Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 527 - Chương 527: Sửng Sốt

Chương 527: Sửng sốt Chương 527: Sửng sốt

"Tốt lắm, tốt lắm, thủ đoạn của lão huynh vừa cay vừa độc..." Phương Quý liên thanh tán thưởng, thưởng thức bài trong tay mình, cười nói: "Dù sao thì chỉ cần hắn không thể đào tẩu, ta sẽ yên tâm, thời gian hắn bị kẹt ở bên trong càng lâu, chúng ta càng thoải mái, nói không chừng là có thể trực tiếp đi qua nhặt xác giúp hắn..."

Đám người đứng chung quanh xem đánh bài, kỳ thật là đều có một chút đứng ngồi không yên.

Đám người nghe Phương Quý nói, nhất thời cảm thấy ảo giác xuất hiện, đây hết thảy đều là thật sao?

Bọn hắn trước đó nói muốn chém giết Quỷ Thần, lời này cũng không phải là giả, nhưng khi đó, mỗi người đều cảm thấy sẽ nghênh đón một trận chiến cực kỳ thảm liệt, đã làm tốt chuẩn bị liều mạng, nhưng bây giờ thế mà liền lấy bài ra đánh để giết thời gian, liền có thể xử lý vị Quỷ Thần kia?

Chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn thế nhưng là ngay cả bộ dạng đầu Quỷ Thần kia dài ngắn như thế nào cũng đều không thấy đâu...

"Chúng ta...lúc nào đi?" Rốt cục có người không thể lại ra vẻ bình tĩnh, lo lắng hỏi một câu.

Lời này vừa hỏi ra, tất cả mọi người liền đều ngừng lại, dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía những người đang đánh bài.

"Hiện tại còn chưa phải là thời điểm..." Phương Quý lắc đầu, nói: "Chờ vị Quỷ Thần kia không có động tĩnh, hoặc là tu sĩ ở bên ngoài muốn giết lên núi, chúng ta liền đi qua đó, nếu như hắn đã chết, chúng ta liền thu dọn Hắc Liên trong thung lũng, lặng lẽ chạy đi, nếu như hắn còn chưa chết..."

Hắn "đùng" một tiếng quăng lá bài ra bên ngoài, hung hăng nói: "Chúng ta liền làm thịt hắn!"

Thế là, thời gian dần dần trôi qua, tiếng gào thét trong thung lũng thi cốt nơi xa đã càng ngày càng yếu ớt, có khi thậm chí rất lâu cũng không nghe thấy được một tiếng, mà bầy Ma Linh xoay quanh trên đỉnh đầu của đám người Phương Quý, số lượng cũng càng ngày càng ít, đám tu sĩ ở bên ngoài quan sát thế cục, còn tưởng rằng là những Ma Linh này sau khi trải qua sự điên cuồng lúc đầu, đã từ từ bắt đầu thu liễm khí thế hung ác, bay về phía những địa phương khác.

Đám người Phương Quý cũng hiểu rất rõ, đây là bởi vì Quỷ Thần trong thung lũng thi cốt kia quá hung tàn, cứng rắn giết cho số lượng Ma Linh trong ma triều giảm bớt, chắc hẳn là lúc này ở trong thung lũng thi cốt cũng đã phủ đầy Hắc Liên?

"Ma triều đã không còn đáng sợ giống như lúc trước, số lượng dường như đã giảm bớt, có thể là các đồng liêu ở phía đối diện đã ra tay, chư vị, chúng ta cũng ra tay đi, chúng ta không dám đi vào chỗ sâu Vân Quốc, như vậy trận ma triều này chính là cơ hội duy nhất của chúng ta!"

Ở bên ngoài dãy núi bị Ma Linh bao phủ này, rốt cục cũng có người quát lớn, dẫn đầu nhảy ra ngoài.

Trước đây ma triều có khí thế quá thịnh, bọn hắn cũng không dám mạo muội xông tới, bây giờ lại cảm thấy cơ hội đã đến trước mặt.

Trong lúc nhất thời, tiếng kiếm reo nổi lên, vô số pháp bảo bay lên giữa không trung.

"Ở trong thung lũng thi cốt giống như đã không còn động tĩnh..." Mà vào lúc này, Cam Ngọc Thiền mắt thấy đã thua một đêm sắp chuyển vận, rút được bài tốt, Phương Quý cũng nghiêm túc lắng nghe động tĩnh chung quanh một lát, đột nhiên vung tay ném bài đi, hét lớn: "Chư vị, đến lúc chúng ta xuất thủ rồi..."

Đám tu sĩ nghe vậy cũng lập tức kinh hãi, nhao nhao đứng lên.

Cam Ngọc Thiền nhìn bài mà chính mình chờ cả đêm, trầm mặc nửa ngày, cũng chỉ đành buông xuống.

Mặc dù đại sự tru sát Quỷ Thần đang ở trước mắt, mặc dù hắn từ trước đến nay cũng là một trong những người thống hận Quỷ Thần nhất, nhưng vào lúc này, hắn thật đúng là muốn hỏi câu: "Chẳng lẽ không thể đánh xong ván bài này rồi mới đi sao?"

Chúng tu sĩ buông bài trong tay xuống, chui ra từ trong thung lũng, lập tức dẫn tới sự tấn công của vô số Ma Linh chung quanh, tình thế cũng coi như là nghiêm trọng, bất quá vào lúc này số lượng Ma Linh đã rõ ràng giảm bớt không ít, ma triều cũng biến thành thưa thớt, lại thêm hơn phân nửa người ở trong sân cũng đều là cao thủ, áp lực cũng không lớn, rất nhanh liền đánh bay Ma Linh lao tới, vọt thẳng về phía thung lũng thi cốt...

Lúc này tâm thần của mỗi một người cũng đều kéo căng.

Sau khi đi tới thung lũng thi cốt bọn hắn sẽ có khả năng nhìn thấy ba loại kết quả, thứ nhất, vị Quỷ Thần kia đã chết, tất cả đều vui vẻ.

Thứ hai, Quỷ Thần đã đào tẩu, như vậy bọn hắn sẽ thu dọn Hắc Liên và tranh thủ thời gian chạy đi, cũng không tệ...

Thứ ba, chính là vị Quỷ Thần kia chưa chết, nhưng bản thân cũng đã bị trọng thương, như vậy bọn hắn liền phải cân nhắc có nên xuất thủ hay không...

Nghe thấy vị Quỷ Thần kia đã không còn động tĩnh, nếu không chết thì cũng đã chạy trốn rồi?

Lúc trong lòng nghĩ như vậy, bọn hắn đã đi đến trên không thung lũng thi cốt, cả đám người đều có một chút sợ mất mật, cưỡng ép phong bế khí tức quanh người, thần kinh kéo căng, nhìn từ bên ngoài vào trong thung lũng, sắc mặt của tất cả mọi người lập tức đại biến...

Mảnh thi cốt kia, bây giờ đã rất là khác biệt cùng với lúc ban đầu.

Từng mảnh từng mảnh Hắc Liên màu đen yêu dị nở rộ trong toàn bộ sơn cốc, ai cũng không biết đến tột cùng có bao nhiêu đóa.

Mỗi người đều có thể tưởng tượng ra được, nhiều Hắc Liên như vậy, nếu như thu thập toàn bộ, vậy thì sẽ lập tức kiếm bộn rồi.

3 vị trí đầu diễn võ, chỉ sợ cũng không phải là nói chơi...

Mà trọng yếu nhất thì là ở bên trong vùng thung lũng kia, còn có một vị Quỷ Thần có vóc người cao lớn đang ngồi xếp bằng, chỉ thấy thân thể của hắn cao chừng ba trượng, khoác trên người một kiện áo bào đỏ rách rưới, trên người mọc đầy các loại gai ngược cổ quái, mặt xanh nanh vàng, rõ ràng là đã bị trọng thương, có thể nhìn thấy ở trên người hắn có vô số vết thương, chảy ra huyết dịch màu đen, ở bên cạnh hắn tràn đầy Hắc Liên, cơ hồ chất thành một ngọn núi nhỏ, khí tức của hắn lúc này héo hon đến cực điểm, đang thõng đầu xuống, lớn tiếng thở hổn hển.

Mà ở chung quanh mảnh thung lũng này, Ma Linh thế mà chỉ bay quanh gào thét, không còn dám xông về phía trước.

Vị Quỷ Thần kia không có chết, không những như vậy, hắn thậm chí còn dựa vào sức một mình, giết chết không biết bao nhiêu Ma Linh, thẳng đến khi khiến cho bầy Ma Linh kia sinh ra ý sợ hãi, không dám tiến vào thung lũng nữa!

Khó trách bọn hắn trước đó không nghe được vị Quỷ Thần này gào thét, không phải là hắn chết rồi hay là chạy trốn, mà là Ma Linh bị giết lùi...

"Chuyện này..." Thấy cảnh ấy, tất cả mọi người đều sửng sốt, thần sắc kéo căng.

Nếu như Quỷ Thần không chết, vậy bọn hắn liền phải làm ra quyết định.

Giết hay là trốn?

Cho dù trước đó bọn hắn có lên kế hoạch tốt như thế nào, nhưng vào thời điểm tận mắt nhìn thấy Quỷ Thần thụ thương, vẫn khó tránh khỏi cảm thấy xúc động, cho nên phản ứng của tất cả mọi người đều chậm lại nửa nhịp, mà vào lúc này, vị Quỷ Thần kia đã bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bọn hắn.

"Các ngươi tới rất vừa vặn..." Vị Quỷ Thần kia nhìn thấy đám người Phương Quý, lập tức có một chút hưng phấn nói: "Mau mau tới, đỡ bản tọa đứng lên..."

Bình Luận (0)
Comment