Loại phẫn nộ này là không có cách nào giải quyết, càng quan trọng hơn là chính mình cũng thật sự phát hiện ra, chính mình đã bị trọng thương, thế mà thật sự không phải là đối thủ của những tiểu tu sĩ Bắc Vực kia, một khi khi liều mạng, coi như mình có thể mang theo mấy kẻ trong bọn hắn, đến cuối cùng cũng nhất định không thể sống, cho nên chính mình rất nhanh liền làm ra quyết định, thừa dịp còn có ma nguyên có thể điều động, thi triển ra bí pháp Quỷ Thần trời sinh...
Phân ma giải thể, hóa huyết trùng sinh!
"Ha ha, đám huyết mạch thấp kém các ngươi, làm sao có thể hiểu được thần thông của ta?" Vào lúc Phương Quý như thật như ảo cảm nhận được loại cảm xúc mãnh liệt kia, tiếng cười càn rỡ kia cũng vang lên một lần nữa, lại là truyền tới từ trong thức hải của hắn: "Ta chính là Hồng Bào Quỷ Tổ của Tây Phương Thần Điện, trời sinh Quỷ Thần chi thể, vốn là không có nhục thân, sợ gì bị chém giết?"
"Các ngươi chém ma thân của ta, bất quá cũng chỉ là hủy một cỗ thể xác của ta, bản tôn lúc đầu liền muốn mỗi trăm năm đổi một cỗ thể xác, nhất là cỗ thể xác này, trước đó đã bị đánh nát trong Ma Sơn, lúc đầu liền muốn đổi một cỗ thể xác khác, nhìn thấy linh tức của ngươi hùng hậu, khí huyết thịnh vượng, chính là một cỗ xác thịt rất tốt, hiếm khi thấy người chủ động đưa đến cửa, nếu như bản toạ từ chối thì sẽ bất kính..."
"Không tốt..." Đến lúc này, Phương Quý làm sao còn có thể không biết chuyện gì đã xảy ra.
Trong lòng kinh hãi giống như lôi đình vạn quân!
Sai rồi, tất cả phân tích trước đó của bọn hắn đều sai...
Vị Quỷ Thần đi đến chót nhất này, thế mà không phải là tiểu Quỷ Thần trong tưởng tượng của bọn hắn, mà là một trong bốn đại Quỷ Thần mà Tôn Phủ cung phụng, Hồng Bào Ác Quỷ, liền ngay cả Phương Quý cũng không biết vị Hồng Bào Ác Quỷ này thế mà chính là vị Quỷ Thần trước đó bị Thanh Vân Gian triệu hoán kia...
Trước đó Phương Quý còn tưởng rằng đây chẳng qua là một vị tiểu Quỷ Thần mà Thanh Vân gia cung phụng!
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì lúc ấy ở trong lòng của hắn có khúc mắc, cho nên một mực không nói tới cái đề tài này cùng với Thanh Vân Gian.
Mà càng kinh khủng hơn là, vị Hồng Bào Ác Quỷ này đâu phải là những Quỷ Thần cấp độ bình thường kia có thể so sánh, đám người bọn hắn đều cho rằng là đã giết chết đối phương, nào có thể đoán được lại là một cái bẫy của vị Quỷ Thần này, đối phương chẳng những không có chết, ngược lại là đã ẩn núp đi, tùy thời đoạt xá chính mình!
Ý thức được điểm này, Phương Quý quá sợ hãi, vào lúc khẩn cấp giãy dụa, lại chợt cảm thấy ngay cả nhục thân cũng không nghe sai sử, thậm chí là thức hải của mình cũng đều giống như bị một loại ý thức khác chiếm cứ, mà thần thức yếu ớt của hắn, vào lúc này cũng không chịu đựng được cỗ áp lực không có cách nào hình dung kia, dường như rất nhanh sẽ bị ma diệt, bất quá may mắn là hắn tu luyện Quy Nguyên Bất Diệt Thức, ngược lại là nhất thời không có bị dập tắt.
"Ồ?" Thanh âm ma quái kia vang lên: "Ngươi chỉ có một chút tu vi, thần thức ngược lại là tu luyện không tệ, có thể thấy được cỗ thân thể này của ngươi quả thực là có một chút tiềm lực, bất quá ở trước mặt của bản tọa, một chút thần thức đó bất quá chỉ là đom đóm, nhìn xem ngươi có thể chống được bao lâu?"
Theo thanh âm của hắn vang lên, Phương Quý càng là đầu đau muốn nứt, đầu phảng phất như muốn nổ tung.
Cỗ ma ý kia càng tàn phá bừa bãi, giống như là coi thức hải của Phương Quý trở thành của chính hắn, tùy ý va đập vào, huyết ý vô biên tùy ý tràn ra khắp nơi, vào thời điểm cỗ huyết khí này tràn ra đến mỗi một chỗ hẻo lánh trong thức hải của Phương Quý, cỗ thể xác này của Phương Quý liền cũng sẽ triệt để trở thành hắn, hơn nữa tu vi của Phương Quý mặc dù không cao, nhưng đoạt xá lại là đại sự, liền xem như là vị Quỷ Thần này, cũng không dám có nửa phần chậm trễ...
Trong khoảnh khắc, cỗ huyết khí kia liền đã che mất hơn phân nửa không gian thức hải của Phương Quý, bất quá cũng đúng vào lúc này, Hồng Bào Ác Quỷ bỗng nhiên cảm thấy nao nao, một chút thanh âm hơi nghi hoặc vang lên: "Trúc Cơ nho nhỏ, trong thức hải thế mà còn có bực địa phương này, chẳng lẽ là dị bảo?"
Ở trong một sát na này, Phương Quý đã sắp mất đi lực lượng suy tư bỗng nhiên linh quang lóe lên, liều mạng hô to: "Đừng đi..."
"Ha ha ha..." Hồng Bào Ác Quỷ cười to nói: "Đến lúc này, còn cho phép ngươi làm chủ?"
Vừa nói, huyết sắc vô tận lan tràn, lao vào sâu trong thức hải của Phương Quý, dũng mãnh lao tới tòa đại điện thần bí kia.
Lại sau một khắc, vô tận huyết sắc kia, bỗng nhiên tất cả đều bị hút vào trong đại điện, Phương Quý cũng vào một sát na này, thức hải bỗng nhiên trở nên rõ ràng đến cực điểm, nhục thân cũng được tự do, bất quá hắn không kịp quan tâm đến những thứ khác, vội vã trốn vào thức hải, sau đó phi thân dậm chân, trong chốc lát liền đi tới phía trước đại điện, đẩy cửa đi vào, sau đó dụng lực đóng chặt cửa chính đại điện ở sau lưng...
Trong đại điện xuất hiện một màn kỳ quái.
Một bên là vị Hồng Bào Ác Quỷ kia, hắn lúc này đã hóa thành thần hồn, là một đạo bóng dáng màu đen, chung quanh tràn đầy huyết quang phù động, xem xét như thế nào cũng đều giống như là khoác một kiện áo bào đỏ, không thấy rõ ngũ quan cùng với bộ dáng của hắn, hoặc nói là hắn vốn không có, nhưng lại có thể cảm nhận được cảm giác vừa kinh ngạc vừa nghi nghi ngờ từ trên người của hắn, dường như không biết tại sao mình lại đi tới nơi này.
Mà Phương Quý thì là dựa vào cửa ra vào, nỗi khiếp sợ vẫn còn chưa tiêu, nhưng trên mặt đã lộ ra một cỗ liều lĩnh.
Mà đứng ở giữa hai người Hồng Bào Ác Quỷ cùng với Phương Quý, lại là tiểu Ma Sư lộ ra vẻ mặt không biết chuyện gì đã xảy ra, nó lúc này đang đứng trên một chiếc ghế, cầm trong tay một sợi dây thừng, đầu dây thừng khác đã treo ở trên xà nhà, hai mắt hồng hồng...
"Ngươi..." Người thứ nhất mở miệng nói chuyện chính là tiểu Ma Sư, nó nhìn Phương Quý, lại nhìn vị Hồng Bào Ác Quỷ kia một chút, sau đó sắc mặt của nó dần dần từ uỷ khuất biến thành kinh hỉ: "Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên lãng ta, kết quả ngươi thế mà mang đến cho ta thuốc bổ tốt như vậy?"
"Cái quỷ gì thế?" Ở trong ba người, phát mộng nhất chính là Hồng Bào Ác Quỷ.
Nó cũng chỉ mới thoáng tiếp xúc toà đại điện kia một chút mà thôi, liền không hiểu sao bị hấp dẫn vào đây, ngay cả một cái quá trình trung gian cũng đều không có, trực tiếp xuất hiện ở chỗ này, có thể biết được là trong lòng hắn kinh ngạc cỡ nào, đây cuối cùng là nơi quái quỷ gì?
Theo bản năng, hắn nhìn lướt qua thật nhanh trong đại điện, nghi hoặc trong lòng càng sâu, kẻ đần cầm dây thừng đứng trên ghế, muốn treo cổ kia là ai? Khí tức trên người của đối phương thật quỷ dị, thế mà khiến cho mình cảm nhận được một loại cảm giác cực kỳ thân cận, chỉ là khí tức tinh thuần tới cực điểm, thân là Quỷ Thần, hắn chưa bao giờ thấy qua linh vật có khí tức tinh khiết như vậy!