Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 620: A Khổ Đến

Chương 620: A Khổ đến Chương 620: A Khổ đến

"Eng éc..." Đó là một tiếng heo rống kinh thiên động địa!

Theo thanh âm kia vang lên, mây lửa bỗng nhiên mỏng đi, từ bên trong hiện ra thân ảnh của một con lợn rừng cao lớn không gì sánh được, chỉ thấy con lợn rừng kia, thân cao khoảng chừng mười trượng, đứng ở nơi đó, giống như một ngọn núi nhỏ, vừa rống một tiếng, mây trắng xung quanh lập tức cuồn cuộn, đẩy mây lửa về phía trước, thậm chí là ma ảnh muốn xông vào mây lửa cũng đều bị một tiếng rống to này chia năm xẻ bảy.

Mà Phương Quý nhìn thân ảnh như ẩn như hiện trong mây lửa kia, toàn thân đã là run lên, hét lớn: "Dã Trư Vương!"

"Xoạch!" Hai đạo ánh mắt lạnh như băng trong mây lửa nhìn về phía thuyền pháp.

Phương Quý lập tức đổi giọng, mừng rỡ hô to: "Trư đại vương!"

Hai đạo ánh mắt kia thu về, mà mây lửa cũng không còn bị ngăn cản, trong chớp mắt giống như là ánh lửa, xuyên thấu qua tầng tầng mây đen đi tới phụ cận, Tiêu Kiếm Uyên vừa mới thu lưới kiếm lại, mây lửa đã đi đến cửa ra vào khoang thuyền thuyền pháp, sau đó chỉ thấy có một người nhảy vào, trong ngực ôm một cái hồ lô, mở cái nắp ra chiếu ra phía ngoài, mảnh mây lửa kia đều chui vào bên trong hồ lô.

Phương Quý nhìn người nhảy vào trong khoang thuyền kia, lại là lập tức giật mình, hô lên: "A Khổ sư huynh!"

Chỉ thấy lúc này, thân hình của Dã Trư Vương quá to lớn, không tiến vào được khoang thuyền, mà người trẻ tuổi đi vào trong khoang thuyền, có được bộ dáng chất phác giản dị, hai mi dựng đứng, khuôn mặt khổ sở, lại không phải là A Khổ sư huynh có quan hệ tốt nhất với hắn trong Thái Bạch Tông thì là ai?

"Ồ? Phương Quý sư đệ cũng ở nơi đây, quá tốt rồi...dáng người cũng cao hơn một chút!" A Khổ sư huynh đậy nắp hồ lô, vừa quay đầu nhìn thấy Phương Quý, cũng có vẻ hơi kinh hỉ, bất quá chỉ nói một câu, liền lập tức đi về phía tông chủ Thái Bạch Tông, hơi đánh giá trên dưới, thành thành thật thật quỳ gối, nói: "Tông chủ, nhìn ngài không có việc gì, thật sự là quá tốt, ta nhận được truyền thư của Bạch Thạch trưởng lão, lập tức đi tới, còn may còn may...lần này ta không có đến trễ chứ?"

"A Khổ sư huynh chính là người trợ giúp mà tông chủ mời?" Phương Quý cảm thấy hơi kinh ngạc, bất quá rất nhanh liền lại đắc ý, quay người nhìn tông chủ Thái Bạch Tông, chắp hai cánh tay ở sau lưng, lộ ra một chút đắc ý, nói: "Suýt nữa đã đến trễ, nếu không có ta, vừa rồi tông chủ đã không còn..."

Sắc mặt của tông chủ Thái Bạch Tông cũng có vẻ hơi xấu hổ, không để ý tới Phương Quý, dừng một chút mới hỏi A Khổ: "Lần này làm sao lại tới nhanh như vậy?"

Hai đầu lông mày của A Khổ sư huynh rủ xuống, trên mặt giống như cũng có một chút hưng phấn, nói: "Tông chủ không biết đâu, lúc ta nhận được truyền tin, liền tranh thủ thời gian đi đến nơi này, vì đi đường nhanh hơn, ta còn xông vào Linh Bảo Các, chọn một thanh phi kiếm nhanh nhất..."

Phương Quý cùng với tông chủ Thái Bạch Tông bỗng nhiên đồng thời nhìn thoáng qua hắn.

Sắc mặt của A Khổ sư huynh đỏ lên, lại nói: "Bất quá chất lượng của thanh phi kiếm kia không tốt lắm, luôn chuyển hướng lung tung trên không trung, cho nên ta không thể làm gì khác hơn là chạy bộ đến, thế nhưng tốc độ chạy bộ là quá chậm, đang lúc gấp gáp, Dã Trư Vương ở phía sau núi bỗng nhiên chạy tới, cõng ta chạy đi, ài, kỳ thật ta biết được, đây tất nhiên là do Mạc tiền bối biết được nơi này có nguy hiểm, mới bảo nó đi theo..."

Nghe được A Khổ nhắc đến Mạc Cửu Ca, tông chủ Thái Bạch Tông giống như là cũng có một chút vui mừng, mặc dù có khả năng Mạc Cửu Ca chỉ phân phó Dã Trư Vương một câu, lại khiến cho hắn cảm động hơn bất luận loại đại sự nào, gật đầu nhẹ, trầm mặc một hồi, lúc này mới nói: "Cuối cùng hắn vẫn hữu tâm!"

"Mạc tiền bối tự nhiên là có tâm..." A Khổ sư huynh liên tục gật đầu, lại nói: "Bất quá thân thể của Dã Trư Vương nặng nề, kỳ thật bay cũng không phải là rất nhanh, hai chúng ta gắng sức bay đi, vẫn cảm thấy tốc độ quá chậm, lúc này, ngược lại là bỗng nhiên có một vị tiền bối trong Thái Bạch Tông chạy tới, cho chúng ta đồ vật, để cho chúng ta dựa vào đó di chuyển...tông chủ!"

Khổ sư huynh có một chút hưng phấn nói: "Ngài đoán xem đó là ai?"

Tông chủ Thái Bạch Tông có một chút bất đắc dĩ, nói: "Đến lúc này rồi cũng đừng có thừa nước đục thả câu!"

"Ách..." A Khổ sư huynh thả lông mày rủ xuống, sau đó ở trên mặt vẫn là lộ ra một chút vui mừng, nói: "Là Hỏa Hầu Quân trưởng lão!"

"Cái gì?" Nghe thấy lời này, Phương Quý đầu tiên là có một chút ngoài ý muốn, liền ngay cả tông chủ Thái Bạch Tông cũng giống như không ngờ tới.

A Khổ sư huynh hưng phấn nói: "Hỏa Hầu Quân trưởng lão đưa mây lửa mà trưởng lão luyện cho chúng ta, để cho chúng ta dựa vào mây lửa đi đường, lập tức có cảm giác bay nhanh hơn rất nhiều, không chỉ nhanh hơn gấp mười lần so với trước đó, lúc này chúng ta mới rốt cục bay tới trước khi trời sáng,..."

"Đây chính là mây lửa hắn tu luyện cả một đời, yêu như tính mạng?" A Khổ sư huynh nói một phen, khiến cho Phương Quý cảm giác rất ngạc nhiên, liền ngay cả tông chủ Thái Bạch Tông cũng tò mò nhìn cái hồ lô kia một chút.

"Đúng!" A Khổ sư huynh dùng sức gật đầu nhẹ, nói: "Hỏa Hầu Quân trưởng lão nói, hắn không muốn tự mình đối địch với Tôn Phủ, bất quá dù sao ngài cũng tốt đối với hắn...à, hắn còn nói với ta, phàm là ta tổn hại một chút mây lửa của hắn, quay trở về sẽ bắt ta đền mạng..."

"Ha ha, không cần phải lo lắng, hắn dọa ngươi đó!" Tông chủ Thái Bạch Tông nghe A Khổ sư huynh kể lại, tâm tình ngược lại là đã thoải mái hơn rất nhiều, cười vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Liền ngay cả Phương Quý cũng cảm thấy rất là mới lạ, nhìn kỹ hồ lô kia một chút.

Cũng đúng vào lúc này, lão đan sư Cổ Thông ở bên cạnh nghẹn họng nhìn trân trối rốt cục cũng không nhịn được, hắn đã đánh giá A Khổ sư huynh nửa ngày thời gian, càng nhìn trong lòng càng sốt ruột, hỏi tông chủ Thái Bạch Tông: "Lão Thái Bạch, đây chính là người trợ giúp ngươi mời tới?"

Tông chủ Thái Bạch Tông cười cười, gật đầu nói: "Đúng là hắn!"

Lão đan sư Cổ Thông cảm thấy không thoải mái, nói: "Ta cho rằng ngươi sẽ mời cao thủ gì tới, kết quả chỉ mời đến một đệ tử Trúc Cơ?"

"Không, ngay cả Trúc Cơ cũng đều không phải, đây chính là một đệ tử Dưỡng Tức?" Hắn đã cảm thấy dở khóc dở cười: "Con lợn rừng ở bên ngoài kia thì cũng thôi đi, lúc này người gọi một vị đệ tử Dưỡng Tức tới để làm gì?"

Lời này không chỉ có hắn kinh ngạc, liền ngay cả Phương Quý cũng cảm thấy có một chút mới lạ.

Tông chủ Thái Bạch Tông ngược lại là cười khẽ vào lúc này, nói: "Yên tâm, hắn càng đáng tin hơn so với Kim Đan!"

Tông chủ thật đúng là không có lừa gạt mình, tới quả nhiên là chính là người mình nhận biết!

Chỉ bất quá, người tới lại là A Khổ sư huynh, đùa cũng hơi quá rồi?

Phương Quý nhớ tới thời điểm mới quen A Khổ sư huynh, đây chính là một gã sai vặt làm chân chạy cho người ta tại Ô Sơn Cốc, ai cũng không để hắn vào mắt, ngay cả Lương Thông mới nhập môn cũng dám bảo hắn cút, về sau chính mình muốn đánh nhau cùng với Trương Xung Sơn, kêu hắn đi theo, hắn cũng giả bộ sợ với mình...

Bình Luận (0)
Comment