"Ôi, mệnh căn của ta..."
"Thổ phỉ tới từ đâu, lại làm hại đan điện của ta..."
"Ở bên cạnh có nhiều đan điện như vậy, ngươi cướp tòa nào chẳng được, tại sao nhất định phải giày xéo đan dược ở trong tòa đan điện này..."
Ở đan điện bên cạnh đỉnh núi, trong băng tuyết, chỉ thấy quần áo của lão đan sư Cổ Thông tả tơi, đầu tóc bù xù, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc lớn, ở chung quanh xa xa có không ít đệ tử Đan Hỏa Tông, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy sư tôn nổi giận lôi đình như vậy, lại chỉ dám đứng ở phía xa xa nhìn, ngay cả khuyên cũng không dám đi lên khuyên, vào lúc này, có thể khuyên được sư tôn, cũng chỉ có hai vị đệ tử có thân phận đặc thù kia.
"Mau nói, mau nói cho ta biết, là ai làm hại bảo bối của ta?"
"Thanh Phong đâu, mang chày giã thuốc bằng vàng của vi sư tới đây, ta đi tìm hắn liều cái mạng già này..."
Lúc Thanh Phong cùng với Minh Nguyệt chạy tới, liền nhìn thấy lão đan sư Cổ Thông đã hô hoán Thanh Phong khắp nơi, muốn đi tìm người làm hại đan điện của hắn liều mạng, trong lòng của hai người cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi, đã từng nhìn thấy lão đan sư Cổ Thông nổi giận, nhưng giận giữ tới mức này thật đúng là không thấy nhiều.
Sư tôn từ trước đến nay rất sĩ diện, ở trước mặt của các đệ tử thế nhưng là cho tới bây giờ cũng chưa từng khóc qua, hiện tại thì sao, ngay cả nước mũi cũng đều quên lau đi.
"Sư tôn, tất cả đều là do huynh đệ kết nghĩa của sư tôn ăn..." Hai người Minh Nguyệt chạy đến, thấy sư tôn biến thành dạng này, ngay cả Minh Nguyệt cũng không dám sơ xuất, quỳ xuống bên cạnh sư tôn, vội vã khuyên bảo: "Ngài trước tiên đừng khóc, hãy mau lau nước mắt, các đệ tử đều đang nhìn, từ từ chúng ta sẽ kể cho ngài..."
"Huynh đệ kết nghĩa? Cái gì mà huynh đệ kết nghĩa? Coi như là Thiên Vương lão tử cũng không được..." Lão đan sư Cổ Thông nghe thế càng phát mộng, liên tục gầm thét: "Chày giã thuốc bằng vàng của ta đâu, tranh thủ thời gian lấy tới cho ta..."
"Ừm?" Minh Nguyệt sư tỷ nghe lời nói của sư tôn, lập tức khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua Thanh Phong.
Thanh Phong giật mình trong lòng, vội vàng lôi kéo cánh tay của lão đan sư Cổ Thông nói: "Chính là huynh đệ kết nghĩa của sư tôn đó, sư tôn quên rồi sao?"
"Ta mặc kệ hắn, ăn đan của ta, cho dù là con ruột cũng đều chặt..." Lão đan sư Cổ Thông giận dữ nói, căn bản không để ý tới cái gì là huynh đệ kết nghĩa hay không phải là huynh đệ kết nghĩa, chỉ muốn chày giã thuốc bằng vàng.
"Sư tôn, đan điện của ngài là bị tiểu đệ tử Thái Bạch Tông làm hỏng!" Cũng đúng vào lúc này, Minh Nguyệt tiểu thư bỗng nhiên lạnh giọng mở miệng, đánh gãy thanh âm khóc rống của lão đan sư Cổ Thông.
"Cái gì?" Lão đan sư Cổ Thông bỗng nhiên quay đầu lại, hai mắt trừng trừng, ánh mắt rất là dọa người.
Liền ngay cả Minh Nguyệt tiểu thư lúc này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy lão đan sư Cổ Thông lộ ra vẻ mặt tức giận như thế, cảm thấy ngược lại là có một chút vui mừng, nàng ở trước mặt sư tôn thịnh nộ, cũng không dám nũng nịu giở tính trẻ con, chỉ là nét mặt sa sầm, thành thành thật thật trả lời: "Chính là tiểu đệ tử Thái Bạch Tông họ Phương trở về theo sư tôn kia, hắn thừa dịp sư tôn luyện đan, chạy vào trong đan điện của chúng ta, nói..."
Ở trong ánh mắt muốn ăn thịt người của lão đan sư Cổ Thông, nàng rất nhanh liền nói ra sự tình Phương Quý đi tới đan điện, làm như thế nào để cho sư huynh của hắn ăn vô số Bổ Khí Đan, làm như thế nào để cho quái xà của hắn ăn một đống Khí Huyết Đan, chính hắn thì làm như thế nào nhất định phải xông vào trong đan điện, ăn một trận đan dược cảnh giới Hóa Thần, tính cả đan dược Nguyên Anh, Kim Đan mà lão đan sư Cổ Thông cất chứa trong bao nhiêu năm.
Đương nhiên, ở trong đó không khỏi lượt bớt một số chuyện, sự tình chính mình đòi nợ cùng với hờn dỗi tự nhiên không đề cập tới, chỉ nói rõ sự tình trọng điểm Phương Quý ỷ vào một câu lão đan sư Cổ Thông đáp ứng hắn, liền ăn hơn phân nửa đan dược mà Đan Hỏa Tông cất giữ, mà chính mình làm đệ tử không tiện ngăn cản...
Tiểu đồng Thanh Phong ở bên cạnh nghe những lời này, đã là hãi hùng khiếp vía, cũng không dám ngẩng đầu nhìn mặt sư tôn.
Xong rồi, Minh Nguyệt sư tỷ đã thật sự ghi hận Thái Bạch Tông, không chỉ có không khuyên giải sư tôn phát điên, còn muốn đổ thêm dầu vào lửa.
Mà lão đan sư Cổ Thông thì là càng nghe càng phẫn nộ, trong mắt cũng đều giống như muốn bốc lửa, lúc đầu còn giận giữ chửi bởi liên tục, đến cuối cùng, lại ngay cả tiếng mắng cũng không có, chỉ còn trầm mặc, thở hổn hển, nhưng càng như vậy, càng khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ, cảm thấy lão đan sư Cổ Thông lúc này giống như là một ngọn núi lửa im ắng, tích tụ vô tận lửa giận, sẽ lập tức bộc phát.
"Cho nên, hắn tiến vào đan điện, muốn ăn đại đan Hóa Thần trân tàng của lão phu, ngươi liền để cho hắn ăn sao?" Nghe được lời cuối cùng, lão đan sư Cổ Thông rốt cục không nhịn được, hét lớn một tiếng, khiến cho trên dưới Đan Hỏa Tông đồng thời rụt cổ lại.
"Hỏng rồi, sư tôn đã nổi cơn tam bành, Triệu sư bá cùng với Phương Quý tiểu sư thúc..." Vào lúc này tiểu đồng Thanh Phong đã rụt cổ lại, không dám nói một câu nào, sợ bị sư phụ dùng một chày đập chết.
Mà Minh Nguyệt tiểu thư thì mặt không biểu tình, nói: "Đệ tử biết những đan dược này thu thập không dễ, đệ tử cũng đau lòng, nhưng hắn mang theo lời nói của sư tôn tới, đệ tử lại không tiện ngăn cản..."
"Ngươi...ngươi làm sao lại để cho hắn tiến vào..." Lão đan sư Cổ Thông bình thường tuyệt đối sẽ không quát Minh Nguyệt tiểu thư một câu nào, lúc này lại không kìm nén được, trực tiếp ngắt lời nàng.
Mà đối với cơn thịnh nộ của sư tôn, Minh Nguyệt tiểu thư lại không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, biết sư tôn thật sự nổi giận, không kiềm được lửa giận, vậy thì dĩ nhiên không cần chính mình lại nói cái gì, lão nhân gia liền sẽ trục xuất những người Thái Bạch Tông kia đi, bởi vậy tâm tình rất vui vẻ, khóe miệng nở nụ cười, nhưng vẻ mặt vẫn căng thẳng, trả lời có một chút bất đắc dĩ: "Minh Nguyệt dù sao cũng là đệ tử, làm sao có thể..."
"Làm càn!" Ngắt lời của Minh Nguyệt tiểu thư, là một tiếng gầm thét của lão đan sư Cổ Thông.
Minh Nguyệt tiểu thư nghe vậy, ngược lại là cảm thấy nao nao, có một chút không hiểu ngẩng đầu nhìn về phía sư tôn.
Mà một cái ngẩng đầu này, liền đón nhận ánh mắt tràn đầy lửa giận của lão đan sư Cổ Thông, vừa đau lòng, vừa tiếc rèn sắt không thành thép, giận dữ mắng mỏ: "Đó chính là đan dược cảnh giới Hóa Thần, đừng nói là Trúc Cơ, coi như là Kim Đan chỉ cần ăn một viên lập tức thân tử đạo tiêu, ngươi thân là đại đệ tử Đan Hỏa Tông, lại trơ mắt nhìn hắn ăn loại đan dược này mà không ngăn cản, mạng người quan trọng, chẳng lẽ không sợ hại tính mệnh của người ta hay sao?"
"Cái gì?" Một câu của lão đan sư Cổ Thông khiến cho tiểu đồng Thanh Phong chợt ngẩng đầu lên, vừa mừng vừa sợ.