Dương Liễu còn không biết chuyện ra sao, nhưng cũng vội vàng đáp ứng: "Vâng!"
"Ngươi..." Lão đan sư Cổ Thông, sắc mặt đã càng lúng túng hơn.
Nhưng Minh Nguyệt tiểu thư lúc này thế mà một câu cũng không nói thêm, quay người liền dẫn một đám nha hoàn nô bộc rời đi, chỉ để lại lão đan sư Cổ Thông cười khổ nhìn qua tông chủ Thái Bạch Tông, A Khổ sư huynh lộ ra vẻ mặt không hiểu ra sao, tiểu đồng Thanh Phong lắc đầu cảm thán, Phương Quý có tính tình lớn nhất, lửa giận lúc này cũng lớn nhất, mắng to: "Ta sẽ ăn cho ngươi táng gia bại sản!"
"Ài, có một đệ tử tính toán rõ ràng như vậy, cũng làm cho lão Thái Bạch ngươi chê cười..." Lão đan sư Cổ Thông thấy Minh Nguyệt tiểu thư đã đi, cuối cùng cũng rất bất đắc dĩ, đành phải đích thân dẫn đám người tông chủ Thái Bạch Tông đi tới toà dinh thự mới được nhường lại, trên đường đi không ngừng giải thích với tông chủ Thái Bạch Tông: "Bất quá lão Thái Bạch cứ yên tâm, tiểu nữ hài quật cường, không biết cấp bậc lễ nghĩa, nhưng bằng vào giao tình giữa chúng ta, ta sao có thể thu tiền của ngươi? Nếu ta muốn thu tiền của ngươi, liền không chủ động mời ngươi tới đúng hay không?"
Tông chủ Thái Bạch Tông cười ha hả, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của lão đan sư Cổ Thông, ra hiệu không sao.
Ngược lại là Phương Quý, đi ở phía sau nhìn toà dinh thự này một vòng, chỉ thấy đẹp đẽ xa hoa, cũng quả thật không tệ, trong lòng có một chút hài lòng, nhưng vẫn hết sức bất mãn đối với Minh Nguyệt tiểu thư, thở dài nói: "Cổ Thông lão ca, cũng không phải là ta nói ngươi, truyền thống tôn sư trọng đạo của Đan Hỏa Tông các ngươi đúng là xác thực không ra gì, ngươi nhìn Thái Bạch Tông chúng ta đi, A Khổ sư huynh gặp tông chủ cũng không dám nói nhiều!"
A Khổ sư huynh nghe thế sắc mặt càng khổ hơn, kéo Phương Quý lại, nói: "Chớ nói lung tung, ta gặp những người khác cũng không dám nói nhiều..."
Ngược lại là lão đan sư Cổ Thông nghe Phương Quý nói, đầu óc nhất thời trở nên quá tải, chỉ cảm thấy lời này nghe vào rất không thoải mái, nhất thời không nghĩ ra được quá nhiều, chỉ có thể thuận miệng nói: "Cũng không thấy ngươi tôn sư trọng đạo ở chỗ nào!"
Tông chủ Thái Bạch Tông cười nói: "Điểm ấy Tiểu Phương Quý vẫn làm rất tốt!"
Lão đan sư Cổ Thông không quen nhìn người khác nâng đỡ lẫn nhau, hừ một tiếng nói: "Những vật dụng thông thường đều đã có sẵn, cần cái gì thì cứ tìm tiểu đồng Thanh Phong là được, lão phu cũng không ở lại đây với các ngươi được, lão Thái Bạch, ngươi đã áp chế độc Tuyết Nữ ba ngày, cũng may mà khi đó ngươi là Tiên Đạo Trúc Cơ, mới có thể chịu đựng được, nhưng lại tiếp tục như vậy, đoán chừng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với tu vi của ngươi, tối nay lão phu liền muốn bế quan, chuyên tâm luyện chế đan dược cho ngươi, để tránh làm trễ nải đại sự của ngươi..."
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe vậy, biết được nặng nhẹ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, nói: "Làm phiền Cổ lão tiền bối!"
Lão đan sư Cổ Thông khoát tay áo, nói: "Đã cùng nhau trải qua hoạn nạn, không cần phải khách khí như vậy!"
Vừa nói vừa quay đầu căn dặn Phương Quý: "Tên tiểu tử nhà ngươi, ngàn vạn lần không được trêu trọc vị đệ tử kia nữa, ta sợ ngươi ăn thiệt thòi, câu mà nàng nói kia không sai, đan dược là không thể tùy tiện ăn, tất cả đan dược mà các ngươi cần, ta đều sẽ để tiểu đồng Thanh Phong đưa tới, ngươi chớ có ý đồ xấu, phá phách đan phòng của ta..."
Phương Quý không nhịn được khoát tay áo, nói: "Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không ăn thiệt thòi..."
Lão đan sư Cổ Thông cũng nhịn không được sửng sốt một chút, nghĩ thầm ta muốn dặn dò ngươi không phải là ý này...
Nhưng hắn lo lắng cho thương thế của tông chủ Thái Bạch Tông, cuối cùng cũng không dám ở lâu, sau khi lấy ba giọt máu tươi của tông chủ Thái Bạch Tông, liền vội vàng rời đi, xem ra quả thực là vội vã muốn luyện đan trị độc cho tông chủ Thái Bạch Tông, chỉ có tiểu đồng Thanh Phong kia ở lại, hắn đã được lão đan sư Cổ Thông dặn dò, mấy người Phương Quý, tông chủ Thái Bạch Tông cùng với A Khổ sư huynh là quý khách, hắn sẽ phụ trách ăn uống sinh hoạt hằng ngày.
"Con nhóc xấu xí kia nói thế nào cũng không chịu để cho chúng ta vào ở trong Minh Tâm Các, cũng không biết nơi đó có đồ tốt gì hay không?" Phương Quý nhảy lên trên hòn non bộ, nhìn thoáng qua phương hướng Minh Tâm Các, quay đầu nhìn sang A Khổ sư huynh, hỏi: "Chúng ta đi nhìn thử không?"
A Khổ sư huynh giật nảy cả mình, vội vàng khuyên hắn: "Đừng có gây phiền phức, xuống đây đi!"
"Chỉ là đi tới xem thử, có thể tính là gây phiền phức gì?" Phương Quý nhảy xuống từ trên hòn non bộ, hái quả trên cây đinh lăng bên cạnh, nói: "Không đi chẳng phải là sợ nàng?"
Tiểu đồng Thanh Phong ôm hai vò Bách Hoa Nhưỡng bỏ vào trên bàn cho tông chủ Thái Bạch Tông, đang chạy đi ra tìm Phương Quý, vừa nghe thấy hắn nói chuyện cùng với A Khổ sư huynh, lập tức giật nảy cả mình, vội vàng khuyên nhủ: "Phương Quý sư huynh, ta xem ngươi là người một nhà, lặng lẽ nói cho ngươi biết, ngươi tuyệt đối đừng lại đối nghịch cùng với sư tỷ, sư tỷ có tính tình rất lớn, người tới cầu đan, không có ai không sợ nàng..."
Phương Quý nhìn tiểu đồng Thanh Phong một chút, nói: "Cái gì mà sư huynh, gọi là sư bá!"
Tiểu đồng kia lập tức sửng sốt, hỏi: "Vì sao?"
Phương Quý đắc ý nói: "Sư phụ của ngươi cũng không dám giết Quỷ Thần, mà ta lại dám, còn giết thành công, còn không lợi hại hơn sư phụ của ngươi?"
Tiểu đồng Thanh Phong không hiểu gì chỉ cảm thấy rất lợi hại, gật đầu, cảm khái nói: "Cũng đúng, bất quá ngươi còn nhỏ tuổi, gọi là sư thúc thôi!"
Vừa nói vừa khuyên: "Phương sư thúc, ngươi tuyệt đối đừng trêu chọc Minh Nguyệt sư tỷ!"
Phương Quý thấy người trong Đan Hỏa Tông ai cũng sợ vị Minh Nguyệt sư tỷ kia như sợ chim cút, liền ngay cả tông chủ dường như cũng đã sớm biết có một người như thế, tuyệt đối không cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng cũng nổi lên một chút hiếu kỳ, hỏi: "Con nhóc xấu xí kia, đến tột cùng có lai lịch gì?"
"Xuỵt..." Tiểu đồng Thanh Phong thấp giọng, giống như ăn trộm nhìn trái phải, nhỏ giọng nói: "Minh Nguyệt sư tỷ cũng không phải là đệ tử bình thường, làm sao nói cho ngươi bây giờ, Đan Hỏa Tông chúng ta không như các tiên môn khác, sư phụ ta mặc dù thu nhiều đồ đề, nhưng trên cơ bản được chia thành ba loại, loại thứ nhất chính là muốn học đan, loại này thật sự có nhiều lắm, đại đan sư Đan Đạo nổi danh Bắc Vực, có ba thành là môn hạ của sư tôn. Có tối thiểu năm thành đan phường cũng là do môn hạ sư tôn phụ trách!"
"Học đan cũng không thể đánh nhau!" Phương Quý không quan tâm hỏi: "Loại thứ hai thì sao?"
"Loại thứ hai chính là giống như sư tỷ..." Tiểu đồng Thanh Phong nói đến đây, khẩu khí cũng ngưng trọng hơn một chút, nói: "Thân phận của Minh Nguyệt sư tỷ cũng không bình thường, nàng thật ra là công chúa Tiêu Quốc, ngay từ đầu là bởi vì thân thể yếu ớt, còn nhỏ đã bái làm môn hạ của sư tôn, nhờ sư tôn điều trị kéo dài tính mạng, nhưng lúc đó sư tôn chỉ biết luyện đan, khiến cho sinh ý rối loạn, Minh Nguyệt sư tỷ không nhìn được liền giúp đỡ sư tôn quản lý, bắt đầu giúp đỡ sư tôn quản sổ sách quản tiền!"