỏ đen trong tay thuận thế nhất chuyển, liền ngăn cản một kiếm hung ác của đối phương, sau đó vỏ kiếm trì trệ ở trên không trung, hắn thì thuận thế rút kiếm ra khỏi vỏ, giống như là trong vỏ kiếm màu đen có một đầu Ngân Long bay ra, trong chốc lát đã chém tới trước mặt của thiếu niên mặc cẩm bào, có thể nhìn ra được, lúc hắn xuất thủ cũng không hề nương tay.

"Đến hay lắm!" Thiếu niên mặc cẩm bào kia khẽ quát một tiếng, thân hình đột nhiên lấn đến gần, dưới chân bước ra mấy bước cổ quái, thế mà quỷ dị đi ra sau lưng của Vân Nhai Tử, cùng lúc đó, trường kiếm trong tay của hắn hơi chấn động một chút, trên thân kiếm, lực lượng đại trướng, tinh chuẩn không gì sánh được chém về phía sau lưng của Vân Nhai Tử, Phương Quý có thể nhìn ra, một kiếm này chém tới, chính là chỗ linh tức không thông thuận của Vân Nhai Khí!

"Keng..." Vân Nhai Tử mặt không biểu tình, nhưng con mắt lại rụt lại, vội vã thu kiếm, ngăn cản một kiếm của đối phương, nhưng cũng không biết vì sao, vào thời điểm hắn đang xuất thủ, cánh tay hơi có vẻ cứng ngắc, mặc dù đã ngăn được một kiếm này, lại không thể kịp thời phản kích, ngược lại là vị thiếu niên mặc cẩm bào kia, lập tức bắt lấy cơ hội, ép sát vào, hai tay cầm kiếm, bá bá bá liên tục chém ba kiếm về phía Vân Nhai Tử.

Cơ hồ là trong chốc lát, Vân Nhai Tử đã bị dồn vào góc chết một lần nữa.

"Cánh tay của hắn có tổn thương!" Phương Quý nhìn ra được, cánh tay kia của Vân Nhai Tử cứng ngắc, cũng không dám động quá nhiều lực lượng, hơn nữa không chỉ có như vậy, khí tức trên toàn thân của hắn uể oải, chắc hẳn là cũng đã bị nội thương rất nặng, một mực không có điều chỉnh tốt, cho nên linh tức có thể vận chuyển, chỉ sợ sẽ không vượt qua ba thành, cho nên hắn mặc dù là cảnh giới Trúc Cơ, nhưng ở phía trên vận chuyển linh tức cùng với thân pháp linh động, vẫn còn không bằng thiếu niên mặc cẩm bào kia.

Nhưng tạo nghệ trên kiếm đạo của Vân Nhai Tử cũng thực sự không thấp, ở dưới thế tiến công tập kích của thiếu niên mặc cẩm bào, nương theo biến hóa tinh diệu trong kiếm đạo của bản thân, liên tiếp không ngừng hóa giải công kích của đối phương, thậm chí còn sẽ ngẫu nhiên phản kích một kiếm, cũng là tinh diệu đến đỉnh phong.

"Xoạt!"

Chỉ là, cuối cùng Vân Nhai Tử vẫn là khí lực không đủ, coi như là dựa vào sự tinh diệu của kiếm đạo bản thân, cũng không có cách nào duy trì, lại thêm thiếu niên mặc cẩm bào kia tuy là cảnh giới Dưỡng Tức, nhưng tạo nghệ trên kiếm đạo lại hết sức kinh người, sau khi hai người liên tục đấu hơn mười chiêu, cánh tay của Vân Nhai Tử vẫn là cứng ngắc, có một kiếm không theo kịp, lập tức bị một kiếm của thiếu niên mặc cẩm bào kia bổ tới, kiếm quang lấp lóe, chém thẳng tắp đến trán của hắn.

Vân Nhai Tử lập tức ngừng thở, thân thể cứng ngắc, không dám cử động một chút nào.

Ô...ô...n...g ——Trên thân kiếm của thiếu niên cẩm bào nổi lên một trận long ngâm, ngừng lại vào lúc sắp chém tới trên trán của Vân Nhai Tử, sau đó hắn cười ha hả một tiếng, thu hồi trường kiếm, lui về phía sau mấy bước, khom mình hành lễ đối với Vân Nhai Tử, lúc này mới tra kiếm vào vỏ, Vân Nhai Tử cũng đã lấy lại tinh thần, cũng đồng dạng tra kiếm vào vỏ, cúi người hành lễ đối với thiếu niên mặc cẩm bào, nói: "Đa tạ quý nhân thủ hạ lưu tình, ta vô cùng cảm kích!"

Thiếu niên mặc cẩm bào kia lộ ra vẻ mặt ngạo ý, cũng không để ý tới hắn, chỉ là đi trở về trong đám người, nói một câu đối với nam tử mập mạp, nam tử mập mạp lại là cười phá lên, nói với Vân Nhai Tử: "Tiểu quý nhân nói kiếm đạo của ngươi rất không tệ, hôm nay hắn cũng chơi rất tận hứng, cho nên mặc dù ngươi thua, nhưng cũng thưởng cho ngươi hai trăm khối linh thạch, mau mau nói lời cảm tạ đi, hôm nay ngươi xem như gặp được người tốt..."

Vân Nhai Tử mừng rỡ, nhận linh thạch, nói lời cảm tạ đối với thiếu niên mặc cẩm bào một lần nữa, lui ra ngoài.

Mà thiếu niên mặc cẩm bào kia, thì là vui vẻ nói gì đó cùng với các đồng bạn, ở giữa còn dùng chỉ làm kiếm, khoa tay vài thức, Phương Quý nhìn ra được, vài thức biến hóa kia, chính kiếm đạo của Vân Nhai Tử trong trận luận bàn vừa nãy, trong lòng lại lập tức hiểu rõ ra...

Những thiên kiêu Tôn Phủ này, không phải là ăn no rửng mỡ tới chơi đùa!

Bọn hắn khiêu chiến tu sĩ Trúc Cơ trong Hẻm Phế Nhân, đúng là đang ma luyện kiếm đạo của bản thân, đồng thời cũng đang trộm học kiếm đạo của đối phương!

Tu sĩ Dưỡng Tức ở trong thế gian nào có thể luận bàn với tu sĩ Trúc Cơ?

Chuyện này cũng khó trách kiếm đạo của những thiên kiêu Tôn Phủ này mạnh như thế!

"Đáng tiếc, nếu như kinh mạch cánh tay của Vân Nhai Tử không bị ma độc ăn mòn nghiêm trọng như thế, như vậy chắc chắn sẽ không thua..." Quách Thanh sư tỷ ở bên cạnh lập tức nhẹ nhàng lắc đầu, hình như có một chút tiếc hận.

Bình Luận (0)
Comment