"Đã như vậy, vậy cũng chỉ có thể trước thành tựu tiểu Ngũ Hành rồi lại nói..." Trong lòng của hắn âm thầm suy nghĩ, cũng chỉ có thể lại đi tìm kiếm tài nguyên hệ Hỏa tu luyện Thần Đạo Huyền Quang.
Lúc đầu hắn mặc dù phàn nàn với tiểu Ma Sư ở ngoài miệng, nhưng trong lòng cũng không có quá coi ra gì, dù sao thì hắn bây giờ thế nhưng là người có một lượng lớn linh thạch, không cần phải câu nệ tài nguyên gì, cứ mua hết là được, thật sự không nghĩ đến, sau khi hắn chạy mấy chuyến đến Trân Bảo Các trong Thần Huyền Thành, trước sau thử 7~8 loại tài nguyên hệ Hỏa, thế mà cũng đều có cảm giác không phù hợp, không có cách nào làm cho Thần Đạo Huyền Quang của hắn nhanh chóng tinh tiến!
"Thiên hạ có vô số tài nguyên, chẳng lẽ liền không có một loại nào phù hợp?" Phương Quý cảm thấy rất là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như không tìm được tài nguyên phù hợp, vậy liền chỉ có thể từ không tới có, đau khổ tu luyện, có khả năng cần mười năm, hai mươi năm công phu mài giũa, Phương Quý nghĩ đến cái lựa chọn này, trong lòng liền cảm thấy run rẩy một trận, quyết định phải tìm cho được tài nguyên phù hợp!
"Hỏa Tàng Thạch, Địa Diễm Tinh, Kim Ô Nham, Nam Ly Châu, Huyền Hỏa Sa...những thứ này đều không được sao?" Sau khi tiểu Ma Sư Kỳ Cung nghe nói chuyện này, cũng có một chút nghẹn họng nhìn trân trối: "Không nên chứ, không có đạo lý..."
Phương Quý cũng là mặt mũi tràn đầy không hiểu, càng có một chút đau lòng, nói: "Thật sự là không được, có phải là phù hợp hay không, ta cũng không phải la không cảm ứng được, mấy loại tài nguyên hệ Hỏa thường gặp này, ta đều đã mua một lần, thế nhưng sau khi thử qua, rõ ràng là không phù hợp...mà làm cho ta đau lòng nhất chính là Kim Ô Nham, món đồ chơi này giống như Tử Ngọc Thần Kim, hoặc là không mua, hoặc là cũng chỉ có thể mua một khối nặng ba cân, ta bỏ ra chín ngàn linh thạch, kết quả là thử một lần không thích hợp, ta muốn trả cho Trân Bảo Các cũng đều không cho trả, nói là đã mở ra..."
Tiểu Ma Sư lập tức nói không nên lời: "Vậy về sau ngươi đã xử lý như thế nào?"
Phương Quý nói: "Ta chuyển tay bán cho Thanh Vân Gian, thu của hắn 9.500 linh thạch..."
Tiểu Ma Sư: "..."
"Không đúng, thực sự không đúng..." Tiểu Ma Sư cẩn thận thôi diễn một phen, nói: "Đạo Thần Đạo Huyền Quang này tuy là một đạo huyền pháp cuối cùng trong cảnh giới tiểu Ngũ Hành, nhưng lại không phải là một đạo khó khăn nhất, huống hồ là tu luyện pháp này, có quan hệ cùng với thần thức của ngươi, ngươi đã sớm luyện thành Quy Nguyên Bất Diệt Thức, nội tình không kém, theo lý thuyết hẳn là có thể tu hành rất tốt mới đúng, không có đạo lý thay đổi nhiều tài nguyên như vậy, cũng đều không có phù hợp cho ngươi tu hành..."
Nhìn nó nghiêm túc suy tư, sắc mặt của Phương Quý dần dần thay đổi: "Nói thực ra, có phải là do huyền pháp ngươi thôi diễn ra có vấn đề?"
Tiểu Ma Sư lập tức giận dữ, vỗ án nói: "Huyền pháp do ta thôi diễn ra làm sao có thể có vấn đề?"
Phương Quý bị khí thế của nó chấn trụ, lập tức có một chút hụt hơi, bĩu môi hỏi: "Vậy thì đã xảy ra chuyện gì?"
Tiểu Ma Sư nghiêm túc đánh giá một phen, khí thế cũng dần dần yếu đi: "Huyền pháp không có vấn đề, vậy có lẽ là vấn đề cá nhân của ngươi?"
Phương Quý lập tức giận dữ, lao lên muốn đánh: "Ngươi mới có vấn đề!"
"Ta chỉ nói giỡn mà thôi, chớ giận chớ giận..." Tiểu Ma Sư lập tức giật nảy cả mình, vội vàng bày ra khuôn mặt tươi cười, trấn an Phương Quý.
Kỳ thật nó cũng biết, Phương Quý lúc ở cảnh giới Dưỡng Tức liền có ám thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng sau khi Trúc Cơ, ám thương cũng đã được bù đắp, bây giờ vấn đề của huyền pháp, xác thực là không nên xuất hiện ở trên người của hắn, thế là nó liền thương lượng cùng với Phương Quý, Phương Quý tiếp tục đi tìm càng nhiều tài nguyên hệ Hỏa, nhìn thử có thích hợp hay không, mà nó cũng sẽ lại nghiêm túc cân nhắc đạo Thần Đạo Huyền Quang này, để tránh xảy ra vấn đề!
"Nhất định là không có vấn đề, ta đối với điển tịch thần thức cũng là đọc nhiều nhất, cũng hiểu rõ nhất, ngươi cứ yên tâm đi!" Tiểu Ma Sư vỗ ngực ầm ầm, lộ ra bộ dáng tràn đầy lòng tin.
"Vậy thì ngươi phải tranh thủ thời gian, biết không? Làm trễ nải ta tu hành thế nhưng là chuyện lớn..." Phương Quý nửa tin nửa ngờ, lại dặn dò vài câu, lúc này mới rời khỏi đại điện.
Phương Quý vừa rời đi, tiểu Ma Sư liền lập tức hoảng hồn, lo lắng nói: "Hỏng, ta xem nhiều điển tịch tu luyện thần thức như vậy, cũng đều không có nghiên cứu ra tòa đại điện nát này là thứ gì, bây giờ trêu ra đại họa, ta làm sao có thể chạy trốn?"
"Vượng Tài, hãy đem thiệp mời gần nhất tới cho ta!"
Nếu tạm thời không thành tựu được cảnh giới tiểu Ngũ Hành, Phương Quý cũng chỉ có thể tạm thời ngừng việc tu hành.
Bế quan liên tục trong non nửa năm thời gian, chăm chỉ tu luyện, bây giờ bỗng nhiên ngừng lại, hắn cũng có một chút thất vọng. Hắn là một người có tính tình hiếu động, bởi vì biết sự trọng yếu của một thân bản lãnh, cho nên vào thời điểm tu hành vẫn còn nhẫn nại được, bây giờ ngừng lại, liền không còn cách nào lại thành thành thật thật giấu mình ở trong lầu nhỏ, ngồi trong phòng khách uống chén trà, liền la hét bảo Anh Đề cầm thiệp tới cho mình.
Mặc dù tu vi của Phương Quý bây giờ còn thấp, còn không cần hoàn toàn bế tử quan, nhưng theo quy củ ở trong giới tu hành, vào thời điểm người khác bế quan, tuyệt đối không thể tùy tiện quấy rầy, cho nên vào sau khi Phương Quý bế quan, nếu như có người tới thăm, vậy đều sẽ đưa thiệp tới trước, chờ người bế quan rảnh rỗi lại đọc, cho dù là Tôn Phủ, chỉ cần không phải loại việc cần làm cấp tốc kia, cũng sẽ không tùy tiện quấy rầy Thần Vệ đang tiến hành bế quan.
Cũng chính là bởi vì vậy, lúc đang tu hành, hơn phân nửa đều sẽ có tiểu đồng hoặc có thể là lão bộc đi theo bên cạnh, thứ nhất là chăm sóc sinh hoạt thường ngày, xử lý việc vặt vãnh, thứ hai cũng là vào thời điểm bế quan, có thể giúp chính mình cản trở ngoại nhân, nhận lấy thiệp mời.
Phương Quý cho đến bây giờ còn không có nuôi qua người hầu, cũng không có người đáng tín nhiệm để sử dụng, cho nên bình thường liền dạy bảo Anh Đề một phen thật tốt, ngày bình thường thu đồ vật, hầu hạ, thủ vệ, giữ nhà chính là Anh Đề, thu thiệp vào lúc bế quan hộ pháp cũng là Anh Đề, vì thế cũng không thể không khen con quái xà này một câu, trải qua sự dạy dỗ của Phương Quý trong thời gian dài, bây giờ Anh Đề đã biết trải giường chiếu xếp chăn...
Lộ tuyến đã đi lệch, ngay từ đầu Phương Quý còn muốn cho nó đi đến bến tàu khiêng hàng hóa, kết quả hiện tại lại trở thành tiểu nha hoàn thiếp thân.
"Uông uông uông..." Anh Đề nhìn thấy Phương Quý xuất quan, cũng có một chút hưng phấn, trong miệng ngậm một chồng thiếp mời trườn tới, bỏ vào trên bàn của Phương Quý, sau đó cái đuôi nhỏ rung động vù vù, lộ ra bộ dáng tràn đầy mong đợi.
"Ừm, vẫn có không ít..." Phương Quý vừa đảo mắt nhìn thiệp mời, vừa đi tới bên cạnh cửa lầu nhỏ, đổ một đống Huyết Khí Đan vào trong chậu gốm sứ của Anh Đề.