Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490: Người Thực Tế

Chương 490: Người thực tế Chương 490: Người thực tế

Phương Quý cũng ý thức được, Thanh Vân Gian cũng là huyết mạch Tôn Phủ, hơn nữa hắn làm huyết mạch Tôn Phủ, còn chuyên môn nói những lời này cho mình, cũng là đã rất khó có được, xem ra hắn đúng là đã coi mình là bằng hữu, lo lắng cho mình, mới có thể nói những "việc xấu trong nhà" tại Tôn Phủ cho mình nghe, mình coi như có tức giận, nhưng cũng không thể phát tiết ở trên người hắn, liền có một chút bực bội khoát tay áo.

Một lát sau, hắn mới hỏi: "Nếu chiếu theo như ngươi nói, ta về sau cũng chỉ có thể trốn đi tu hành, không thể làm náo động rồi?"

Trong lòng hắn nhất thời có một chút lo lắng, mình còn muốn đạt được tài nguyên Tiên Đạo, không xuất ra danh tiếng sao được?

"Tuổi tác của Phương huynh còn nhỏ, kỳ thật không cần phải nóng lòng nhất thời..." Thanh Vân Gian vội nói: "Ngươi tuy là tu sĩ Bắc Vực, nhưng lại chưa hẳn đã không thể trở thành người Tôn Phủ..."

"Trở thành người Tôn Phủ?" Phương Quý nghe thế, ngược lại là cảm thấy có một chút buồn cười, nói: "Ta là người thôn Ngưu Đầu, làm sao có thể trở thành huyết mạch Tôn Phủ các ngươi?"

Hắn còn tưởng rằng Thanh Vân Gian sợ mình cảm thấy biệt khuất ở trong lòng, cho nên cố ý nói vậy để an ủi chính mình, không nghĩ tới Thanh Vân Gian ngược lại là rất nghiêm túc, cười nói: "Phương huynh, lời ấy cũng không phải là không có lửa thì sao có khói, không phải là huyết mạch Tôn Phủ, về sau muốn trở thành huyết mạch Tôn Phủ cũng không phải là không được, mà đối với Phương huynh mà nói, con đường đơn giản nhất...chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới việc trở thành con rể Tôn Phủ sao?"

"Cái gì?" Phương Quý lập tức trợn tròn hai mắt, ngơ ngác nhìn Thanh Vân Gian.

Thanh Vân Gian nghiêm mặt nhìn hắn, lộ ra thần sắc nghiêm túc gật đầu nhẹ, cười nhẹ nói: "Huyết mạch Tôn Phủ, kỳ thật rất ít thành thân cùng với tu sĩ Bắc Vực, nhưng Phương huynh dù sao cũng khác biệt, ngươi quá xuất sắc, tiềm lực vô hạn, tiền đồ vô lượng, cho nên ta cảm thấy hi vọng của ngươi vẫn là rất lớn...mấu chốt nhất là, tâm tư của đôi tỷ muội Bạch Thiên gia kia đối với Phương huynh, chẳng lẽ Phương huynh thật sự không có cảm giác được?"

"Không có, rất nhiều nữ nhân đều như vậy đối với ta..." Phương Quý tràn đầy vẻ hiếm lạ, thậm chí còn có một chút hứng thú, nhịn không được xoa xoa đôi bàn tay, bất quá cuối cùng vẫn thở dài nói: "Bất quá chuyện này là không được, thành thân thế nhưng là chuyện đại sự...lại nói ta còn có người ở thôn Ngưu Đầu..."

Thanh Vân Gian nở nụ cười, khoát tay áo, nói: "Phương huynh không cần phải lo lắng những thứ này, kỳ thật huyết mạch Tôn Phủ cũng có quy củ không thể tuỳ tiện gả cho tu sĩ Bắc Vực, bất quá trước kia cũng không phải là không có phá lệ, nếu như Phương huynh lo lắng, trở về ta có thể mời lão thái gia của ta giúp ngươi nói chuyện, chờ đến khi ngươi ở rể Bạch Thiên gia, không chỉ có thể không còn bị đè nén như vậy, ngươi có mấy phần bản lĩnh, liền thi triển mấy phần bản lĩnh, thậm chí còn có thể đạt được sự duy trì của Bạch Thiên gia, đối với Phương huynh mà nói, đây chẳng phải là chuyện tốt?"

"Ở rể?" Phương huynh nghe lời này, lập tức ngẩn ngơ, nghiêm túc lắc đầu nói: "Khó mà làm được, coi như muốn cưới thê tử, vậy cũng phải cưới về thôn Ngưu Đầu..."

Nói đến đây, hắn chợt nhớ tới thôn Ngưu Đầu đã không có, lại nói: "Dù gì cũng phải cưới về Thái Bạch Tông!"

Thanh Vân Gian nhìn thấy bộ dáng của hắn như vậy, cũng không vội thảo luận chi tiết cùng với hắn, mà là nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Bất luận cưới về đâu, chỉ cần Phương huynh cao hứng là được, bất quá những lời mà hôm nay ta nói..."

Hắn nói xong liền nhìn về hướng Phương Quý, có một chút lo lắng, cũng có một chút chờ mong.

"Ta cũng không thích gây phiền toái..." Phương Quý khẽ thở dài, quay đầu nhìn sang Thanh Vân Gian, nói rất chân thành: "Thanh Vân lão đệ, ngươi là người thực tế!"

"Vì sao lại bỗng nhiên không muốn xâm nhập rồi?"

Sau khi nhìn thấy Phương Quý cùng với Thanh Vân Gian trở về, bỗng nhiên nói không muốn đi vào trong chỗ sâu Vân Quốc nữa, đám người Bạch Thiên Mặc hơi kinh ngạc.

Nguyên bản bọn hắn là không có lòng tin đối với việc xâm nhập vào chỗ sâu Vân Quốc, cũng bởi vì Phương Quý nói muốn đi, lúc này mới nổi lên đảm phách, muốn đi theo xông vào một lần, không nghĩ tới vào thời điểm bọn hắn đang nhiệt huyết sôi trào nói sau khi tiến vào chỗ sâu Vân Quốc phải làm sao để biểu hiện tốt một chút, Phương Quý lại chợt cải biến chủ ý.

Phương Quý nhìn ra được, những người này xác thực không hiểu tại sao mình không đi vào, bao quát cả Bạch Thiên Anh cũng là như thế.

Bọn hắn có lẽ còn đang mong đợi sau khi đến chỗ sâu Vân Quốc, có thể nhìn bản sự chân chính của chính mình, đây cũng không phải nói là những người này cố ý đưa chính mình đi gây phiền toái, mà là bọn hắn căn bản cũng không có nghĩ sâu như Thanh Vân Gian, mà từ một cái góc độ khác mà nói, giao tình của bọn hắn cùng với mình, lúc đầu cũng không giống như Thanh Vân Gian, mọi người chỉ là quen biết, lại không đến tình trạng làm bằng hữu!

"Ta đã thương lượng cùng với Phương huynh, bằng vào thực lực của chúng ta mà xâm nhập vào Vân Quốc là vẫn còn có một chút quá mạo hiểm, nghe nói Ma Linh ở nơi đó đã tụ tập thành đàn, vô cùng vô tận, coi như chúng ta cùng đi, ở trong Ma Linh vô tận kia, chỉ sợ cũng không thể lo cho nhau, vạn nhất trong số chúng ta có người xảy ra chuyện, Phương huynh sẽ đau lòng..." Thanh Vân Gian cười mở miệng, khẽ liếc mắt nhìn Bạch Thiên gia tỷ muội.

Cái nhìn này rất có trình độ, khiến cho hai tỷ muội Bạch Thiên gia đều có cảm giác là nhìn về chính mình, không phân khác biệt.

Lời vừa nói ra, lập tức khiến cho sắc mặt của hai tỷ muội Bạch Thiên gia cũng hơi phiếm hồng, coi như Thanh Vân Gian không nhìn chính mình, các nàng cũng biết lời này nói là chính mình, ở trong các huyết mạch Tôn Phủ tại đây, thực lực của hai tỷ muội các nàng là thấp nhất, Bạch Thiên Anh chém giết một đầu Ma Linh thì dễ dàng, nhưng đồng thời đối mặt với hai đầu thì không quá có phần thắng, nếu như đối mặt với ba đầu, vậy thì chỉ có thể chờ chết.

Mà Bạch Thiên Tuyết mạnh hơn so với muội muội một chút, nhưng cũng không mạnh hơn quá nhiều, nếu như rơi vào trong vòng vây của Ma Linh, vậy thì kết cục cũng hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc Thanh Vân Gian nói ra lời này, kỳ thật cũng đang lo lắng an nguy cho các nàng, chỉ là nghĩ đến nơi này, các nàng liền cũng nhịn không được vụng trộm nhìn Phương Quý một chút, trái tim có một chút nảy lên, thầm nghĩ: "Phương huynh mới vừa rồi còn tràn đầy phấn khởi muốn đi đến chỗ sâu Vân Quốc chém giết càng nhiều Ma Linh, mới một hồi lại thay đổi chủ ý, chẳng lẽ thật sự giống như lời nói của Thanh Vân huynh, hắn sợ ở trong chỗ sâu Vân Quốc sẽ không bảo hộ được ta?"

"Phương huynh thật sự là cao thượng!" Vào lúc ở trong lòng của Bạch Thiên Tuyết còn đang suy nghĩ, Bạch Thiên Anh cũng đã mở miệng, nàng nhìn qua Phương Quý, dường như có một chút kích động, nói: "Bất quá ta cũng đang muốn mở mang kiến thức về phong thái của Phương huynh một chút, ngươi không cần phải lo lắng cho ta, ta có dị bảo Ma Sơn, cũng có thể che chở cho chính mình!"

Bình Luận (0)
Comment