Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 545 - Chương 545: Bạch Thiên Đạo Sinh Tức Giận

Chương 545: Bạch Thiên Đạo Sinh tức giận Chương 545: Bạch Thiên Đạo Sinh tức giận

Cái gì mà kẻ yêu sĩ diện rút kiếm chém Quỷ Thần, chưa nghe nói qua việc này, ngươi nghe được từ nơi nào?

Trong lòng tuy có nghi hoặc, lại không có ai dám hỏi, lão đan sư Cổ Thông cũng không có ý tứ giải thích, chỉ là đứng ở phía xa xa nhìn nữ tử trên tiên đài kia, trong mắt không che giấu vẻ tán thưởng một chút nào, một lát sau mới hỏi: "Thái Bạch Tông không có tới sao?"

Tất cả những người còn lại đều lắc đầu, đều biết Thái Bạch Tông đấu cùng với bốn đại tiên môn tại Sở Quốc đã sứt đầu mẻ trán, nào có thể quản sự tình tại Vân Quốc?

"Chúng ta đã tới chậm..." Lão đan sư Cổ Thông trầm mặc thật lâu, mới thở dài một hơi, ánh mắt dường như chậm rãi quét qua tông chủ của các đại tiên môn chúng quanh, giống như là tự giễu, lại giống như là cảm khái, nói: "Các ngươi nói xem, những đệ tử vào Tôn Phủ kia, ở trong lòng có bao nhiêu thất vọng đối với tiên môn, mới có thể tự mình đưa ra loại yêu cầu này với tôn chủ..."

Nhất thời sắc mặt của tông chủ các đại tiên môn đều ngưng lại, bầu không khí trong sân có một chút ngột ngạt.

"Tôn chủ...đây là vì có một chút kiêng kị những người trong tiên môn kia, mới tiến hành đáp ứng..." Triệu Thông Nguyên đoán được ý nghĩ trong lòng của tôn chủ, chỉ là đánh chết hắn cũng sẽ không nói ra: "Nếu là vào lúc bình thường, tôn chủ cũng sẽ tuyệt đối không quá để ý người những trong tiên môn này, nhưng mà bây giờ, món dị bảo kia đã tới tay, coi như là tôn chủ đã lập nên chiến công hiển hách, có khả năng đạt được sự ngợi khen của Đế Tôn, cho nên hắn cũng lo lắng phức tạp, lúc này mới đáp ứng yêu cầu của nữ oa kia..."

"Đa tạ tôn chủ ban thưởng..."

Trong lòng của những đại nhân vật kia đều có các loại suy đoán cùng với ý nghĩ, những người khác lại không nghĩ được nhiều như thế.

Huyết mạch Tôn Phủ, vào lúc này đều nghe được tôn chủ đáp ứng yêu cầu của Quách Thanh, chỉ là cảm thấy vạn phần kinh ngạc cùng với không hiểu, nhưng tu sĩ Bắc Vực, vào lúc này lại là từng người kích động vạn phần, nhất là những tu sĩ trong Hẻm Phế Nhân kia, càng là có một chút mừng rỡ!

Chuyện này thế mà còn muốn thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng!

Tôn chủ thế mà đã thực sự đáp ứng...

Nhất thời, bọn hắn đều kích động vạn phần, nhao nhao đi ra từ trong đám người dưới chân núi, cúi người tạ ơn.

Mà một màn này, cũng lập tức khiến cho không ít tu sĩ Bắc Vực cảm khái không thôi, trong đó có thật nhiều người mặc dù không đến mức luân lạc tới Hẻm Phế Nhân, nhưng sinh hoạt bình thường tại Tôn Phủ cũng vô cùng không như ý, đã không sai biệt lắm bị xua đuổi đến biên giới, đều lộ ra biểu tình hâm mộ.

Nếu như những tu sĩ Hẻm Phế Nhân này có thể có lựa chọn của riêng mình, như vậy thì những người như chính mình có phải hay không...

Trước kia không có ai nghĩ tới điểm này, nhưng bây giờ đã có người đầu tiên làm, những người khác liền cũng động tâm tư theo.

Bây giờ ở trên tiên đài, liền ngay cả Phương Quý cũng có một chút cảm giác ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới ý nghĩ to gan như vậy của Quách Thanh sư tỷ, thế mà thật sự thành công, trong lòng không khỏi thầm than Quách Thanh sư tỷ có vận khí tốt, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Quách Thanh sư tỷ cũng có một chút kinh ngạc, sau một lúc mới ý thức được tôn chủ đã đáp ứng chính mình, vội vàng tiến lên, liền lại muốn khom mình hành lễ...

"Hồ nháo!" Nhưng cũng đúng vào lúc này, một tiếng quát ở trong sân vang lên.

Thanh âm này không lớn, nhưng lại trong nháy mắt triệt tiêu làn sóng âm thanh của đám đông, khiến cho tất cả mọi người khẽ giật mình.

Giương mắt nhìn lại, liền thấy ở trên đỉnh núi, Bạch Thiên Đạo Sinh đang chậm rãi đứng lên.

"Đạo Sinh..." Tôn chủ nhìn thấy Bạch Thiên Đạo Sinh đứng dậy, lông mày không khỏi nhíu một cái, khẽ gọi một câu.

Bạch Thiên Đạo Sinh quay người hành lễ đối với tôn chủ, nói: "Đệ tử biết chỗ khó xử của sư tôn, cũng biết sư tôn đang thực hiện kế hoãn binh, chỉ bất quá, sư tôn có thể từng nghĩ tới, một khi mở ra cái tiền lệ này, người người bắt chước, đám tu sĩ Bắc Vực kia, há lại sẽ không lật trời?"

Tôn chủ không khỏi nhíu lông mày lại.

"Bời vì sư tôn đã nói trước, mới bị những tu sĩ Bắc Vực này bắt lấy kẽ hở, đệ tử tự nhiên sẽ phân ưu vì sư tôn!"

"Trước đó Đạo Sinh cũng đã nghe được, biết được tôn chủ cùng với chư vị trưởng lão định ra lần diễn võ thượng thọ này, chính là vì muốn uy hiếp các tiên môn, kết quả lại vì nữ nhân kia, khiến cho uy nghiêm của Tôn Phủ chúng ta nhận phải khiêu khích, chẳng phải là cách biệt quá xa so với dự tính ban đầu?"

"Huyết mạch Tôn Phủ chúng ta là không thể nào thua tu sĩ Bắc Vực!"

"Quy củ của Tôn Phủ, cũng không phải là những người Bắc Vực này có thể tùy ý dỡ bỏ..."

Bạch Thiên Đạo Sinh nói ra từng câu, sau đó khom người bất động.

"Lúc này không nên để cho người mượn cớ..." Tôn chủ chau mày, chậm rãi mở miệng.

Bạch Thiên Đạo Sinh nói: "Ta có biện pháp để khiến cho chính nàng thu hồi lời ấy, cũng có thể khiến cho tu sĩ Bắc Vực hiểu được cân lượng của mình!"

Tôn chủ trở nên trầm mặc, rõ ràng cũng không thích Bạch Thiên Đạo Sinh làm như thế, nhưng hắn cũng hiểu rõ tính tình của Bạch Thiên Đạo Sinh, nhất là Bạch Thiên Đạo Sinh vừa mới lập ra đại công bất thế, coi như là hắn thân là tôn chủ, vào lúc này cũng không thể nói lời trách móc nặng nề với Bạch Thiên Đạo Sinh, bởi vậy hắn chỉ nhíu chặt lông mày, thật lâu không có mở miệng, mặc dù không có gật đầu cũng không có đáp ứng, nhưng thái độ đã là ngầm cho phép...

Thế là Bạch Thiên Đạo Sinh lại thi lễ một lần, quay người đạp trên hư không, chậm rãi bay tới tiên đài trên sườn núi, đi từng bước một, bạch bào tung bay, giống như Trích Tiên: "Tu sĩ Bắc Vực, si ngoan ngu dốt, ngu xuẩn không thể thành sự, ngươi vốn là người được ta xem trọng, có một chút khác nhau cùng với người bên ngoài, không nghĩ tới, lại là kẻ ngu xuẩn nhất..."

Quách Thanh sư tỷ chợt ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Thiên Đạo Sinh ở giữa không trung, sắc mặt cực lạnh, hỏi: "Ngươi lại muốn thế nào?"

"Những người kia là phế nhân, ngươi cũng đâu có phải?" Bạch Thiên Đạo Sinh chắp hai tay sau lưng, rơi xuống trên tiên đài, nhưng hai chân lại không chạm đất, cách tiên đài ba thước, lộ ra sắc mặt bình tĩnh nói: "Mặc dù đã sớm có người đề nghị trục xuất ngươi khỏi Nam Phương Thần Điện, nhưng ngươi dù sao vẫn còn chưa có bị trục xuất đi, một ngày là Thần Vệ Nam Phương Thần Điện, một ngày liền phải nghe hiệu lệnh của Nam Phương Thần Điện, cho nên mặc dù bọn hắn có thể đi, ngươi lại không có khả năng đi được..."

Quách Thanh nhìn qua khuôn mặt đạm mạc kia của Bạch Thiên Đạo Sinh, đã không che giấu sự chán ghét của chính mình một chút nào, phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Nếu ta cũng muốn đi thì sao?"

Bạch Thiên Đạo Sinh nghiêm túc nhìn nàng, bỗng nhiên nhẹ giọng cười cười, vươn ba ngón tay ra.

Hắn nói: "Chớ có nói ta không cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi có thể tiếp ba chưởng của ta, ta liền cho phép ngươi rời đi cùng với bọn hắn!"

Bình Luận (0)
Comment