Mà vào lúc lão đan sư Cổ Thông cười cợt mắng mỏ cùng với tông chủ Thái Bạch Tông, hồn nhiên không xem ai ra gì, Phương Quý đã ngây người tại đương trường, từ trong những gì mà hai người nói chuyện, hắn làm sao còn có thể không rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, khó trách lúc ấy tông chủ Thái Bạch Tông đang đấu pháp cùng với người khác ở giữa không trung, bỗng nhiên vọt xuống dưới, bảo hộ chính mình vào trong ngực, khó trách lúc ấy chính mình lại cảm nhận được một sợi hàn ý...
Tu vi của mình dù sao cũng còn thấp, thậm chí là không có phát giác ra, vào thời điểm mấu chốt tông chủ Thái Bạch Tông giao đấu cùng với mười hai Tà Thần, tôn chủ An Châu thế mà phái một vị Quỷ Thần tới, muốn lấy tính mạng của mình, mà tông chủ Thái Bạch Tông bởi vì phát hiện ra điểm này, mới bỗng nhiên lao xuống bảo vệ chính mình, cứng rắn chống đỡ Tuyết Độc của vị Quỷ Thần kia, sau đó mượn tay của mình, thi triển ra Thái Bạch kiếm thứ sáu...
Tông chủ Thái Bạch Tông thế mà xả thân cản độc vì chính mình...
Trong lòng của Phương Quý sinh ra một loại cảm giác cổ quái, nhìn qua tông chủ Thái Bạch Tông cười hì hì cãi nhau cùng với lão đan sư Cổ Thông, con mắt cảm thấy chan chát.
Bình thường hắn nói rất nhiều, vào lúc này quả thực là không biết nên nói cái gì.
Cũng vào lúc này, lão đan sư Cổ Thông một khắc cũng không muốn trì hoãn, tiếp hành sắp xếp hành trình, lúc này Quách Thanh sư tỷ cũng đang ngồi ở bên cạnh tông chủ, mặt tràn đầy lo lắng, ngược lại là Phương Quý cứ đứng ngây người như vậy, nửa ngày cũng không tới gần, lão đan sư Cổ Thông tính toán một phen, liền nói với Quách Thanh sư tỷ cùng với Phương Quý: "Già đi tới Đan Hỏa Sơn với ta, hai người trẻ cũng đừng đi theo thêm phiền toái, tranh thủ thời gian trở về tiên môn đi!"
"Không đi!"
"Ta...ta muốn đi theo phụng dưỡng sư tôn!"
Phương Quý cùng với Quách Thanh sư tỷ đều không chịu trở về.
Lão đan sư Cổ Thông nghe thế liền cả giận nói: "Mạng nhỏ của sư tôn các ngươi nằm trong tay của ta, còn dám không nghe lời của ta?"
Phương Quý cùng với Quách Thanh sư tỷ nghe thế liền phát mộng.
Tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là nở nụ cười vào lúc này, sờ lên tóc Quách Thanh sư tỷ, nói: "Vi sư biết tâm ý của ngươi, nhưng lần này ngươi không thích hợp đi theo, trước tiên hãy trở về tiên môn cùng với Bạch Thạch trưởng lão, tu luyện thật tốt tại tiên môn, chờ ta về núi gặp ngươi!"
Quách Thanh sư tỷ nghe vậy, lưu luyến không rời, nhưng lại không dám vi phạm.
Mà tông chủ Thái Bạch Tông nhìn về hướng Phương Quý, hơi nhíu mày nói: "Ngươi ngược lại thì không sao, hãy đi theo cùng!"
Lão đan sư Cổ Thông lập tức tràn đầy kinh ngạc, hỏi: "Mang theo thằng nhóc vướng víu này để làm gì?"
Tông chủ Thái Bạch Tông bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Trong lúc rảnh rỗi trên đường đi, ta phải bổ túc kiến thức đặt tên cho hắn..."
"Đặt tên còn phải bổ túc?" Lão đan sư Cổ Thông rõ ràng không muốn mang theo quá nhiều người trở về, nghe sắp xếp của tông chủ Thái Bạch Tông, lông mày cũng không khỏi nhíu lại, nói: "Nếu không có việc đại sự gì, vậy thì không cần mang quá nhiều người trở về, thêm một người, liền nhiều thêm một đôi đũa, nhiều thêm một miệng ăn cơm..."
"Chuyện này rất nghiêm trọng!" Tông chủ Thái Bạch Tông không nghe những gì đối phương lẩm bẩm, thản nhiên nói: "Ngươi thử hỏi xem công pháp mà hắn tự thôi diễn tên gì đi?"
"Cái gì?" Lão đan sư Cổ Thông nghe thế đầu tiên là giật mình, dùng ánh mắt kỳ dị đánh giá Phương Quý trên dưới một chút, không che giấu được sự hoài nghi trong nội tâm, nhưng lại biết tông chủ Thái Bạch Tông sẽ không nói dối: "Đệ tử Thái Bạch Tông chỉ mới đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, liền đã có thể tự thôi diễn công pháp hay sao?"
Phương Quý nghe thế, lộ ra thần sắc bình thản, gật đầu mỉm cười.
Ánh mắt của lão đan sư Cổ Thông càng kỳ dị hơn: "Công pháp kia của ngươi gọi là gì?"
Phương Quý rốt cục cũng không kìm nén được sự hưng phấn trong đáy lòng, ngạo nghễ nói: "Hoành Tảo Cửu Thiên Vô Địch Bá Huyền Công!"
Lão đan sư Cổ Thông gật đầu nhẹ, quay sang nói với tông chủ Thái Bạch Tông: "Chuyện đặt tên này cần phải được bổ túc..."
Hai người nói mấy câu, liền đã định ra kế hoạch kế tiếp, tông chủ Thái Bạch Tông bảo tiểu đồng của đan sư Cổ Thông gọi Bạch Thạch trưởng lão vào, lúc này Bạch Thạch trưởng lão đã sớm chờ đợi ở bên ngoài, nghe vậy vội vàng tiến đến, tông chủ Thái Bạch Tông liền bảo Bạch Thạch trưởng lão mang Quách Thanh trở về tiên môn, lại nói mình với Phương Quý sẽ đi đến Đan Hỏa Tông một chuyến, tiện tay đưa một phong thư cho Bạch Thạch trưởng lão.
Bạch Thạch trưởng lão cũng không nhiều lời, tiếp nhận thư, gật đầu đáp ứng. Lúc mang theo Quách Thanh ra ngoài, quay đầu nhìn Phương Quý một chút, không kịp nói cái gì, chỉ là gật đầu nhẹ với Phương Quý.
"Tông chủ Thái Bạch Tông có ở đó không?" Lúc này ở bên ngoài khoang thuyền, bỗng nhiên có vài âm thanh trong trẻo vang lên, khách khí hỏi.
Lão đan sư Cổ Thông lập tức nhíu mày, quay đầu nhìn tông chủ Thái Bạch Tông một chút, đã thấy tông chủ Thái Bạch Tông gật đầu nhẹ, nói: "Để cho bọn hắn vào đi, lần này bọn hắn phí công đi theo một chuyến, nếu như không đạt được lời giải thích, trong lòng bọn hắn hẳn là sẽ không hài lòng!"
Lão đan sư Cổ Thông nghe vậy, lúc này mới bảo tiểu đồng dẫn những người kia vào.
Phương Quý giương mắt nhìn lên, chỉ thấy mấy người tiến vào là tông chủ của mấy đại tiên môn U Minh Đạo, Triều Thiên Động, Cổ Nhạc Tông, đều là khí độ bất phàm, tu vi thâm hậu, Phương Quý chỉ nhìn một chút liền biết những người này mặc dù cũng là tông chủ tiên môn, nhưng tuyệt đối không phải là loại cảnh giới như tông chủ của bốn đại tiên môn Sở Quốc, nhìn ngạo ý cùng với thần thái của mấy người này liền biết được là thật sự có nội tình thâm hậu.
"Lão Thái Bạch, ngươi phát thiếp mời, chúng ta tràn đầy phấn khởi đi tới, kết quả là ngay cả bóng dáng bí bảo Ma Sơn cũng đều không có trông thấy..."
Người còn chưa đến, liền có âm thanh truyền vào trước, giống như sấm rền, chính là động chủ Triều Thiên Động Tiêu Tán Nhân, nghe thấy lời này, sắc mặt của lão đan sư Cổ Thông đã trầm xuống, khó nén vẻ không vui trên mặt, tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là đã sớm có dự kiến, chậm rãi đứng dậy, chắp tay thi lễ đối với mấy người bọn hắn, mà mấy người bọn hắn tiến vào khoang thuyền, vừa nhìn thấy sắc mặt của tông chủ Thái Bạch Tông, cũng lập tức có một chút kinh ngạc.
Tông chủ Thái Bạch Tông cười khổ một tiếng, nói: "Hiện tại chư vị hẳn đã biết vì sao ta không truy hỏi tôn chủ Huyền Nhai Tam Xích đến cùng rồi chứ?"
Những người kia đều là kẻ có tu vi thâm hậu, nhãn lực hơn người, chỉ cần dò xét một chút, làm như thế nào còn có thể không nhìn ra tông chủ Thái Bạch Tông đã trúng kỳ độc? Trong lòng nhất thời hiểu rõ, khó trách tông chủ Thái Bạch Tông đã đánh thắng mười hai Tà Thần, vì sao đến cuối cùng lại tuỳ tiện tin tưởng lời nói của Huyền Nhai Tam Xích, vì sao rõ ràng đã thắng được tiền đặt cược, nhưng đến cuối cùng lại buông tha ưu thế trước mắt một cách dễ dàng...
Nguyên lai là hắn thắng trên mặt nổi, trên thực tế vẫn bị thiệt lớn.