Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461: Tôn Chủ Thượng Thọ

Chương 461: Tôn chủ thượng thọ Chương 461: Tôn chủ thượng thọ

Anh Đề lập tức đại hỉ, nhanh chóng đi qua bắt đầu ăn, đây cũng là địa phương khống giống của linh thú nhà Phương Quý với linh thú nhà khác, linh thú nhà khác, vào thời điểm chủ nhân bế quan, sợ không có thời gian chăm sóc, đều sẽ sớm chuẩn bị tốt hết thảy, thậm chí là nhờ người khác chăm sóc, Phương Quý thì không phải vậy, đều là vào lúc sau khi kết thúc tu hành hai ~ ba ngày, trực tiếp đổ một đống Huyết Khí Đan vào chậu, để cho nó ăn.

Mỗi lần là số lượng Huyết Khí Đan trong ba ngày, phàm là Anh Đề ăn quá nhiều, sau một ngày sẽ đói bụng...

Nhìn bộ dáng trước mắt của nó, đoán chừng đã đói bụng tối thiểu một ngày!

Sau khi đổ Huyết Khí Đan, Phương Quý liền vừa ngồi xổm ở bên cạnh Anh Đề bồi tiếp nó ăn cơm, vừa lật thiệp mời ở trong tay một lần, chỉ thấy có khoảng chừng 20 tấm, thoạt nhìn dường như không ít, nhưng đây cũng là từ sau khi hắn bế quan lần đầu tiên, trong non nửa năm thời gian không có nhìn qua, ở trong thời gian lâu như vậy, cũng đã là rất ít, hắn trước kia, chỉ cần ba ngày liền có thể thu được nhiều thiệp mời như vậy.

Một số thiệp mời đã lâu, hắn liền trực tiếp vứt sang một bên, lát nữa Anh Đề ăn cơm xong sẽ thu thập, mà thiệp mời có thời gian tương đối gần, hắn nhìn một chút, lại có một tấm là do quản gia của Triệu Thông Nguyên đưa tới một tháng trước, bảo hắn sau khi xuất quan, đi đến chỗ của Triệu Thông Nguyên một chuyến, nói là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, Phương Quý nhíu mày, cũng không có hứng thú, liền vứt sang một bên, về sau rảnh rỗi lại nói.

Sau đó lại nhìn, chỉ thấy có một tấm thiệp là Bạch Thiên gia tỷ muội mở tiệc chiêu đãi, thời gian đã qua lâu rồi, cũng vứt qua một bên, thiệp Lục Đạo Duẫn mở tiệc chiêu đãi, cũng tiện tay vứt đi, cuối cùng lật ra xem hết, nhưng cũng không có thiệp sư tỷ nhà mình đưa tới, trong lòng nhất thời có một chút thất vọng.

"Xem ra sư tỷ ta thiếu ta một ngàn khối linh thạch, là thật sự không có ý định trả..."

Hắn lắc đầu, liền thấy còn lại ở trong tay, liền chỉ có mấy tấm thiệp Thanh Vân Gian đưa tới, trong đó có thiệp mời tầm một tháng trước đó, vậy liền không cần phải coi lại, một tháng trước Phương Quý đã xuất quan một lần ngắn ngủi đi gặp hắn, bán Kim Ô Nham cho hắn.

Mà vài tấm gần nhất, lại có là đưa tới vào nửa tháng trước, đưa tới vào mười ngày trước, gần nhất chính là đưa tới vào ba ngày trước, Phương Quý trực tiếp mở thiệp mời đưa tới vào ba ngày trước, chỉ thấy ở phía trên viết là mời chính mình buổi chiều ngày mùng 7 tháng 3 đi đến Tiên Nhưỡng Cư dự tiệc, đồng thời cố ý nói, nếu như không làm trễ việc tu hành của hắn mà nói, nhất định phải đi gặp, đối phương có chuyện quan trọng muốn thương lượng!

"Làm sao lại có khẩu khí giống nhau như đúc với lão Triệu?"

Phương Quý suy nghĩ ở trong lòng, hai người đều nói là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, chẳng lẽ bây giờ Tôn Phủ đã xảy ra chuyện lớn?

Tính toán thời gian, ngày mùng 7 tháng 3 chính là hôm nay, hắn liền quyết định đi dự tiệc.

Làm ra quyết định, hắn liền trở về phòng, tắm rửa thay quần áo, lại đội mũ tròn nhỏ mà chính mình yêu quý, xỏ giày da trâu nhỏ vào, đeo ngọc bội Hồng Loan mà lúc trước Tiểu Lý Nhi đưa cho chính mình, chắp hai tay đi ra bên ngoài, trước khi đi còn phân phó Anh Đề: "Ở nhà trông coi thật tốt, ăn cơm xong, liền dọn dẹp phòng ốc một chút, ngươi nhìn ở bên ngoài lầu đi, lá đều đã rụng thành một đống..."

Anh Đề vừa ăn vừa sủa hai tiếng gâu gâu, cái đuôi nhỏ nhanh chóng lắc, chờ đến khi Phương Quý rời đi, nó liền trườn ra bên ngoài lầu nhỏ, hai cái cánh thịt lắc một cái, liền quấy lên một cơn gió lớn, cuốn tất cả lá rụng lên, ném tới lầu nhỏ của Triệu Hồng ở sát vách.

Hài lòng nhìn bậc thang sạch sẽ trước lầu của Phương Quý, sau đó mới lại yên tâm thoải mái trở về ăn Huyết Khí Đan.

Phương Quý ở trên đường chạy tới Tiên Nhưỡng Cư, liền thấy Thần Huyền Thành đã rực rỡ hẳn lên, giăng đèn kết hoa, hai hàng lồng đèn lớn đều được treo lên, dường như đang chuẩn bị việc đại hỉ gì, trong lòng càng hiếu kỳ, nghĩ thầm chẳng lẽ là trong thành có quý nhân nào đó muốn kết hôn sao?

"Phương huynh, ngươi rốt cục cũng đã xuất quan, làm hại ta lo lắng một lúc lâu, sợ ngươi không đến!"

Lúc đi tới trước Tiên Nhưỡng Cư, lại vừa lúc gặp gỡ cùng với xe dê của Thanh Vân Gian, Thanh Vân Gian nhìn thấy Phương Quý, lập tức đại hỉ, vội vàng xuống xe, cùng nhau đi lên lầu với Phương Quý, đi lên trên lầu xem xét, lại gặp được đám người Bạch Thiên Mặc, Thương Nhật Hóa, Huyền Nhai Ngọc, Bạch Thiên gia tỷ muội, thế mà đều ở nơi này, ngược lại là giống như đại hội thiên kiêu Tôn Phủ vậy.

"Phương huynh cũng tới..."

"Đã lâu không gặp Phương huynh, chắc hẳn tu vi của Phương huynh lại tinh tiến!"

Mà những người kia nhìn thấy Phương Quý tiến đến, cũng đều có một chút ngoài ý muốn, nhao nhao mỉm cười đứng dậy, chào hỏi cùng với Phương Quý.

"Ha ha, khách khí khách khí, bế quan một lúc lâu, không có thời gian tới chơi..." Phương Quý cười toe toét chắp tay đối với những người này, sau đó ngồi xuống, hỏi: "Các ngươi làm sao lại đều tập trung ở đây, gần nhất có đại sự?"

Thanh Vân Gian ngồi xuống, sai người đưa rượu lên, sau đó cười nói: "Phương huynh hẳn là còn không biết, tôn chủ thượng thọ sắp tới rồi?"

"Tôn chủ thượng thọ?" Phương Quý nghe vậy, ngược lại là cảm thấy nao nao, trước đó hắn chưa từng nghe nói qua việc này.

Thanh Vân Gian cười nói: "Tôn chủ của Tôn Phủ An Châu chúng ta - Huyền Nhai Tam Xích đại nhân, tháng sau chính là sinh nhật, lão nhân gia mỗi ba năm sẽ tổ chức một lần thượng thọ, từ trước đến nay đều là đại sự của Tôn Phủ An Châu chúng ta, sẽ không thể thiếu một chút nghi lễ ăn mừng, đây cũng là kỳ ngộ của đám tiểu bối chúng ta!"

Phương Quý giờ mới hiểu được đại sự mà Thanh Vân Gian muốn gọi mình tới thương lượng là cái gì, chắc hẳn Triệu Thông Nguyên cũng là vì chuyện này, mà hắn ở trên đoạn đường đi này, nhìn thấy Thần Huyền Thành gióng trống khua chiêng, chắc hẳn là cũng có liên quan tới chuyện này, thấy bộ dáng tràn đầy mong đợi của bọn hắn, trong lòng ngược lại cũng có một chút tò mò, cười hỏi: "Coi như là đến chúc thọ tôn phụ, đó cũng là chúng ta tặng lễ, đối với chúng ta có chỗ tốt gì?"

Người ở bên cạnh nghe vậy, lập tức đều nở nụ cười, cảm thấy Phương Quý nói chuyện rất thú vị.

Cũng có người hừ lạnh một tiếng, có một chút khinh bỉ nhìn Phương Quý một chút.

Thanh Vân Gian cười nói: "Tôn chủ thượng thọ, làm sao lại cần chúng ta dâng tặng lễ vật, ngược lại là sẽ ban thưởng cơ duyên cho chúng ta, trước kia tôn chủ thượng thọ mỗi ba năm một lần, liền thường xuyên tổ chức đại hội diễn võ luận pháp, để cho các tiểu bối tranh đấu đọ sức, lấy việc đọ sức làm cho tôn chủ đại nhân vui vẻ, mà mỗi một lần người diễn võ luận pháp chiến thắng, cũng thường thường đều sẽ đạt được sự thưởng thức của tôn chủ, ban thưởng cho rất nhiều tạo hóa, đó chẳng phải là cơ duyên?"

"Có chỗ tốt?" Phương Quý có một chút hứng thú, hỏi: "Vậy đúng là đại sự, lần diễn võ luận pháp này là như thế nào?"

Bình Luận (0)
Comment