Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 599 - Chương 599: Kiếm Thứ Sáu

Chương 599: Kiếm thứ sáu Chương 599: Kiếm thứ sáu

Bất quá muốn chạy trốn cũng không kịp, tông chủ Thái Bạch Tông đã đặt Hắc Thạch Kiếm vào trong tay của hắn, sau đó đưa tay nắm cổ tay của hắn, mượn bàn tay của hắn vung ra một kiếm, quỹ tích của một kiếm kia sáng chói đến cực điểm, rõ ràng chỉ là nhẹ nhàng vung qua trên không trung, lại giống như là đại sư vẽ tranh, nhẹ nhàng đặt bút, liền đã lưu lại một bút sung mãn mà hoa mỹ trên giấy, rực rỡ tới cực điểm!

Theo một kiếm này vung ra, giữa thiên địa, cũng tràn đầy kiếm quang vô tận trong nháy mắt, mỗi một đạo kiếm quang đều không giống nhau, đều có thâm ý, giống như chư tử bách gia, biện pháp luận đạo ở giữa không trung, vào thời điểm kiếm ý nồng đậm đến cực điểm, thậm chí một số người có tu vi cao thâm, thấy được hơn một trăm đạo hư ảnh ở trong huyễn tượng, ngồi xếp bằng, hoa sen rực rỡ, 3000 đại đạo, đều hiển lộ ở trong một kiếm này!

Ba ngàn đại đạo ai là pháp...

Một kiếm này, chính là ứng với nửa câu đầu trong tâm quyết Thái Bạch Cửu Kiếm kiếm thứ sáu!

Liền ngay cả Phương Quý, cũng không nghĩ tới trong tay của mình lại có thể tách ra một kiếm tinh diệu như vậy, nhất thời trong lòng cũng đều trở nên ngốc trệ, trống rỗng, tràn đầy trong đầu đều là cảnh tượng tông chủ Thái Bạch Tông mượn tay của mình, nhẹ nhàng vạch ra đạo quỹ tích kia!

"Bá bá bá bá bá!"

Kiếm ý tung hoành, khuyếch đại thiên địa.

Mấy người Tử Quan Long Vương, Bạch Hổ Tà Thần giáng xuống từ trên trời, đánh tới chính diện, vừa lúc nghênh đón đạo kiếm quang này, bọn hắn nhất thời chỉ cảm thấy 3000 chân nghĩa thiên địa đặt ở trên đỉnh đầu, sắc mặt kinh hãi đột biến, trong chốc lát liền chỉ thấy kiếm quang bay múa, chém vỡ tế đàn mà Tử Quan Long Vương triệu hoán ra cùng với mấy đạo ma ảnh tà dị chui ra từ trong tế đàn kia, tan biến ở giữa thiên địa.

Mà Tử Quan Long Vương thì nhận phải phản phệ của tế đàn trong nháy mắt, miệng phun máu tươi giữa không trung, ánh mắt ngốc trệ, lại sau một khắc, trên cơ thể hắn bỗng nhiên hiện ra vô số vết tích quỷ quái, lại sau một khắc, da thịt của hắn vỡ tan, có Ác Quỷ chui ra từ trong cơ thể, nuốt ăn huyết nhục của hắn, xé rách túi da của hắn, ăn sạch sẽ cả huyết nhục lẫn thần hồn của hắn, cuối cùng trốn về phía phương xa.

Tế đàn phản phệ, hắn bị Ác Quỷ thôn phệ, trở thành kẻ chết thảm nhất.

Mà Bạch Hổ Tà Thần thì cũng gặp xui xẻo, hắn hóa thành hơn trăm cỗ phân thân, gào thét mà đến, lúc đầu vốn cho rằng tông chủ Thái Bạch Tông chỉ có một người một kiếm tất nhiên sẽ không ngăn được, thừa dịp hỗn loạn công kích, vô luận như thế nào cũng phải khiến cho đối phương tâm thần đại loạn, lại không nghĩ rằng, sau khi hắn vọt lên, nghênh đón hắn lại không phải là một người một kiếm, mà là một mảnh kiếm hải, hơn trăm cỗ phân thân của hắn giống như là tự sát vậy, lần lượt chui vào trong kiếm hải.

Xẹt...

Giống như tiếng xé giấy, Bạch Hổ Tà Thần gầm rú, hơn trăm cỗ phân thân bị chém chết trong khoảnh khắc, thiên địa trở nên rõ ràng.

Ngoại nhân nhìn thấy một màn này đều kinh ngạc không thôi, có không biết bao nhiêu người trực tiếp nhảy dựng lên.

Nhưng tông chủ Thái Bạch Tông vào lúc này cũng không dám chủ quan, sau khi chém ra một kiếm này, hắn liền lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, mười hai Tà Thần đã chém mười một Tà Thần, vẫn còn một vị Tà Thần chạy thoát, trong lúc nhất thời hắn lại không biết vị Tà Thần kia đi nơi nào, trong lúc cấp thiết, Quy Nguyên Bất Diệt Thức được vận chuyển tới cực hạn, đưa mắt nhìn bốn phía, sắc mặt đột nhiên đại biến, cảm ứng được một cỗ âm phong chui vào trong lỗ tai của chính mình.

Mà cùng lúc đó, Quỷ Thần trước đó lặng lẽ từ bên người tôn chủ An Châu chạy vào vùng chiến trường này, định dùng một ngụm nuốt Phương Quý kia cũng đã động thủ, tông chủ Thái Bạch Tông ngăn ở trước người Phương Quý, Quỷ Thần tự nhiên là hạ thủ ở phía sau lưng tông chủ Thái Bạch Tông, ở giữa một sát na, tông chủ Thái Bạch Tông cảm thấy phía sau lưng phát lạnh, sương lạnh phô thiên cái địa bộc phát trong nháy mắt, giống như sóng lớn đánh về phía sau lưng hắn.

Thế tiến công tập kích của Hôi Viên Tà Thần cùng với Thanh Sương Quỷ Thần vô cùng quỷ dị, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Nhưng đã đến lúc này, sắc mặt của tông chủ Thái Bạch Tông cũng không có mảy may biến hóa, chỉ là mở tay áo ra, bảo hộ Phương Quý ở trong ngực, đồng thời dẫn dắt bàn tay của Phương Quý, vạch ra một đạo quỹ tích phong cách cổ xưa, sử ra một nửa kiếm Thái Bạch Cửu Kiếm kiếm thứ sáu còn lại!

Hội tụ trong tâm là chân thật!

"Ông!"

Nếu nói nửa kiếm Thái Bạch Cửu Kiếm kiếm thứ sáu trước, chính là như đại sư vẩy mực, tùy ý bày vẫy, một kiếm hiện ra 3000 chân ý, vậy thì nửa kiếm sau này, thì là hành động kết thúc văn chương, một câu nhẹ nhàng, liền trả hết thảy trở về tự nhiên thanh tĩnh, kiếm quang trong tay của Phương Quý lóe lên, kiếm quang đầy trời bị thu hồi lại trong nháy mắt, bầu trời trở nên thanh tĩnh, tất cả kiếm quang đều trở lại trong thân kiếm, thiên địa thanh minh, phong thanh vân đạm, chỉ có một kiếm nhẹ nhàng cắm vào trên mặt đất, chuôi kiếm lắc lư theo gió.

Hết thảy đều là hư, duy chỉ có một kiếm là thật!

Mà theo kiếm quang trở về thân kiếm, Hôi Đỉnh Tà Viên đã chui vào lỗ tai của tông chủ Thái Bạch Tông, cùng với Thanh Sương Quỷ Thần đánh tới từ phía sau lưng cũng biến mất không còn tăm tích trong nháy mắt, đều bị chân ý của một kiếm này thu đi, đồng thời cướp đi tính mệnh, thậm chí là ngay cả thi thể của bọn hắn cũng không tìm được, chỉ thấy trên lưỡi kiếm Hắc Thạch Kiếm, có hai giọt máu đen nhẹ nhàng trượt xuống mặt đất.

Ba ngàn đại đạo ai là pháp, hội tụ trong tâm là chân thật!

Thái Bạch Cửu Kiếm kiếm thứ sáu chém ra, trong khoảnh khắc, yêu ma đầy trời tẫn tán, chỉ còn duy nhất một kiếm, giống như uống máu chưa đủ.

"Tất cả yêu ma cũng đều chém chết hết?"

Phương Quý nhìn qua một màn trước mắt này, vẫn không thể tin được, vừa rồi vọt về phía hắn, đều là Tà Thần hoàn toàn vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn, loại lực lượng kia trải ra ở trước mặt hắn, khiến cho hắn căn bản không có ý tứ ngăn cản, nhất là mặc dù tu vi của hắn thấp, cũng cảm giác được, vừa rồi giết tới, giống như còn không chỉ là Tử Quan Long Vương cùng với Bạch Hổ Tà Thần, còn có một cỗ âm khí làm lòng người rét lạnh, đồng thời hắn cũng mơ hồ cảm giác được, sau lưng của mình, giống như cũng có một cỗ lực lượng bạo phát không thua Tà Thần.

Nhưng coi như là bực cường địch kinh khủng này, thế mà sau một kiếm liền bị chém giết sạch sẽ?

Hơn nữa một kiếm này còn được thi triển ra từ trong tay mình?

Phương Quý kinh ngạc, cúi đầu nhìn bàn tay của mình một chút, chỉ cảm thấy hết thảy mọi chuyện vừa rồi giống như là phát sinh ở trong mộng.

"Bất quá chỉ là mười hai Tà Thần mà thôi, muốn giết chết thì phí bao nhiêu công phu?" Tông chủ Thái Bạch Tông ở sau lưng nghe được lời nói của Phương Quý, từ từ buông bàn tay của hắn xuống, nhẹ nhàng phun ra một đạo hàn khí màu xanh, cười nhạt một tiếng, nói: "Đây cũng là chân ý trong ba kiếm tiếp theo của Thái Bạch Cửu Kiếm, ngươi đã lĩnh ngộ được điều gì?"

Bình Luận (0)
Comment