"Thứ ba..." Thân thể của Phương Quý lung lay, đè ép tửu kình xông lên đầu, sau đó con mắt bỗng nhiên liếc mắt nhìn về phía Minh Nguyệt tiểu thư, cười hì hì quái dị nói: "Thứ ba ta làm sư thúc, có trách nhiệm phải an bài việc hôn nhân cho các ngươi...sư huynh nhà ta...là người thành thật, lại...lại lương thiện, dù sao thì cũng là...trung thực, là một người tốt, ta phải tìm...bà nương cho hắn, ta thấy ngươi...ngươi..."
"Hửm?" Nghe hắn nói, sắc mặt của tất cả nha hoàn người hầu đều lập tức đại biến.
Tiểu đồng Thanh Phong càng là kinh hãi đến con mắt đều căng tròn, thực sự không biết hắn muốn nói ra lời nói kinh người gì...
Liền ngay cả Minh Nguyệt tiểu thư, hai đầu lông mày cũng bỗng nhiên kết lên một tầng sương lạnh.
Bất quá cũng đúng vào lúc này, Phương Quý nói mấy chữ "ngươi", đột nhiên ngã chổng vó, nằm trên mặt đất bắt đầu ngáy o..o...lúc nãy hắn một mực ăn đan dược thì cũng thôi đi, bây giờ ngừng lại, ngược lại là không ép được đan kình, trực tiếp say ngã trên mặt đất.
Tiểu đồng Thanh Phong giống như trút được gánh nặng, lau một vệt mồ hôi lạnh.
Đám nha hoàn người hầu thì đều quay mặt nhìn nhau, không biết nên làm sao bây giờ, trước tiên đưa ánh mắt nhìn về phía tiểu đồng Thanh Phong, liền thấy tiểu đồng Thanh Phong đang quay đầu nhìn Minh Nguyệt tiểu thư, thế là bọn hắn cũng chỉ đành nhìn về phía Minh Nguyệt tiểu thư.
Cục diện rối rắm ở dưới mắt này, dù sao cũng phải có người nói làm như thế nào để thu thập chứ?
Ở trong vô số ánh mắt, chỉ thấy Minh Nguyệt tiểu thư lạnh lùng nhìn lướt qua Phương Quý trên mặt đất, sắc mặt hoàn toàn lạnh nhạt cùng với ngạo mạn như trước đây, giống như có một chút khinh thường xoay người qua, lạnh lùng nói: "Đan Hỏa Tông chúng ta cũng không phải là địa phương không tuân theo quy củ, nếu không có quan hệ gì với chúng ta thì cũng thôi đi, nhưng tốt xấu gì thì hắn cũng có danh phận sư thúc, làm sao có thể để cho hắn nằm ngủ ở trong đan điện?"
Nói xong lạnh lùng phân phó: "Người đâu, đưa Phương Quý tiểu sư thúc trở về!"
"Hắn đã uống bao nhiêu rồi?"
Trong đình viện, tông chủ Thái Bạch Tông đang tuân theo lời căn dặn của lão đan sư Cổ Thông, chỉ tĩnh dưỡng ở trong phòng, bị tiếng mở cửa làm kinh động, choàng áo bào lên đi tới phòng khách, nhìn một đống nha hoàn người hầu Đan Hỏa Tông đặt "Phương sư thúc" ở trên giường, sau đó lại ở dưới sự sai sử của tiểu đồng Thanh Phong chuyên môn tìm đến một đội ngũ cung cung kính kính phục vụ, lập tức cảm thấy có một chút không nghĩ ra, nghĩ thầm thái độ của đám người Đan Hỏa Tông này làm sao lại bỗng nhiên thay đổi lớn như vậy, lại thấy Phương Quý say bí tỉ, càng cảm thấy kinh ngạc hơn.
"Hẳn là tên tiểu tử này uống rượu cùng với bọn hắn, khiến cho quan hệ hòa hoãn?"
"Triệu sư bá, về sau ngài hãy trông chừng hắn thật kỹ, đừng để cho hắn lại chạy ra ngoài..." Tiểu đồng Thanh Phong chua xót cầm túi càn khôn cẩn thận đặt ở trên đầu giường của Phương Quý, khóc không ra nước mắt nói: "Phương sư thúc quá dọa người, một hơi ăn hơn phân nửa bảo đan của Đan Hỏa Tông chúng ta, ngay cả sư tỷ của ta cũng đều bị hắn ăn cho cảm thấy đau lòng, ta thế nhưng đã nhận biết sư tỷ trong gần mười năm, trong thời gian mười năm, mặc kệ bồi thường sinh ý lớn cỡ nào, cũng đều chưa nhìn thấy nàng đau lòng như vậy!"
"Ăn nhiều đan dược như vậy?" Tông chủ Thái Bạch Tông cũng lập tức cảm thấy có một chút hiếu kỳ.
Tiểu đồng Thanh Phong cảm thấy nao nao, thấy tông chủ Thái Bạch Tông giống như thật sự không biết, lập tức kể lại sự tình Phương Quý mang theo Anh Đề cùng với A Khổ đại náo Đan Hỏa Tông, dựa vào ba cái miệng cứng rắn ăn hết một nửa đan dược của Đan Hỏa Tông, vừa nói vừa uỷ khuất, cuối cùng còn có một chút hiếu kỳ, cẩn thận từng li từng tí quan sát Phương Quý, kinh ngạc nói: "Mấu chốt là hắn ăn nhiều đan dược như vậy, làm sao còn chưa nổ tung?"
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế cũng cả kinh, bất động thanh sắc lùi lại một bước, thầm nghĩ thật sự phát nổ máu cũng đừng có dính lên trên người mình.
Sau đó hắn mới dùng sắc mặt cổ quái nhìn về phía tiểu đồng Thanh Phong, hỏi: "Đan dược cảnh giới Hóa Thần cũng đều ăn?"
Tiểu đồng Thanh Phong nặng nề gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: "Không phải là ăn, mà là ăn sạch..."
Nói xong bỗng nhiên có một chút hiếu kỳ, ngẩng đầu nhìn tông chủ Thái Bạch Tông hỏi: "Triệu sư bá, Thái Bạch Tông các ngươi đã tu luyện như thế nào, mặc kệ là đệ tử hay là linh thú, giống như đều có thể ăn đan dược không hạn chế, có thể dạy pháp môn này cho ta không?"
Tông chủ Thái Bạch Tông nhìn ánh mắt mong đợi của tiểu đồng, cũng không khỏi có một chút đau đầu, nói: "Không có loại pháp môn này..."
"Ài..." Tiểu đồng Thanh Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lúc đi tới bên cạnh cửa, lại bỗng nhiên quay đầu hỏi: "Nếu như ta cũng bái làm môn hạ Thái Bạch Tông thì sao?"
Tông chủ Thái Bạch Tông cũng đều cảm thấy có một chút đau răng, nói: "Thật sự không có..."
"Được rồi, được rồi, ta đã biết..." Tiểu đồng Thanh Phong vừa nói vừa đi, tiếng lẩm bẩm vọng đến từ xa: "Triệu sư bá quá keo kiệt, còn không bằng Phương sư thúc..."
"Chẳng lẽ ta còn chưa nói rõ sao?" Tông chủ Thái Bạch Tông vô cùng bất đắc dĩ, sau đó lại bỗng nhiên nghĩ đến một việc: "Làm sao bối phận cũng loạn rồi?"
Thẳng đến khi đám nha hoàn cùng với người hầu Đan Hỏa Tông đều lui ra ngoài, tông chủ Thái Bạch Tông mới cau mày, cẩn thận kiểm tra Phương Quý mấy lần, thấy dáng vẻ của hắn xác thực không giống như là sẽ nổ chết, lúc này mới hơi có một chút yên tâm, cẩn thận dò xét, liền thấy Phương Quý không chỉ sẽ không nổ, hơn nữa linh khí của hắn còn thịnh vượng, tu vi dường như cũng đều tăng lên không ít, nhưng khí huyết lại hết sức trầm ổn, thật sự giống như là uống nhiều rượu ngủ thiếp đi.
Thấy được túi càn khôn ở trên đầu giường của Phương Quý, mở ra xem xét, bên trong lại là vài tấm linh phiếu cùng với một số linh thạch, khoảng chừng hơn ba vạn linh thạch, lập tức lại càng cảm thấy không hiểu, tên tiểu tử này ăn nhiều đan của người ta như vậy, làm sao người ta còn muốn nhét linh phiếu cho hắn?
"Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?" Trên lông mày của tông chủ Thái Bạch Tông cũng lập tức hiện lên ý không hiểu, nhìn Phương Quý trên giường, giống như đang nhìn một tiểu quái vật.
Đứng ở bên giường quan sát Phương Quý một hồi, tông chủ Thái Bạch Tông bỗng nhiên khe khẽ thở dài.
Kỳ thật từ trên thuyền pháp, lại đến ở trong Đan Hỏa Tông, trên người của Phương Quý đã lộ ra không biết bao nhiêu bí mật, mà những bí mật này, vạn nhất nói ra ngoài, thậm chí là có thể gây ra sóng gió kinh thiên động địa, tiểu tu sĩ Trúc Cơ nhà ai liền có thể lặng yên không một tiếng động xử lý hai đại Quỷ Thần Tôn Phủ?
Tiểu tu sĩ Trúc Cơ nhà ai liền có thể ăn được đan dược cảnh giới Hóa Thần?
Nhất là đối với giới tu hành thần bí khó lường mà nói, dạng bí mật này, người ta lại càng khó có thể cưỡng lại được.
Bất kỳ một loại nào ở trong hai loại bí mật này, chỉ sợ là đều đủ để khiến cho sư đồ trở mặt thành thù, có thể khiến cho một toà đại tiên môn sụp đổ.