Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 667 - Chương 667: Hóa Long Trì

Chương 667: Hóa Long Trì Chương 667: Hóa Long Trì

"Nếu chúng ta mặc kệ chỉ sợ là không tốt..." Chính tiểu đồng Thanh Phong cũng tự biết, bất đắc dĩ nói: "Ta mặc dù nhận biết Phương Quý tiểu sư thúc không lâu, nhưng cũng biết hắn không dễ chọc!"

"Không phải là không muốn quản..." Cả đám đệ tử Đan Hỏa Tông đều nói: "Chủ yếu là việc hung thú thuế biến chính là đại sự, vạn nhất có gì sơ xuất..."

"Nếu muốn cam đoan nó lột xác thành công..." Tiểu đồng Thanh Phong cũng rất lo lắng, vò đầu bứt tai, cuối cùng, ngược lại là dần dần ngẩng đầu lên, giống như có điều suy nghĩ nói: "Trước đây những người ở phía bắc kia bỏ ra rất nhiều tiền, mời Đan Hỏa Tông chúng ta giúp bọn hắn luyện chế Hóa Long Thần Trì, bây giờ hẳn là vẫn còn ở đây?"

Các đệ tử Đan Hỏa Tông khác nghe vậy đều lộ ra sắc mặt vô cùng kinh hãi, giống như gặp quỷ: "Ngươi muốn đưa nó vào Hóa Long Trì?"

"Không đưa nó vào Hóa Long Trì, ta sẽ phải vào Địa Ngục..." Tiểu đồng Thanh Phong khóc không ra nước mắt, trừng mắt với những người khác: "Các ngươi nói xem ta sẽ lựa chọn như thế nào?"

"Vì tình cảm giữa ta cùng với Phương Quý tiểu sư thúc..."

"Vì tương lai của một con linh thú có huyết mạch quý hiếm..."

"Vì tình hữu nghị giữa Đan Hỏa Tông cùng với Thái Bạch Tông..."

"Vì công lý của thế giới..."

Thanh Phong - đệ tử thân truyền y bát duy nhất của lão đan sư Cổ Thông trong Đan Hỏa Tông , trù trừ thật lâu ở trước đạo quán của Minh Nguyệt sư tỷ, lẩm bẩm nói trong miệng, ba phen mấy bận cất bước đi qua, lại lui lại trở về, cuối cùng hắn không ngừng lấy can đảm, còn uống mấy ngụm lớn rượu, lá gan rốt cục cũng to lên, nhanh chân đi về phía đạo quán của Minh Nguyệt sư tỷ, trên mặt lộ ra biểu lộ kiên nghị muôn lần chết không hối hận, nắm chặt hai nắm đấm, trong lòng âm thầm lẩm nhẩm lời nói khiến cho thân thể nhỏ yếu của mình tràn đầy lực lượng...

"Ta khiến cho linh thú lột xác thành công thay cho Phương Quý tiểu sư thúc, Phương Quý tiểu sư thúc nhất định sẽ truyền cho ta pháp môn ăn đan dược vô hạn kia, ừm, đến lúc đó, tu vi của ta liền có thể phóng đại, khinh thường quần hùng, cũng không còn là kẻ dễ bị bắt nạt nhất ở trong Đan Hỏa Tông..."

Ôm hi vọng mỹ hảo bước vào trong đạo quán, lúc này trong lòng của Thanh Phong có vô tận nhiệt huyết.

"Ngươi muốn để cho linh thú của hắn tiến vào Hóa Long Trì?" Sau đó chỉ bất quá ở trong thời gian mấy hơi thở, bỗng nhiên có một tiếng quát chói tai khiến cho đạo quán cũng rung động, tuyết đọng nhao nhao rơi xuống.

Ở trong đạo quán, Minh Nguyệt tiểu thư nghe Thanh Phong nói lý do, khuôn mặt đã tức giận đỏ bừng, trong hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, ngay cả thân thể gầy yếu kia, cũng đều có một chút phát run, mà nha hoàn cùng với bà bà ở hai bên đều đã bị dọa sợ, vừa đi lên đút Thanh Tâm Đan cho tiểu thư ăn, vừa xoa tim thay nàng, sau đó trăm miệng một lời mắng chửi vị sư đệ Thanh Phong không hiểu chuyện này.

Tiểu đồng Thanh Phong thì là mặt tràn đầy hoảng sợ, một chân ở bên ngoài bậc cửa, một chân ở trong đạo quán, bày ra tư thế chuẩn bị chạy trốn vào bất cứ lúc nào, tận tình giải thích cho Minh Nguyệt sư tỷ: "Sư tỷ, chuyện bây giờ thật sự rất nghiêm trọng, con linh thú kia tuyệt đối không phải là phổ thông, lại đang ở trong thời điểm thuế biến, ngoại trừ Hóa Long Trì, dùng những phương pháp khác cũng không dám nói có thể cam đoan nó thuế biến thành công, mà vạn nhất nó thuế biến thất bại, vị Phương Quý tiểu sư thúc kia nhất định sẽ nổi trận lôi đình, đến lúc đó hắn lại chạy vào đan điện của chúng ta ăn đan dược, vậy thì sẽ rất phiền phức?"

"Ngươi còn dám...ngươi..." Minh Nguyệt tiểu thư ăn vào Thanh Tâm Đan mới khiến cho chính mình không có nổi khùng, ngay cả nói chuyện cũng không ăn khớp, chỉ vào Thanh Phong mắng: "Ngươi còn dám...nhắc tới đứa nhà quê kia, nếu như không phải là bởi vì hắn, đan điện của sư tôn làm sao lại bị hủy hoại như thế? Ta không có...không có lập tức giết hắn, cũng đã là nhìn mặt mũi của sư tôn, về phần con quái xà kia của hắn, sống hay chết, lại có liên quan gì với chúng ta?"

Nói xong ho khan một trận, có thể thấy được nàng đã tức giận không nhẹ: "Huống hồ chẳng lẽ...chẳng lẽ ngươi không biết tòa Hóa Long Trì kia là chuẩn bị cho ai?"

"Biết..." Tiểu đồng Thanh Phong kéo dài thanh âm trả lời, sắc mặt ngược lại là có phần xem thường, nhỏ giọng thầm thì nói: "Chẳng phải là chuẩn bị cho Cung sư huynh sao, nhưng vậy thì thế nào, Cung sư huynh cũng không nói muốn gấp như vậy, huống hồ tòa Hóa Long Trì này cũng không phải là dùng qua một lần sau đó sẽ không thể dùng nữa, đến lúc đó bổ sung một chút đan dược là được, sớm để cho con linh thú này đi vào, còn vừa vặn có thể kiểm tra đo lường dược tính..."

"Ngươi...ngươi câm miệng cho ta!"

Một chiếc khăn tay bay sát qua mặt của tiểu đồng Thanh Phong, lập tức dọa cho hắn nhảy dựng.

Minh Nguyệt tiểu thư tức đến mức ngay cả khăn tay cũng ném ra, hận đến mắt đều đỏ, hung hăng trách cứ: "Ngươi đi theo sư tôn học tu hành, càng ngày càng không hiểu chuyện, Cung sư huynh là bực nhân vật nào? Làm sao có thể đánh đồng cùng với đứa nhà quê kia, Cung sư huynh là người làm đại sự, ngươi làm trễ nải đại sự của hắn, làm sao có thể gồng gánh nổi hậu quả...huống hồ tòa Hóa Long Trì này là để cho người dùng, làm sao có thể để cho một con linh thú chiếm tiên cơ?"

"Sư tỷ, Cung sư huynh cũng không có ở nơi này..." Tiểu đồng Thanh Phong sắp khóc nói, vẫn còn muốn khuyên bảo: "Ngươi làm sao phải cứng đầu như vậy, trước đó đã trêu ra phiền phức lớn, nếu như thật sự khiến cho Phương Quý tiểu sư thúc nổi giận, đến lúc đó lại đến đan điện giương oai, ta thế nhưng sẽ không thể khuyên nổi hắn..."

"Cút..." Lần này Minh Nguyệt tiểu thư nghe thế, không chỉ riêng ném khăn tay ra, còn trực tiếp gượng chống thân thể đứng lên, vừa chỉ vào Thanh Phong để cho nha hoàn người hầu đi qua đánh hắn, vừa mắng: "Đứa nhà quê Thái Bạch Tông không biết chui ra ngoài từ nơi nào này, đến tột cùng có tài đức gì, đáng giá để cho Đan Hỏa Tông chúng ta hầu hạ như vậy, ta đã để cho hắn ăn một lượng lớn đan dược, hắn lại còn đánh chủ ý lên Hóa Long Trì luyện chế cho Cung sư huynh...thật sự cho rằng Đan Hỏa Tông chúng ta dễ ức hiếp sao, ta...ta lần này, nhất định sẽ không để cho hắn đạt được mục đích!"

Tiểu đồng Thanh Phong nhìn thấy không ổn, vội vã bỏ chạy, nha hoàn người hầu thì đuổi theo ở sau lưng.

Thấy trong đạo quán này đã sắp loạn thành một đoàn, đột nhiên ở ngoài đạo quán, có mấy vị tiểu đệ tử học đan vội vàng xông tới, mặt tràn đầy kinh hoảng hét lớn: "Không tốt rồi, sư tôn đã xuất quan, đau lòng vì đan dược, đang nổi giận ở trên núi..."

Minh Nguyệt cùng với Thanh Phong nghe vậy đều cảm thấy kinh hãi.

Lúc đầu sau khi trấn an Phương Quý, bọn hắn còn đang một mực lo lắng, không biết sư tôn nhìn thấy đan điện yêu quý bị người giày xéo thành dạng này, sẽ như đau lòng thế nào, lại phải khuyên bảo như thế nào, lúc này nghe thấy sư tôn bỗng nhiên xuất quan, sắc mặt càng là đại biến, Thanh Phong đã không có chủ ý, theo bản năng nhìn về hướng Minh Nguyệt sư tỷ, Minh Nguyệt thì đầu tiên là biến sắc, có một chút lo lắng, bất quá sau đó lại là sắc mặt trầm xuống, nảy sinh ác độc nói: "Sư phụ biết thì đã có sao, dù sao cũng chính là do huynh đệ kết nghĩa của hắn giày xéo, lại có quan hệ gì với chúng ta?"

Nói xong gọi nha hoàn và bà bà trở lại, hầu hạ mình thay quần áo, đi gặp sư phụ.

Bình Luận (0)
Comment