Nói đến chỗ này, nàng cũng có một chút dừng lại, quay đầu nhìn sang một phương hướng khác, nói: "Lại gặp được bọn hắn!"
"Những người kia là?" Phương Quý thuận theo ánh mắt của nàng nhìn lại, lập tức nhíu mày.
Quách Thanh sư tỷ nói, chính là những người bình thường được bọn hắn vây vào giữa kia, vừa rồi Phương Quý thoáng qua một cái liền nhìn thấy bọn hắn, chỉ là chưa kịp hỏi, lúc này mới lập tức có một chút hiếu kỳ, không biết bọn hắn làm sao lại lăn lộn cùng một chỗ!
"Đây đều là bách tính Vân Quốc may mắn còn sống sót!" Quách Thanh sư tỷ thở dài, nói: "Tôn Phủ nhập chủ Bắc Vực 1500 năm, nhưng thủy chung cũng không coi bách tính Bắc Vực là người, trận ma họa này, kỳ thật vào sớm nửa năm trước đó đã có dấu hiệu, nhưng Tôn Phủ một mực bỏ mặc, cho tới hôm nay ma họa bạo phát ra, bọn hắn cũng chỉ nghĩ đến tổ chức thượng thọ, giương cao thần uy, hóa Vân Quốc thành khu vực săn bắn, nhưng căn bản không hề nghĩ đến việc cứu những bách tính Vân Quốc may mắn còn sống sót này ra ngoài, vào lúc chúng ta gặp được bọn họ, thấy bọn họ đang bị Ma Linh truy sát, liền cứu giúp bọn họ..."
Nói xong, nàng cũng lắc đầu, nói: "Kỳ thật là vào trước khi ngươi đi đến đây, chúng ta cũng đang thương nghị việc này, bây giờ không có cách nào, chúng ta cũng chỉ có thể chia binh hai đường, một đường cứu hộ bách tính, đưa bọn hắn ra ngoài, một đường khác..."
"Chuyện này tuyệt đối không thể..." Phương Quý nghe sư tỷ nói, lập tức phủ nhận, nói: "Mấy người già nua yếu ớt các ngươi, ngay cả bản thân cũng khó đảm bảo, còn muốn chia binh?"
"Nhưng...cũng không thể không để ý tới bọn họ chứ?" Quách Thanh sư tỷ hiển nhiên là cũng hiểu được lời nói của Phương Quý, lộ ra nụ cười đắng chát, nói: "Bọn họ ở trong mảnh Ma Vực này, bây giờ là không có một chút sức tự vệ nào, nếu như chúng ta cũng không để ý tới, vậy thì có gì khác biệt với người Tôn Phủ chứ?"
"Ở trong Tôn Phủ có nhiều tu sĩ Bắc Vực như vậy, làm sao phải đến phiên các ngươi để ý những việc này chứ?" Phương Quý gãi gãi lỗ tai nói.
Kỳ thật thì chính hắn cũng hiểu được nguyên nhân, nếu như bọn người sư tỷ không có bực tính tình này, chỉ sợ cũng không lưu lạc đến loại tình trạng này!
Bất đắc dĩ thở dài, hắn nghiêm túc nhìn sư tỷ một chút, nói: "Sư tỷ, các ngươi thật sự quyết định muốn tranh 3 vị trí đầu sao?"
Quách Thanh sư tỷ cười khổ một tiếng, khổ sở nói: "Chủ ý tất nhiên là đã định, chỉ là..."
"Sự tình của đám người các ngươi, quả thật là làm cho người ta đau đầu!" Phương Quý cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó cười nói: "Nhưng ai bảo các ngươi gặp phải ta chứ?"
Nói xong dương dương đắc ý khoanh tay lại, nói: "Ta có thể giúp ngươi!"
"Ngươi..." Quách Thanh sư tỷ hơi có một chút động dung, nhưng rất nhanh lại lắc đầu nói: "Sư đệ, trước đó ta đã nói qua, ngươi không nên liên luỵ..."
"Ta chỉ là muốn giúp ngươi, cũng không phải là muốn ra mặt thay cho các ngươi!" Phương Quý sảng khoái nói: "Chủ yếu nhất là nếu các ngươi đều xảy ra chuyện, linh thạch mà ta cho mượn ai sẽ trả?"
Lúc này trong lòng của hắn cũng nghĩ đến, mặc dù mình đáp ứng Thanh Vân Gian sẽ không làm náo động ở trong lần diễn võ này, nhưng bây giờ chỉ là muốn giúp sư tỷ, hẳn cũng không được tính là nuốt lời, huống hồ ở phía Thanh Vân Gian chính là muốn mình giấu đi bản lĩnh, nhưng ở phía sư tỷ lại là có bao nhiêu bản sự thì thi triển bao nhiêu bản sự, chuyện này không hiểu sao cũng khiến cho Phương Quý có một chút cảm giác thoải mái!
Quách Thanh sư tỷ nghe lời này, sắc mặt đỏ lên.
Trong lòng thầm nghĩ: "Sư đệ nhà mình thật sự là một người tốt, nếu như không luôn nhắc đến tiền thì càng tốt hơn..."
Mà vào lúc Phương Quý gặp sư tỷ nhà mình, cũng quyết định chủ ý muốn giúp nàng, lúc này ở trong một chỗ khác tại Vân Quốc, tại hoàng cung quốc đô Vân Quốc lúc đầu, cũng đang có một nam tử mặc áo bào trắng, lẳng lặng xếp bằng ở trên nóc cung điện, lúc này toàn bộ Vân Quốc đều bị ma vân bao phủ, không thấy ánh mặt trời, nhưng ở trên đỉnh đầu của hắn, lại có một chùm ánh trăng thẳng tắp chiếu xuống.
Ở dưới chân hắn, trong toàn bộ hoàng thành, đều có hoa sen màu đen bày khắp nơi, nhìn một cái, cũng không biết có bao nhiêu đoá.
Nhưng hắn lại giống như là hoàn toàn chưa từng ra tay, thần sắc bình tĩnh mà tự nhiên, mà ở chung quanh hắn, lúc này đã có tối thiểu có vài chục vị thiên kiêu Tôn Phủ chạy tới, thấy được một mảnh Hắc Liên này, bọn hắn cũng cảm thấy có một chút không rét mà run, thực sự nghĩ mãi mà không rõ, vị thiên kiêu số một Tôn Phủ An Châu này, đã làm như thế nào mà hời hợt liền chém giết toàn bộ đám Ma Linh này...
"Ta không biết nữ nhân kia lần này lại muốn giở trò quỷ gì..." Mà thấy được tộc nhân thấy được thần ấn của chính mình đều đã chạy tới, vị nam tử mặc áo bào trắng này mới bình tĩnh phân phó bọn hắn: "Bất quá ta đã tìm hiểu rõ nàng, nàng đấu cùng với ta mười năm cũng không chịu phục, cho nên ta biết lần này nàng nhất định sẽ lại làm ra một chút sự tình, chỉ là lần này ta có chuyện quan trọng trên người, không rảnh để ý tới nàng, cho nên mới gọi các ngươi tới dặn dò vài câu..."
Nghe lời nói của vị thiên kiêu Tôn Phủ này, một đám huyết mạch Tôn Phủ đều lẳng lặng lắng nghe, không có ai dám xen vào.
Có người biết nữ nhân mà hắn nói là ai, nghĩ đến nữ nhân kiêu ngạo kia, cảm thấy rất là đau đầu, nhưng cũng có người nghe lại không hiểu ra sao, không biết là nữ nhân nào có bản lãnh lớn như vậy, thế mà có thể tranh đấu mười năm cùng với Bạch Thiên Đạo Sinh cũng không chịu phục, chỉ bất quá, vào thời điểm hắn nói chuyện, ai cũng không dám đánh gãy lời của hắn, coi như không biết người kia là ai, cũng chỉ đành sau đó lại đi hỏi người khác...
"Huyết mạch Tôn Phủ chúng ta, không thể bại bởi tu sĩ Bắc Vực!" Nam tử mặc áo bào trắng cũng không vội, chậm rãi nói ra: "Tôn chủ thừa dịp lần thượng thọ này, biến Vân Quốc thành khu vực săn bắn diễn võ, cũng là vì giương cao thần uy của Thần Tộc chúng ta, chấn nhiếp dị tâm bốn phía, cho nên các ngươi cũng phải giữ vững tinh thần, thu hoạch thật nhiều ma vật, giương cao thần uy của huyết mạch Tôn Phủ chúng ta, nói tóm lại...ở trong 100 vị trí đầu, ta không muốn nhìn thấy bất luận vị tu sĩ Bắc Vực nào!"
Hắn dừng lại một chút, thản nhiên nói: "Nhất là nữ nhân kia!"
Nếu đã quyết định muốn giúp sư tỷ, Phương Quý cũng liền nghiêm túc suy nghĩ, bất quá vừa mới suy nghĩ, lại phát hiện ra chuyện của sư tỷ nhà mình thật đúng là rối như tơ vò, theo lý thuyết nếu muốn đoạt được 3 vị trí đầu mà nói, vậy dĩ nhiên là phải tìm được địa phương có Ma Linh tụ tập thành đàn, hoặc là trực tiếp động thủ, hoặc là thiết hạ đại trận, nghĩ cách giết toàn bộ bọn chúng là được, giết càng nhiều, công lao sẽ càng lớn, là một chuyện rất đơn giản...
Nhưng hết lần này tới lần khác chuyện đơn giản như vậy, bây giờ lại rối như tơ vò!