Đan dược tốt nhất mà tu sĩ Kim Đan phục dụng, giá cả động một tí chính là từ 100.000 linh thạch trở lên, đây đã không phải là giá cả mà tu sĩ Trúc Cơ có khả năng tưởng tượng, đương nhiên, cũng không phải nói là tất cả đan dược mà tu sĩ Kim Đan phục dụng đều là loại giá tiền này, Đan Hỏa Tông chính là thánh địa Đan Đạo, bọn hắn có thể đường đường chính chính bày ra ở nơi này, đều là tinh phẩm Đan Đạo, giá cả của mỗi một viên lúc đầu đều đã vượt xa đan dược phổ thông.
Mà đan dược dành cho cảnh giới Nguyên Anh thì càng là có giá trị vô tận, bà bà kia thế mà thuận miệng nói một câu 900.000 linh thạch, cái con số này đã làm cho Phương Quý giật nảy cả mình, ở phía sau bà ta lại thêm một câu, nói đây là cái gì thần đan được luyện chế ra từ thần thảo Bất Tri Địa, vậy thì cũng không thể đáng nhiều tiền như vậy chứ?
Bà bà nhìn chằm chằm Phương Quý đi dạo một vòng, hơi có một chút không kiên nhẫn, nhưng Phương Quý lại rất có kiên nhẫn, cũng không nóng nảy.
Mà sau khi hiểu rõ đại thể giá cả, hắn dứt khoát ngừng lại, tìm một chỗ ngồi xuống, nói mình muốn cân nhắc một chút, kì thực là nhắm mắt lại, thần thức liền đã vội vã đi tới trước đại điện trong thức hải, đẩy cửa ra nhìn, liền thấy tiểu Ma Sư đang lộ ra hai mắt vô thần ngồi ở góc tường, mờ mịt nhìn lên đỉnh điện, trước người có một đoàn linh khí màu xanh vèo một tiếng đánh về phía nó, nó liền nghiêng miệng phun ra một ngụm màu đỏ, nuốt màu xanh vào, sau đó màu đỏ động đậy một chút, lại vèo một tiếng đánh về phía nó, nó lại nôn xanh, nuốt đỏ.
Trong cái quá trình này động tác rất trôi chảy, cực kỳ chính xác, đã có một loại cảm giác giống như tiết tấu nghệ thuật.
"Nhanh...Ọe...cho ta sợi dây..." Vừa thấy được Phương Quý tiến đến, khóe mắt của tiểu Ma Sư lập tức rưng rưng, vô lực đưa tay về phía Phương Quý.
"Đừng vội treo cổ!" Phương Quý vội vàng đi tới, nắm tay của nó, sốt sắng nói: "Thời gian khổ cực kiểu gì cũng sẽ vượt qua được..."
"Không thể vượt qua được...Ọe..." Tiểu Ma Sư im ắng rơi lệ, phát ra thanh âm tuyệt vọng: "Ngươi cũng không bồi tiếp ta...Ọe...mà là đi ra bên ngoài tiêu dao khoái hoạt..."
"Ta không phải là đi ra ngoài tiêu dao khoái hoạt…" Phương Quý lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ta đi ra ngoài là để tìm đan dược trợ giúp ngươi tiêu hoá!"
"Vô dụng...Ọe..." Tiểu Ma Sư vô lực khoát tay nói: "Dạng đan dược như vậy đâu có dễ tìm, huống hồ cho dù có tìm được...Ọe...tu vi của ngươi quá thấp...Ọe, cũng không chịu nổi, còn chưa đợi thần tính trong đan được...Ọe...vận chuyển tiến vào thức hải...Ọe, ngươi đã chết trước rồi..."
"Đó cũng là một vấn đề..." Phương Quý cẩn thận suy nghĩ, cũng thừa nhận tiểu Ma Sư nói có đạo lý, bây giờ thức hải của Phương Quý còn chưa thể hoá thành thế giới, bởi vậy ra ra vào vào chỉ là thần thức, sẽ không có khả năng trực tiếp đưa đan dược vào cho tiểu Ma Sư, cho nên nếu hắn muốn đưa đan dược cho tiểu Ma Sư, liền phải tự mình ăn vào, sau đó dùng linh tức của bản thân luyện hóa, lại chuyển thần tính trong đan dược vào thức hải, tiểu Ma Sư mới có thể sử dụng.
Mà điều này cũng liền nói rõ nếu như tiểu Ma Sư cần đan dược có phẩm giai quá cao, Phương Quý liền sẽ không có cách nào vận chuyển cho nó.
"Hay là ngươi...Ọe..." Tiểu Ma Sư khóc cứ phải gọi là hữu khí vô lực, tuyệt vọng nói: "Đưa cho ta sợi dây đi..."
"Đừng, đừng tuyệt vọng như thế, hiện tại ta đang ở trong một nơi khắp nơi đều là bảo đan!" Phương Quý thấy thế lại vội vàng khuyên bảo nó: "Ngươi hãy nghĩ kỹ xem, có biện pháp nào trực tiếp đưa đan dược cho ngươi hay không?"
Trước đó hắn đọc sách tại Tàng Kinh Điện Tôn Phủ, quả nhiên là có đủ loại, không có chỗ nào không đọc, mặc dù đọc phần lớn đều là các loại huyền pháp, nhưng cũng đã đọc qua không ít sách loạn thất bát tao, đối với nội dung của những cuốn sách này, Phương Quý đọc qua liền quên, nhưng tiểu Ma Sư lại là đọc một lần liền ghi nhớ kỹ, cho nên tiểu Ma Sư lúc này thật đúng là giống như bách khoa toàn thư vậy, đồ vật thượng vàng hạ cám cũng đều hiểu không ít, lại thêm Linh Thể trời sinh của nó, ngộ tính cực giai, suy một ra ba, lại khiến cho nó lĩnh ngộ càng nhiều.
Chuyện lúc này có can hệ trọng đại, nó cũng cố nén sự khó chịu trong thân thể, cố gắng suy nghĩ.
Nhưng một lát sau, bàn tay nó nắm lấy tay của Phương Quý lại buông lỏng, tuyệt vọng lắc đầu, trong lúc lắc sang bên trái, vừa vặn nôn Thanh Giác Quỷ Thần ra ngoài, lúc lắc trở về, lại vừa lúc nuốt Hồng Bào Ác Quỷ vào, thanh âm suy yếu, còn mang theo một chút giọng nghẹn ngào, nói: "Vô dụng, ngươi căn bản không có khả năng tìm được loại đan dược kia...Ọe...đó...đó chính là đan dược dành cho cảnh giới Hóa Thần..."
"Cảnh giới Hóa Thần?" Lúc Tiểu Ma Sư tuyệt vọng nói ra câu này, mắt của Phương Quý lại là sáng rực lên.
Hăn lập tức dùng sức bóp tay của tiểu Ma Sư, vội hỏi: "Là dạng đan dược cảnh giới Hóa Thần gì, ngươi hãy nói rõ một chút..."
"Đan dược cảnh giới Hóa Thần...Ọe...rất ít có, phần lớn đều có thể..." Tiểu Ma Sư tuyệt vọng nhìn đỉnh đại điện, phảng phất như mộng tưởng duy nhất lúc này chính là có thể treo cổ lên đó, nhưng trong vô thức, vẫn còn đáp trả lời nói của Phương Quý: "Đến cảnh giới Hóa Thần...đan dược cần ăn cũng rất ít...nuốt Nhật Nguyệt Tinh Thần Quang, luyện Hồng Mông Đại Đạo Khí...đan dược duy nhất cần phục dụng...chính là loại hình củng cố thần cơ, luyện hóa bản niệm...hai loại thần cơ và bản niệm này, kỳ thật đều là linh niệm...cho nên lúc này ta muốn tiêu hóa hai vị Quỷ Thần này...liền cần loại thần đan luyện hóa linh niệm kia..."
"Củng cố thần cơ, luyện hóa bản niệm..." Phương Quý nghiêm túc nghe lời nói của tiểu Ma Sư trước nay chưa từng có, khẩn trương hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó chính là...cũng chính là dược kình của loại đan dược này, không cần ngươi tiếp nhận...!" Tiểu Ma Sư hữu khí vô lực nói: "Dưỡng Tức, Trúc Cơ... Kim Đan, Nguyên Anh, đan dược luyện hoá ra, đều cần dùng nhục thân luyện hóa...duy chỉ có...duy chỉ có cảnh giới Hóa Thần, suy nghĩ phân hoá, dùng thần phục đan... đan thành linh tức, có thể...có thể tiến thẳng vào thức hải...nhưng mấu chốt là...mấu chốt là...mấu chốt là ngươi cũng không thể tìm ra loại đan này..."
Nó càng nói càng tuyệt vọng, rốt cục nói ra được một câu đầy đủ: "Vẫn nên đưa ta cho ta một sợi dây đi..."
"Hảo huynh đệ!" Phương Quý bỗng nhiên lộ ra biểu lộ nghiêm túc, dùng sức vỗ vỗ bả vai của tiểu Ma Sư, làm cho tiểu Ma Sư bị hù không nhẹ, không hiểu nhìn qua Phương Quý, chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt, nói: "Ta đã nghe rõ, lúc này có thể giúp ngươi, hơn nữa lại không cần ta dùng nhục thân tiếp nhận dược kình thay ngươi, cũng chỉ có Hóa Niệm Đan cảnh giới Hóa Thần, mặc dù đan dược có liên quan cùng với cảnh giới Hóa Thần là rất khó tìm, hơn nữa còn nhất định rất đắt, nhưng vì giúp ngươi..."
Hắn lại nặng nề vỗ vỗ bả vai của tiểu Ma Sư, gằn từng chữ một: "Ta cũng không thèm đếm xỉa!"
Tiểu Ma Sư nghe thế cả người đều choáng váng, cảm thấy Phương Quý lúc này lạ lẫm không gì sánh được.
"Hãy chờ ta, ta cũng sẽ không để cho ngươi chờ quá lâu, kỳ thật nhìn ngươi thống khổ như vậy..." Phương Quý dùng sức đập hai lần vào ngực của mình, trầm giọng nói: "Ta cũng rất khó chịu!"