Vừa nói chuyện, hắn bỗng nhiên lãnh đạm vung tay áo, phun ra hai chữ: "Trấn áp!"
Theo một tiếng ra lệnh này của hắn, 300 Tử Giáp chung quanh bỗng nhiên liền vọt tới giữa không trung, bất quá không có trực tiếp lao thẳng về phía tông chủ Thái Bạch Tông, mà là trải rộng trong hư không, rất nhanh liền cô lập thuyền pháp Thái Bạch Tông cùng với những chiếc thuyền pháp khác.
Lại sau một khắc, trong hư không sau lưng tôn chủ, chợt có hai đạo bóng ma hiện thân, đều là một thân khí tức cuồn cuộn, phảng phất như là mây đen, lan tràn về phía thuyền pháp Thái Bạch Tông, người còn chưa đến, liền đã có bóng ma bao phủ ở trên không thuyền pháp, giống như là trực tiếp khiến cho thuyền pháp kia sợ hãi...
"Trời ạ, là hai vị hộ pháp lão tổ..." Có người nhận ra cỗ khí tức kia, trong lòng lập tức rung động kịch liệt.
Chưa ai từng nghĩ tới, lúc này tôn chủ không để cho 300 Tử Giáp Thần Vệ xuất thủ, cũng không có để cho bốn đại trưởng lão xuất thủ, càng là không có trực tiếp gọi ba đại trấn thủ trở về, mà là trực tiếp thỉnh động hộ pháp lão tổ, hai vị lão tổ này, đều là người hộ đạo nhìn tôn chủ lớn lên, đều là nhân vật thần bí đến cực điểm, điều ngoại nhân biết đến duy nhất là, tu vi của bọn hắn đều đã là cảnh giới Nguyên Anh...
Không biết là lo lắng phái Tử Giáp Thần Vệ hoặc là bốn đại trưởng lão sẽ không có cách nào trấn áp tông chủ Thái Bạch Tông trong thời gian ngắn, sẽ không chấn nhiếp nổi các tu sĩ Bắc Vực khác, hay là bởi vì nguyên nhân gì khác, tôn chủ thế mà trực tiếp phái ra hai đại tu sĩ Nguyên Anh, bắt một vị tu sĩ Kim Đan!
Nhìn qua cỗ khí tức gào thét mà đến kia, liền ngay cả rất nhiều tông chủ tiên môn cùng nhau đi đến với tông chủ Thái Bạch Tông kia, vào lúc này trong lòng cũng đều phát lạnh, bọn hắn vốn đã từng thương lượng kế sách cùng tiến cùng lui, nhưng bây giờ lại bị thủ đoạn lôi đình của tôn chủ chấn nhiếp, thấy hai đại tu sĩ Nguyên Anh xuất thủ, trong lòng của bọn hắn đều là do dự, thế mà lại không có ai dám bước tới, xông phá hàng rào do 300 Tử Giáp tạo thành...
Tùy tiện liền mời ra hai vị đại tu sĩ Nguyên Anh bắt người, nội tình của Tôn Phủ thực sự thật là đáng sợ...
"Cổ lão tiền bối, vị tông chủ Thái Bạch Tông kia..." Ở phía xa xa nơi tiên môn Bắc Vực hội tụ, cũng có người tỏ ra lo lắng, vội vã hỏi lão đan sư Cổ Thông.
"Ha ha, yên tâm đi, không có chuyện gì!" Lão đan sư Cổ Thông thấy bộ dáng lo lắng của người khác, lại là cười ha hả, nói: "Đôi sư huynh đệ kia đều cơ linh giống như khỉ...ừm, con khỉ họ Mặc kia kém hơn một chút, không đủ cơ linh...nhưng kẻ làm sư huynh này, cũng đã tu luyện thành tinh, nếu hắn đã gánh vác chuyện này trên vai, liền nhất định sẽ không bị bực thủ đoạn nhỏ này làm khó..."
Cũng vào lúc lão đan sư Cổ Thông kia vừa dứt lời, bóng ma của hai vị cao thủ Nguyên Anh kia đã bao phủ thuyền pháp Thái Bạch Tông, trong hư không chung quanh, lại chợt vang lên từng thanh âm to rõ: "Còn xin chư vị nhường một chút..."
Thanh âm này tới cực kỳ cổ quái, lúc đầu không có ai để ý, nhưng vào thời điểm vừa vang lên, ngược lại là không thể không ghé mắt một chút.
Sau đó bọn hắn liền nhìn thấy, ở giữa không trung, lại có một tiểu đồng áo xanh ngồi trên lưng một con bạch hạc, chậm rãi bay tới, tiểu đồng kia nhìn rất là trẻ tuổi, một thân tu vi dường như ngay cả Trúc Cơ cũng chưa tới, chỉ là trên người quấn quanh một vệt thần quang, lại ẩn chứa khí tức cực kỳ kinh khủng, bay thẳng qua thuyền pháp Thái Bạch Tông, đi tới phía trước đỉnh núi, hành lễ đối với tôn chủ, đưa bái thiếp lên.
"Đây là cái quỷ gì?" Trong lòng của tôn chủ An Châu Huyền Nhai Tam Xích hiện lên loại ý nghĩ này, chỉ là thấy tiểu đồng kia thực sự không tầm thường, lúc này mới nhẫn nại tính tình, nhận lấy bái thiếp, sau khi nhìn lướt qua, sắc mặt lập tức đại biến, sợi râu khẽ run, nhìn chăm chú về phía tiểu đồng.
"Lão tổ Quan gia - Quan Phủ Lão Tam, biết được tôn chủ tổ chức thượng thọ, đặc biệt dâng thiệp chúc mừng..." Tiểu đồng kia mở miệng cười, thi lễ một cái đối với tôn chủ An Châu.
Người ở chung quanh nghe thế đều quay mặt lại nhìn nhau, không có ai biết Quan Phủ Lão Tam lại là hạng người cỡ nào, chỉ có một số người tin tức linh thông, sắc mặt đột nhiên đại biến, âm thầm nói: "Trời ạ, vị Quan Phủ Lão Tam kia chính là lão quái vật đã bế quan ngàn năm, là một trong mấy vị lão quái lâu đời nhất tại An Châu, hắn làm sao lại tự hạ thân phận, chủ động đưa thiệp chúc mừng tới cho tôn chủ An Châu?"
Còn chưa được bao lâu, bỗng nghe thấy ở xa xa có người hô lên: "Chủ nhân Vân Vụ Sơn Tây Xuyên, chuyên tới để dâng lên thiệp chúc mừng cho tôn chủ An Châu!"
"Sở Quốc Vô Nhan Đế, chuyên tới để dâng lên thiệp chúc mừng cho tôn chủ An Châu..."
Liên tiếp ba tấm thiệp chúc mừng được đưa đến, mỗi khi một người đến, sắc mặt của tôn chủ An Châu liền khó coi hơn một phần, mà vẻ mờ mịt trên mặt của người chung quanh liền rõ ràng hơn một phần, chỉ có một số cực ít người mới ý thức được thân phận của ba người này, thế mà đều là một số lão quái bất thế, nhất là người tự xưng Sở Quốc Vô Nhan Đế kia, chính là nhân vật vào một ngàn năm trăm năm trước, đã từng giao thủ với Đế Tôn.
Mà nhìn thiệp chúc mừng của ba người này, trên mặt của tôn chủ An Châu lại không có một chút vui mừng nào, có chỉ là vô tận kinh sợ, hắn tự nhiên cũng biết, ba lão quái này dâng thiệp chúc mừng lên cho mình vào lúc này, vậy tuyệt đối là không có hảo tâm gì, thay vì nói là chúc thọ, chẳng bằng nói là uy hiếp một cách rõ ràng, trong lòng nhất thời như phiên giang đạo hải, sắc mặt càng là lúc xanh lúc trắng...
Lão đan sư Cổ Thông ở phía xa nghe thấy được ba vị lão quái kia dâng thiệp chúc mừng lên, lại là không nhịn được cười ha hả, nghĩ thầm: "Nội tình của Tôn Phủ thâm hậu, nhưng Bắc Vực dù sao cũng đã truyền thừa mấy vạn năm, nội tình sao có thể kém?"
"Các ngươi...các ngươi thật to gan..." Tôn chủ trầm mặc thật lâu, mới chậm rãi đứng lên, nhìn về phía hư không, tràn đầy trên mặt đều là lửa giận, nghiêm nghị quát: "Mấy vị lão tiền bối tiến hành chúc thọ, bản tọa thực sự không đảm đương nổi, chỉ là bản tọa cũng có chuyện muốn hỏi một chút, các ngươi vào một ngàn năm trăm năm trước liền đã lập thệ đối với Đế Tôn, tuyệt đối không gây sự với uy nghiêm của Tôn Phủ, Đế Tôn đại nhân lúc này mới cho phép các ngươi sống tiếp, không nghĩ tới người thật sự là cũng có một ngày chán sống, bây giờ các ngươi bỗng nhiên hiện thân, gây phiền phức cho Tôn Phủ chúng ta, chẳng lẽ không sợ Đế Tôn đại nhân cầm thệ ước trong tay đến tìm các ngươi hỏi tội sao?"
Hư không vắng vẻ, không có người trả lời.
Không có ai biết chân thân của ba lão quái kia ở nơi nào, thậm chí là bọn hắn có thật sự hiện thân hay không cũng không biết.
Chỉ có thanh âm tức giận của tôn chủ, quanh quẩn ở trong hư không!