Quách Thanh sư tỷ liền giật mình: "Hả?"
"Ta đang hỏi là, các ngươi dự định làm sao để đoạt 3 vị trí đầu?" Phương Quý khoa tay một chút, nói: "Mặc dù thấy ngươi đã suy nghĩ mọi chuyện rõ ràng, nhưng 3 vị trí đầu này cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy, nếu như không vào được 3 vị trí đầu, vậy thì cơ hội đưa ra yêu cầu đối với tôn chủ cũng căn bản không có..."
Mặc dù ở trong lòng cũng có một chút khâm phục mục tiêu của sư tỷ, nhưng đầu óc của Phương Quý vẫn rất thanh tỉnh.
Sư tỷ muốn bức bách tôn chủ, cái ý nghĩ này ngược lại là không có vấn đề, nhưng muốn làm được vẫn là quá khó khăn, bản lĩnh của nàng tự nhiên không yếu, Phương Quý đã từng nhìn thấy một màn nàng dùng một kiếm chấn nhiếp Lục Đạo Duẫn, ngay lúc đó nàng đang trúng độc Ma Linh, có thể nói là ở dưới tình huống trọng thương, vẫn có thể tùy tiện chém ra một kiếm kinh diễm kia, có thể thấy được một thân bản lĩnh của nàng quả thực là không yếu.
Nhưng mấu chốt là, Tôn Phủ cũng là cường giả như mây...
Không nói đến bốn đại thiên kiêu kia, coi như là ở trong các huyết mạch Tôn Phủ khác, vậy thì cũng có không ít người vô cùng kinh diễm.
Sư tỷ nhà mình làm sao lại có nắm chắc như vậy, đoạt được 3 vị trí đầu khi đọ sức cùng với bọn hắn?
"Chúng ta tuy là phế nhân, nhưng thực lực cũng không thua những thiên kiêu Tôn Phủ kia!" Quách Thanh sư tỷ nhàn nhạt mở miệng, giống như là đang nói một việc nhỏ, lộ ra sự vô cùng tự tin.
Phương Quý lập tức nổi lòng tôn kính, hỏi vội: "Sư tỷ, bây giờ ngươi đã chém bao nhiêu Ma Linh rồi?"
Quách Thanh sư tỷ cười cười, nói: "Hơn 300 đầu!"
Phương Quý lập tức có một chút im lặng, nhỏ giọng hỏi: "Sư tỷ, vậy ngươi có biết hiện tại ta đã chém bao nhiêu đầu không?"
"Nhiều như vậy?" Sư tỷ luôn luôn lộ ra biểu lộ bình tĩnh, lúc thấy được hoa sen màu đen lít nha lít nhít trên quyển trục của Phương Quý, cũng lập tức không quá bình tĩnh.
"Ài..." Phương Quý có một chút ít đắc ý lại mang theo một chút oán trách nói với Quách Thanh sư tỷ: "Sư tỷ, ngươi có phải là có một chút quá coi thường những thiên kiêu Tôn Phủ kia hay không, bằng vào thành tích hiện tại của ta, nghe bọn hắn nói cũng chỉ có khả năng xông vào 30 vị trí đầu, mà công lao của ngươi bây giờ chỉ bằng một nửa của ta, làm sao có thể tranh với những người kia, theo dự đoán của ta, bọn hắn không sai biệt lắm đã đạt hơn 1000?"
"Tối thiểu cũng phải hơn 1000 trở lên, mới có tư cách tranh 10 vị trí đầu một chuyến, nếu như muốn tranh 3 vị trí đầu, chỉ sợ là phải từ 1500 trở lên!" Sắc mặt của Quách Thanh sư tỷ bình tĩnh trở lại, xem ra nàng chỉ là có một chút giật mình đối với việc Phương Quý có thể thu hoạch nhiều ấn ký Hắc Liên như vậy, nhưng cũng rất là nắm chắc đối với thực lực của những thiên kiêu Tôn Phủ kia, không có bị lời nói của Phương Quý ảnh hưởng đến, phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Bất quá, sư đệ ngươi cũng đã nhìn ra, những Ma Linh này cũng không phải là rau cải trắng, đặt ở chỗ đó mặc cho người đi chém, ngươi có biết bọn hắn vì cái gì mà có thể chém được nhiều Ma Linh như vậy?"
Phương Quý nghe lời này, ngược lại là cảm thấy nao nao, nói: "Chẳng lẽ không phải là những người kia có thực lực cao cường, hơn nữa lại dám đi vào chỗ sâu Ma Sơn?"
"Đây chỉ là một cái phương diện ở bên trong mà thôi!" Quách Thanh sư tỷ thản nhiên nói: "Sư đệ ngươi không hiểu rõ, nhưng ta lại hiểu rất rõ đối với năng lực của bọn hắn, coi như bọn hắn dám tiến vào chỗ sâu Ma Sơn, có Ma Linh vô cùng vô tận để cho bọn hắn giết, có giết liên tục trong ba ngày cũng không hết, coi như là tu sĩ Kim Đan chỉ sợ là cũng không thể một hơi giết nhiều như vậy, cho nên bọn hắn có thể thu hoạch được nhiều như vậy, cũng không phải là thật sự bởi vì bọn hắn có loại thực lực cấp độ siêu nhiên kia..."
Phương Quý còn là lần đầu tiên nghe được lời này, bất quá rất nhanh cũng liền cảm thấy có đạo lý.
Trước đó ở trong một trận chiến tại ma thành, hắn thu hoạch một hơi 400 Ma Linh, nhìn như đã rất nhiều, nhưng đó là bởi vì có người giúp đỡ, khiến cho hắn không có nỗi lo sau lưng, hơn nữa nói đúng ra, thực lực của mình vốn chính là phi thường lợi hại...
Nhưng coi như là chính mình, nếu như ở trong Ma Sơn kia, liên tục không ngừng chém giết trong một canh giờ cũng sẽ mỏi mệt, nhất định phải tiêu tốn rất nhiều thời gian để bổ sung lại linh tức mới được, cho nên theo hắn đoán chừng, coi như ở trong tòa thành trì kia có Ma Linh giết không hết, hắn ở trong thời gian ba ngày nhiều nhất cũng chỉ có thể xông tới khoảng hai ~ ba lần, nói một cách khác, có thể thu hoạch được khoảng chừng ngàn đầu Ma Linh là đã rất khó được.
Đã như vậy, vậy nếu người khác không làm được cũng rất bình thường.
Nghĩ như thế, hắn liền trở nên hứng thú, hỏi: "Bọn hắn sẽ làm như thế nào?"
"Bọn hắn đều là có người trợ giúp!" Quách Thanh sư tỷ cười lạnh một tiếng, nói: "Ở bên cạnh vị thiên kiêu Tôn Phủ xuất sắc nào mà không có một số tu sĩ Bắc Vực cam nguyện phụ thuộc, bọn hắn cùng nhau tiến vào khu vực săn bắn, kỳ thật là chờ làm tuỳ tùng cho những người kia, vào thời điểm chém giết Ma Linh, có thể là do bọn hắn dẫn Ma Linh tới, thiết hạ đại trận, cuối cùng chôn vùi những Ma Linh kia, công lao thì do chủ nhân thu hoạch, hoặc nói dứt khoát là bọn hắn trực tiếp động thủ, công lao cuối cùng đều thuộc về chủ nhân...cho nên nói, những người kia nhìn như là một người cô đơn, ở phía sau lại đại biểu cho rất nhiều người!"
"Còn có chuyện này?" Phương Quý nghe ngược lại là hai mắt tỏa sáng, nghĩ thầm chính mình làm sao lại không nghĩ tới chứ?
Bất quá nhìn hai bên một chút, lại lập tức ý thức được, coi như mình nghĩ đến, chỉ sợ là cũng không có người để dùng...
Mọi người đều muốn kiếm công lao, ai sẽ nguyện ý phụ thuộc vào người khác chứ, coi như mình dùng tiền mướn người, chỉ sợ là cũng không thuê được!
"Kỳ thật chúng ta cũng đánh cái chủ ý này!" Quách Thanh sư tỷ nói: "Những người chúng ta cùng nhau tiến đến, hợp lực chém giết Ma Linh, công lao cuối cùng lại chỉ thuộc về một người!"
"Nguyên lai sư tỷ nói thực lực của các nàng không thua thiên kiêu Tôn Phủ, là ý tứ này..." Giờ Phương Quý mới hiểu được, bất quá vẫn lộ ra thần sắc kỳ lạ, hỏi: "Vậy các ngươi bận rộn một ngày mới có được một chút như thế?"
Trong lòng của hắn quả thực là có một chút hiếu kỳ.
Nếu như 300 đầu Ma Linh chỉ là thu hoạch của một mình sư tỷ, vậy thì còn có thể lý giải, nhưng nếu đây là thu hoạch của tất cả bọn hắn, vậy thì cũng không khỏi quá ít đi, chẳng lẽ những người ở trong Hẻm Phế Nhân này, thật đúng là danh xứng với thực, tất cả đều đã phế bỏ?
Quách Thanh sư tỷ nghe lời này, trên mặt ngược lại là lộ ra một vòng lạnh lùng, thấp giọng nói: "Chính là lời nói trước đó của ta, có người không nguyện ý nhìn thấy chúng ta ở trong khu vực săn bắn, sau khi tiến vào Vân Quốc, chúng ta liền muốn đi đến một số thành trì có Ma Linh tụ tập thành đàn để thu hoạch, lại không nghĩ rằng, mấy nơi tìm được đều bị người cướp đoạt, những người kia coi thành trì có Ma Linh tụ tập là địa phương kiếm công lao của mình, căn bản không cho phép chúng ta tới gần, rơi vào đường cùng, chúng ta cũng đành dự định dưỡng tốt thương thế, đi tới chỗ sâu Vân Quốc, lại không nghĩ rằng..."