Hắn càng nói, sắc mặt càng dần dần ngưng trọng: "Thế nhân đều có tư tâm, sau khi gặp phải tiên duyên, sợ người đi đến chiếm đoạt, thường thường đều sẽ thâm tàng bất lộ, nói một cách khác, ta chỉ vẻn vẹn biết được vài người như vậy, nhưng trên thực tế nhặt được Thiên Thư giống như ta, nhất định sẽ có càng nhiều!"
"Nhiều Thiên Thư như vậy, Tàng Kinh Điện của lão thiên gia bị người ta ăn trộm sao?" Phương Quý nghe thế, đều cảm thấy có một chút hãi nhiên, nghĩ thầm nhiều sách như vậy, làm sao có thể đọc hết nổi?
"À, cũng chưa chắc tất cả đều là Thiên Thư!" Tông chủ Thái Bạch Tông bất đắc dĩ cười cười, nói: "Có lẽ cũng có đồ vật khác, giống như lão đan sư Cổ Thông, Bất Diệt Đan Hỏa của Đan Hỏa Tông, lai lịch liền rất quái lạ, bằng vào tu vi của hắn là không thể luyện ra bực Thần Hỏa này, mà hắn lại không có truyền thừa sư môn rõ ràng, vậy thì đan hỏa này từ đâu mà đến? Trước đó ta nguyện chia sẻ Thiên Thư tàn quyển cho hắn, kỳ thật cũng là muốn mượn cơ hội hỏi một chút lai lịch Bất Diệt Đan Hỏa của hắn, hắn ngược lại là tin ta, nói thẳng ra, Bất Diệt Đan Hỏa của hắn hẳn là cũng giống như Thiên Thư ta nhặt dược, đều là có lai lịch giống nhau!"
"Chuyện kia..." Phương Quý đã nghe có một chút hồ đồ rồi: "Chuyện này có thể nói rõ cái gì?"
"Những thứ này đều không phải là đồ vật nhân gian!" Tông chủ Thái Bạch Tông khẽ trầm mặc một chút, nói: "Thế gian vốn có rất nhiều địa phương thần bí quỷ quyệt, lại có nhiều tiên duyên kỳ dị như vậy, cho nên đã sớm vào thật lâu trước đó, liền đã có người phỏng đoán, có lẽ vào trước khi chúng ta ghi chép lịch sử, trên cái thế gian này, cũng đã có một phương văn minh tu hành huy hoàng tồn tại, từ Thiên Thư cùng với các loại dị bảo mà bọn hắn để lại, liền có thể nhìn ra được, đó là một nền văn minh tu hành huy hoàng đến cực hạn, đạo pháp hưng thịnh, dị bảo phong phú, hơn xa chúng ta, thậm chí là có một số chỗ cùng loại với Tiên Giới trong tưởng tượng của người tu hành!"
"Thật sự có Tiên Giới?" Phương Quý nghe thế có một chút nghẹn họng nhìn trân trối, còn có một chút hưng phấn hỏi: "Chính là nơi tiên nữ không mặc quần áo, bay loạn khắp nơi kia?"
"Tiên nữ nhà ai lại không mặc quần áo?" Tông chủ Thái Bạch Tông đang nói tới chỗ hưng phấn bị dội một gáo nước lạnh, tức giận đưa tay đập Phương Quý một phát: "Ngươi cho rằng Tiên Giới là kỹ viện?"
"Là Chu mù lòa trong thôn chúng ta nói..." Phương Quý ôm đầu kêu oan: "Hắn còn nói ta nói không chừng chính là tới từ chỗ kia!"
"Nói bậy bạ gì thế?" Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế liền cảm thấy đau đầu, nghiêm túc nói cho Phương Quý biết: "Cho dù có Tiên Giới, tiên nữ ở nơi đó cũng mặc quần áo!"
"Được rồi được rồi, coi như là các nàng mặc quần áo..." Phương Quý bất đắc dĩ thỏa hiệp, nói: "Sư bá nói tiếp đi!"
Tông chủ Thái Bạch Tông điều chỉnh một hồi lâu, mới trở nên hào hứng lại, tiếp tục nói: "Thiên Đạo di thư cùng với rất nhiều cảnh tượng kì dị quỷ quyệt trên thế gian này, cũng đã nói rõ Tiên Giới hẳn là đã từng tồn tại, hơn nữa còn là tồn tại ở phương thế giới này của chúng ta, chỉ là khiến cho người ta không hiểu là, nếu như Tiên Giới tồn tại, vì sao ở trong lịch sử lại hoàn toàn không có ghi chép?"
"Đúng thế, người viết lịch sử đã lười biếng hay sao?" Phương Quý rốt cục cũng có một chút nghi hoặc, nghiêm túc nói ra suy đoán của mình.
Tông chủ Thái Bạch Tông cố gắng đè ép xúc động đá Phương Quý ra ngoài cửa, cảm khái nói: "Chỉ có một đáp án, đó chính là vùng Tiên Giới kia đã bị chôn vùi, một nền văn minh tu hành bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, mà chúng ta chỉ ở trên phế tích của nền văn minh tu hành này, sinh sôi một lần nữa, nhìn như hưng thịnh phồn vinh, kỳ thật chẳng qua chỉ là kéo dài sự huy hoàng của nền văn minh tu hành kia, là hạng người tìm tòi nhặt của rơi ở trong phế tích mà thôi..."
"Chỉ như thế thôi?" Phương Quý nghe xong, vẫn còn có một chút chưa thỏa mãn.
Tông chủ Thái Bạch Tông liếc mắt nhìn hắn, hỏi: "Ngươi còn muốn nghe gì nữa?"
Phương Quý suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy tại sao Tiên Giới lại bị huỷ diệt?"
Tông chủ Thái Bạch Tông cười khổ nói: "Nếu như ta biết, vậy thì liền không cần thảo luận cùng với thứ bất học vô thuật như ngươi ở chỗ này, bây giờ có thể xác định chính là, vùng Tiên Giới kia, nhất định đã bị huỷ diệt triệt để, cho nên lịch sử mới hoàn toàn không có ghi chép, mà chúng ta thì lại mất thời gian mười vạn năm, sinh sôi ra một lần nữa trên phế tích, nền văn minh đã từng huy hoàng, đã từng hưng thịnh, tất cả đều bị phá huỷ vào mười vạn năm trước..."
Phương Quý gật đầu theo, nói: "Đúng thế, thật đáng tiếc cho những tiên nữ không mặc quần áo kia..."
Trên trán của tông chủ Thái Bạch Tông không khỏi xuất hiện mấy sợi gân xanh, một hồi lâu mới nhịn xuống, thở dài một tiếng thật dài.
Không phải là sợ đánh đau Phương Quý, mà là sợ chọc tức chính mình.
"Tông chủ, ngài còn chưa nói chuyện trọng yếu nhất đâu..." Ngược lại là Phương Quý, thấy tông chủ Thái Bạch Tông lau trán, giống như là đã nói xong, có một chút sốt ruột.
Lúc này đến phiên tông chủ Thái Bạch Tông kinh ngạc: "Còn có gì chưa nói?"
"Địa phương nhặt Thiên Thư, nhặt Bất Diệt Đan Hỏa..." Phương Quý có một chút kích động, nói: "Ngài còn chưa nói cho ta biết làm như thế nào để đi đến đó!"
"Ta thấy ngươi đã bị tiền chui vào trong mắt..."
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế, lửa giận rốt cục vẫn dâng lên, tên tiểu tử này cho rằng mình nói cho hắn nhiều như vậy, là dạy hắn tầm bảo như thế nào sao? Hắn cho rằng loại địa phương kia là người người đều có thể gặp được hay sao? Trong cơn tức giận, liền giơ tay lên, Phương Quý trái lại là rất khôn khéo, thấy không ổn, lập tức vọt ra ngoài, lúc này tông chủ Thái Bạch Tông không động được linh tức, cũng không thể ngăn cản được hắn.
"Ha ha, không nói thì không nói, sau này ta sẽ đi hỏi Cổ Thông lão ca..." Phương Quý cười lớn, tựa ở trên khung cửa, vừa định khuyên tông chủ nguôi giận, chợt thấy ở bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn đạp, sau đó chỉ thấy tiểu đồng Thanh Phong thở hồng hộc vọt vào, hét lớn: "Không tốt rồi, không tốt rồi, Phương Quý sư thúc đã xảy ra chuyện..."
"Ngươi mới xảy ra chuyện, Phương Quý sư thúc không có xảy ra việc gì!" Phương Quý nghe thế liền trừng mắt nhìn Thanh Phong, nói: "Có chuyện gì ngươi cứ từ từ nói!"
Tiểu đồng Thanh Phong vội vàng vỗ cái miệng của mình, thấy tông chủ Thái Bạch Tông cũng ở đây, vội vàng thi lễ: "Triệu sư bá hữu lễ!"
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe thế, khuôn mặt lập tức tràn đầy bất đắc dĩ, khoát tay áo rồi trở về phòng.
"Ngươi nói đi, đã xảy ra chuyện gì?" Phương Quý gõ đầu tiểu đồng Thanh Phong một phát, tò mò hỏi.
Tiểu đồng Thanh Phong vội vàng nói: "Đã xảy ra chuyện lớn, Cung sư huynh tới rồi..."
Phương Quý buồn bực hỏi: "Cung sư huynh lại là ai?"
"Hắn là đại đệ tử của Thương Long sư bá..." Tiểu đồng Thanh Phong tiến hành giải thích, lại chợt lắc đầu nói: "Chuyện này không trọng yếu, mấu chốt là linh thú của ngươi vẫn còn đang ở trong Hóa Long Trì của hắn..."
Phương Quý nghe thế có một chút ngẩn ngơ, lập tức giận dữ: "Hắn muốn hoà tan Vượng Tài của ta?"