Có thể nói, không đột phá Kim Đan, căn bản sẽ không có khả năng đụng chạm đến biên giới Tử Giáp.
Nhưng bây giờ 10 vị trí đầu diễn võ, lại bởi vì phần ban thưởng này, Kim Giáp liền trực tiếp có thể tấn thăng thành Tử Lũ Kim Giáp, cái phong hào này khiến cho bọn hắn coi như là đụng phải một số tu sĩ Kim Đan, thân phận cùng với địa vị cũng đều có thể sánh vai với đối phương...
Đương nhiên, Quách Thanh là một dị loại, nàng có tăng lên một cấp, cũng chỉ là Kim Lũ Ngân Giáp, chỉ bằng phẩm cấp hiện tại của Phương Quý...
Bất quá, mặc dù tiến vào 100 vị trí đầu diễn võ là sẽ được ban thưởng, nhưng trước có sự tình tôn chủ ban thưởng Thanh Thiên Bạch Lộ cho Bạch Thiên Đạo Sinh, cũng khiến cho sự tán thưởng của đám người trong sân đối với 100 vị trí đầu diễn võ lần này ít rất nhiều.
Bọn hắn thu hoạch được phong thưởng lại phong phú hơn, há lại có thể bì kịp được Thanh Thiên Bạch Lộ?
Coi như là 3 vị trí đầu có thể lựa chọn ban thưởng của chính mình, chẳng lẽ lại có người dám đòi hỏi tài nguyên Tiên Đạo?
"Lại là một quả hạch đào..." Phương Quý nhìn một chút quả hạch đào được ban thưởng, không hài lòng lắc đầu.
Vào rất sớm trước đó, Thái Bạch Tông đã cho mình một quả hạch đào, bất quá quả hạch đào kia là màu tím, là đồ vật cũ không biết đã được một toà tiên môn nào đó cất giữ bao lâu, bây giờ Tôn Phủ ban cho chính mình, lại là một quả hạch đào màu xanh, thoạt nhìn như là còn rất mới, bất quá quả hạch đào màu tím kia là đồ vật hệ Hoả, cũng không biết quả hạch đào màu xanh này có thuộc tính gì, về sau cũng phải thử một chút.
Chính mình là không thiếu hạch đào, nhưng hai quả hạch đào, ngược lại là không có việc gì có thể cuộn lại chơi...
"Ha ha, Huyền Nhai Cổ Nguyệt, Thanh Vân Linh Ngọc... Quách Thanh, ba người các ngươi, muốn thỉnh cầu loại ban thưởng nào đối với tôn chủ?"
Phát xong dị bảo Ma Sơn, trưởng lão trên tiên đài kia liền nhẹ nhàng hỏi ba người đứng đầu diễn võ, lúc nhắc đến tên của Huyền Nhai Cổ Nguyệt cùng với tên của Thanh Vân Linh Ngọc, dáng tươi cười vừa hòa ái lại thân thiết, lúc gọi tên Quách Thanh, lại có vẻ có một chút không quen.
Huyền Nhai Cổ Nguyệt lộ ra sắc mặt âm lãnh, không phục liếc nhìn sang Quách Thanh sư tỷ, tiến lên thi lễ nói: "Nguyện cầu Thái Âm Ngọc Tinh!"
Người chung quanh nghe vậy, có không ít người đều âm thầm giật mình trong lòng.
Thái Âm Ngọc Tinh tuy không phải là tài nguyên Tiên Đạo, nhưng cũng hiếm thấy đến cực điểm, giống như ở trong Thập Cửu Châu Bắc Vực, chỉ có Tiểu Thái Âm chi địa tại Cực Bắc mới có thể sinh ra được một chút, uẩn âm cực từ lực, mặt khác, thì đại bộ phận đều là sinh ra từ Nam Cương, có thể suy ra, bực đồ vật trân quý này, coi như là Tôn Phủ An Châu cũng sẽ không có quá nhiều, vị Huyền Nhai Cổ Nguyệt này liền trực tiếp mở miệng đòi hỏi Thái Âm Ngọc Tinh, cũng quá lớn gan rồi.
"Chuẩn!" Nhưng tôn chủ trên đỉnh núi cũng không có một chút không vui nào, cười ha hả đưa tay, liền đáp ứng.
"Linh Ngọc tu hành đang gặp bình cảnh, muốn mượn Kim Ô Đảm của tôn chủ nghiên cứu mấy ngày, còn xin tôn chủ cho phép..."
Thanh Vân Linh Ngọc cũng không có cuồng vọng như Huyền Nhai Cổ Nguyệt, nhưng cũng nói ra đồ vật chính mình cần thiết, đồ vật mà nàng thỉnh cầu là một dạng bảo vật trân quý đến cực điểm, nghe nói Kim Ô Đảm vốn là trứng của Kim Ô cự yêu Thượng Cổ hóa đá mà thành, ở bên trên uẩn hỏa lý Tiên Thiên, có thể lĩnh hội đại đạo hệ Hoả, loại vật này, có lẽ là trình độ trân quý không bằng Thanh Thiên Bạch Lộ, nhưng ở trên phương diện hiếm có còn nằm ở phía trên tài nguyên Tiên Đạo.
Tôn chủ An Châu cũng là trong lúc tình cờ đạt được một khối, ngày bình thường cũng đều ưa thích không rời tay, là một trong những kiện đồ vật mà hắn thích nhất, cho nên cho dù là Thanh Vân Linh Ngọc cũng không dám đòi hỏi, chỉ muốn mượn về để nghiên cứu.
"Ha ha, chuẩn, cho ngươi mượn nghiên cứu ba tháng, nếu có không thông chỗ, có thể tới tìm ta giải nghi hoặc!"
Tôn chủ vào lúc này đơn giản là hòa khí tới cực điểm, nhẹ nhàng cười một tiếng, liền đưa một khối đá cuội màu vàng óng trong tay mình cho người hầu bên cạnh, sau đó người hầu dùng hai tay bưng lấy, cẩn thận từng li từng tí đưa vào trong tay của Thanh Vân Linh Ngọc trên tiên đài.
Thanh Vân Linh Ngọc tất nhiên là vô cùng cảm kích, dùng hay tay nâng khối đá cuội kia, uyển chuyển thi lễ.
"Đều là đồ tốt..." Phương Quý đứng ở trong đám người, nhìn một chút Thái Âm Ngọc Tinh ở trong tay của Huyền Nhai Cổ Nguyệt, lại nhìn một chút Kim Ô Đảm ở trong tay của Thanh Vân Linh Ngọc, bỗng nhiên có một chút ghét bỏ quả hạch đào trong tay mình...
"Quách Thanh, ngươi thì sao..."
Mà tới lúc này, ánh mắt của đám người liền không khỏi nhìn về phía Quách Thanh...
Người xếp hạng thứ nhất diễn võ!
Tu sĩ Bắc Vực xếp hạng thứ nhất...
Nàng thế mà không sợ huyết mạch Tôn Phủ kiêng kị, chiếm đoạt hạng thứ nhất diễn võ lần này, không biết sẽ yêu cầu thứ gì?
Ở trong một mảnh ánh mắt lo lắng tò mò, Quách Thanh sư tỷ tiến lên, vái chào, nói: "Ta cầu đồ vật, càng thêm trân quý hơn so với bọn hắn!"
"Ồ?" Chung quanh lập tức xôn xao một mảnh, lộ ra ánh mắt kinh dị nhìn về hướng Quách Thanh.
Thứ càng quý giá hơn so Thái Âm Ngọc Tinh cùng với Kim Ô Đảm là cái gì, chẳng lẽ là tài nguyên Tiên Đạo?
Vị tu sĩ Bắc Vực này nếu dám nhắc tới loại yêu cầu này, xem ra là không chỉ có thực lực hơn người, mà lá gan cũng cực lớn...
Ngược lại là ở trên đỉnh núi kia, tôn chủ nghe lời nói của Quách Thanh, bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, dường như lơ đễnh, mà Bạch Thiên Đạo Sinh thì là cảm thấy nao nao, cúi đầu nhìn về hướng Thanh Thiên Bạch Lộ ở trong tay, cũng không biết là hắn nghĩ tới chuyện gì, khóe miệng thế mà khơi gợi lên một nụ cười, sắc mặt bất mãn và u ám trước đó, vào lúc này lại bỗng nhiên tiêu giảm hơn phân nửa...
"Ngươi đã chiếm hạng nhất, liền nên đạt được ban thưởng trân quý nhất!" Tôn chủ cười ha hả mở miệng, thanh âm truyền tới từ trên đỉnh núi: "Ta sẽ không trách phạt ngươi, ngươi cứ nói đi!"
Quách Thanh sư tỷ gật đầu nhẹ, lại vái chào một cái, trầm giọng nói: "Thứ ta thỉnh cầu, chỉ là một tiếng nhận lời của tôn chủ mà thôi..."
Nói xong có một chút dừng lại, nói: "Ở trong ngõ hẻm thành nam, có nhiều tu sĩ bị hao tổn căn cơ, lại không có cách nào hiệu lực vì tôn chủ, ở lại Tôn Phủ cũng chỉ là phế nhân vô dụng, Quách Thanh hi vọng tôn chủ khai ân, ban thưởng cho bọn họ sự tự do, để cho bọn họ trở về nhà..."
Chung quanh chợt im lặng!
Tất cả mọi người quay mặt nhìn nhau, nhìn người bên trái, lại nhìn người bên phải, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm.
Lúc này Quách Thanh coi như thỉnh cầu tài nguyên Tiên Đạo, cũng không khiến cho bọn hắn giật mình như vậy, nhưng ai có thể nghĩ đến, rõ ràng là đã được tôn chủ nhận lời, có thể lớn mật yêu cầu đồ vật mà chính mình cần thiết, nhưng cuối cùng nàng nói ra, lại là loại yêu cầu này?
Thả tu sĩ trong Hẻm Phế Nhân trở về?