"Ha ha, ta thấy đan dược ở nơi này của các ngươi cũng bình..." Phương Quý nhìn cũng không nhìn, liền cười lạnh một tiếng, sải bước lớn lắc lư đi vào, sau đó tập trung nhìn vào, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh: "...Cũng không tệ!"
Phương Quý thật sự là không muốn nói lời mất mặt này, lúc đầu suy nghĩ rằng mặc kệ nhìn thấy cái gì, đều trào phúng nàng vài câu rồi lại nói, nhưng thực sự không nghĩ tới, con bà nó vừa mới rảo bước tiến vào đại điện, liền nhìn thấy từng dãy kệ đỡ được làm từ Tử Đàn Thần Mộc, mà ở trên ngăn chứa, thế mà đều là một bình lại một bình đan dược rực rỡ muôn màu, hơn nữa còn không phải là đan dược phổ thông giống như Bổ Khí Đan, Dưỡng Thần Đan, Khí Huyết Đan ở bên ngoài, thế mà hoặc hộp hoặc bình, hoặc cao hoặc thấp, được bảo quản một cách đáng kinh ngạc.
Phương Quý không phải là đan sư, tự nhiên sẽ không có cách nào cách bình nhìn một cái liền biết phẩm giai của đan dược như thế nào, hắn chính là phân biệt từ các góc độ khác, đầu tiên là danh tự, nhìn thoáng qua liền có thể thấy "Thái Ất Chân Linh Đan", "Kim Quang Hoán Linh Đan", "Bát Sơn Trấn Linh Đan", cùng với "Cửu Thiên Thập Địa Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Đan" được đặt ở trên ngăn chứa cao nhất kia, chỉ từ cái tên đã biết được loại đan dược này rất bất phàm!
Thứ hai là nhìn bình chứa đan dược, những Bổ Khí Đan, Dưỡng Thần Đan, Khí Huyết Đan ở bên ngoài kia cũng đều chỉ được đựng trong bình sứ phổ thông, mặc dù cũng là xuất phẩm của Đan Hỏa Tông, bởi vậy đều là bình sứ dược luyện chế đặc biệt, nhưng cũng không có gì đặc biệt, mà ở trong toà đan điện này, lại cơ hồ không nhìn thấy bình sứ, nhiều nhất chính là bình ngọc cùng với bình gỗ được khắc phù văn cao siêu, có thể cam đoan đan dược trăm năm không hỏng, hoặc chính là Thần Mộc Hộp trời sinh mọc đầy hoa văn, có thể không ngừng cung cấp sinh cơ cho đan dược, đều có giá trị cực cao.
Chỉ là bình đan đã đắt giá như vậy, đan dược ở bên trong có thể kém sao?
Kinh người nhất chính là phẩm cấp trong toà đan điện này, Phương Quý không biết các đan điện khác phải chăng còn có phân loại khác hay không, nhưng toà đan điện ở giữa hùng vĩ nhất này, thì rõ ràng là được phân chia theo cảnh giới, ở phía trước nhất có Dưỡng Thức Đan, Dục Quang Đan, Hộ Linh Đan, những đan dược này đều thích hợp với Kim Đan.
Mà ở phía sau thì là các loại Hộ Anh Đan, Thần Nguyên Đan, rõ ràng là thích hợp với Nguyên Anh.
Càng kinh khủng hơn chính là, tiến vào sâu bên trong thì chính là các loại Thần Cơ Đan, Hóa Niệm Đan, mặc dù rất thưa thớt, số lượng rõ ràng ít đi rất nhiều, cũng giống là đã trưng bày thật lâu không hề động qua, nhưng nhìn những danh tự này, chẳng lẽ là để cho Hóa Thần phục dụng?
Dưỡng Tức cùng với Trúc Cơ ngược lại là không thấy được, giống như không có tư cách được trưng bày ở nơi này.
Phương Quý chạy một vòng, trong lòng đã là giống như là có mấy chục quả pháo nổ tung, bản sự của Đan Hỏa Tông cũng không khỏi quá lớn.
Nhất là lão đan sư Cổ Thông này, tu vi chỉ mới đạt đến Kim Đan, còn là Kim Đan không biết đánh nhau, lại có thể luyện chế đan dược thích hợp với Nguyên Anh, thậm chí là đại tu sĩ Hóa Thần, hắn đã làm như thế nào?
Đương nhiên, nhìn dáng vẻ đan dược dành cho Hóa Thần đã được trưng bày thật lâu cũng chưa bán đi được kia, cũng không biết là đại tu sĩ Hóa Thần ít khi phục dụng đan được, hay là trình độ của lão đan sư Cổ Thông không được, không bán được.
"Chậc chậc, nếu như có thể cầm những đan dược này ra ngoài..."
Phương Quý chắp hai tay sau lưng, đi dạo ở trong đan điện, da đầu tê dại, có một loại say mê muốn ngất đi, nhất là trong lúc vô tình đụng phải một ngăn chứa đan dược trân quý, lúc thấy được danh tự "Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Đan" của viên đan dược này, trong lòng chỉ cảm thấy cồn cào, nhìn thấy bốn bề vắng lặng, liền muốn vụng trộm bỏ vào túi càn khôn.
"Khục!" Ở bên cạnh tức thời vang lên một tiếng ho rõ ràng, sau đó chỉ thấy một bà bà mặt không thay đổi đi tới, đứng ở bên cạnh Phương Quý, thản nhiên nói: "Xin quý khách cẩn thận, trong điện này đều là đan dược trân quý đến cực điểm, ít thì ba đến năm vạn linh thạch, nhiều thì mấy chục vạn linh thạch, thậm chí là đắt hơn nữa, hơn trăm vạn linh thạch cũng đều có người mua, ngài chỉ có thể ăn, nhưng không thể phá hỏng, càng không thể...lấy đi!"
Phương Quý vừa nâng tay lên liền để xuống dưới, cả giận nói: "Ngươi có ý tứ gì, sợ ta trộm đồ sao?"
Bà bà kia không thay đổi sắc mặt một chút nào, nói: "Không dám!"
"Hừ!" Phương Quý bỗng nhiên tức giận nhìn thoáng qua sau lưng của bà bà, giống như là đang trừng mắt với ai đó.
Bà bà quay đầu lại nhìn theo bản năng, Phương Quý lập tức đưa tay cầm một bình đan dược ở bên cạnh nhét vào trong túi càn khôn.
Hắn cũng không biết đã cầm đan dược gì, dù sao thì được bày ở nơi này cũng đều là đồ tốt.
Bà bà kia xoay người lại, một chút cũng không có phát giác ra được, chỉ là lạnh lùng nói: "Nếu quý khách đã tiến vào, vậy thì hãy tiến hành lựa chọn đi, tiểu thư có nói, đan dược trong điện này, ngài có thể tùy tiện hưởng dụng, chỉ là nếu như ăn vào mà không chịu nổi...vậy thì hãy tự cầu phúc!"
"Ồ, Phương lão gia ta chính là đang lựa chọn, còn cần ngươi nhắc nhở?"
Phương Quý cười lạnh, tiếp tục chắp hai tay từ từ đi dạo, bà bà kia thì một mực đi theo hắn, mặc dù không nói lời nào, nhưng đều có thể cảm nhận được ánh mắt u lãnh của bà ta ở phía sau lưng, quả thật giống như là đang phòng trộm, Phương Quý lập tức cảm thấy càng nổi nóng, Đan Hỏa Tông cũng không khỏi quá coi thường người, ta đường đường là đại đệ tử Thái Bạch Tông có tiền đồ nhất, sẽ trộm đồ vật của các ngươi?
"Không tiện hạ thủ, cần phải lựa chọn đan dược kỹ càng để ăn mới được..." Phương Quý vừa đi dạo, vừa cưỡng chế lửa giận trong lòng, âm thầm cân nhắc: "Mặc dù A Khổ sư huynh cùng với Vượng Tài đều rất không chịu thua kém, ăn đan dược đến mức mặt cũng đều tái rồi, nhưng loại phương pháp ăn kia, rõ ràng là sẽ không thể ăn đến trình độ khiến cho con nhóc xấu xí kia đau lòng, sự tình mấu chốt vẫn phải do ta làm, nếu ta muốn ăn mà nói, liền nhất định phải ăn đan dược đắt nhất, đắt đến mức khiến cho nàng đau lòng, không còn dám để cho ta ăn mới được..."
"Nhưng đan dược đắt như vậy..." Phương Quý thầm nghĩ ở trong lòng, liền thuận miệng hỏi: "Đan dược này bao nhiêu tiền?"
Bà bà ở phía sau trầm mặc một hồi, vẫn trả lời: "Giá cả bán ở các cửa hàng Thần Cơ Các là 100.000 linh thạch một viên!"
Trong lòng Phương Quý chợt nảy một cái, giả bộ như lơ đãng, lại tiếp tục đi về phía trước, hỏi: "Loại này thì sao?"
Bà bà không nhịn được đáp lời: "Trên thị trường đã đạt đến 150.000 linh thạch một viên!"
Hỏi liên tiếp mười mấy loại, Phương Quý liền phát hiện ra, giá cả của đan dược, quả nhiên là tăng lên theo tu vi cảnh giới tăng lên.