Chỉ để lại tiểu Ma Sư ngây ngốc ở trong đại điện, bỗng nhiên có một chút cảm giác đắc ý, nghĩ thầm: "Quả nhiên, ta tăng lên một cảnh giới, Linh Thể càng có thần tính hơn, biến hóa cũng càng chân thực, cả người đều có khí chất, thoạt nhìn cũng trở nên đẹp trai hơn rất nhiều..."
"Chờ một chút, hắn sẽ không hoàn toàn không nhìn ra ta đã tăng lên một cảnh giới đó chứ?"
Mà đây là thời điểm Phương Quý rất lo lắng, nào có tâm tình cân nhắc ở trên người của tiểu Ma Sư lúc này có biến hóa hay không, chỉ là đi thật nhanh đến sáu chỗ địa nhãn đã được Cung Thương Vũ thôi diễn, đi vài vòng xung quanh, liền đã xác định được chỗ địa nhãn cuối cùng, sau đó ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bầu trời tối tăm mờ mịt, căn bản là không nhìn thấy ngôi sao nào cả, nhưng trên người hắn bây giờ cũng có tu vi, vận công vào hai mắt, nhìn chăm chú vào bầu trời, ánh mắt xuyên thấu qua tầng mây tối tăm mờ mịt kia, rất nhanh liền bắt được ánh sao giữa không trung, sau đó tiến hành so sánh với địa nhãn ở phía dưới.
Xem xét như vậy, rất nhanh liền phát hiện ra, bây giờ ở trong không trung thật sự có bảy ngôi sao lớn, vị trí của chúng tương ứng với bảy chỗ địa nhãn trên mặt đất, Phương Quý cẩn thận suy nghĩ một chút: "Trước đó Thương Vũ sư chất nói, chỉ cần thôi diễn ra vị trí của chỗ địa nhãn cuối cùng, đợi cho thất tinh quy vị, liền có thể mở ra cửa vào di địa, khi đó thời gian thất tinh quy vị hắn thôi diễn là ba canh giờ, nhưng lúc đó hắn đã thôi diễn sai vị trí chỗ địa nhãn cuối cùng, bây giờ vị trí mới đã được xác định, như vậy thời gian thất tinh quy vị hiện tại cũng chính là..."
Nghiêm túc tính toán, hắn mới phát hiện ra là hoàn toàn không biết tính như thế nào...vỗ đầu một cái, liền lại dứt khoát dựa vào một tảng đá ở bên cạnh địa nhãn nhắm mắt lại, tiến vào đại điện hỏi thăm.
"Không phải chỉ là thất tinh quy vị thôi sao, quá đơn giản..." Tiểu Ma Sư khinh thường nói, lại có một chút khẩn trương hỏi Phương Quý: "Ngươi thật sự không có phát hiện ra biến hóa trên người của ta?"
Vừa hỏi vừa kích động, nghĩ thầm có nên thử đánh một chầu với Phương Quý hay không?
"Biến hóa cái đầu của ngươi..." Phương Quý giận dữ, dùng một cước đạp ngã nó, nói: "Nhanh tính ra cho ta!"
"Ách..." Tiểu Ma Sư xoa mông, thành thành thật thật ngồi xuống, nghĩ thầm không cần thử, quả nhiên là vẫn không đánh lại hắn...
"Kết quả rất đơn giản, khoảng nửa canh giờ nữa sẽ quy vị..." Rất nhanh, tiểu Ma Sư đã đưa ra kết quả, lại nói: "Mặt khác nếu như ngươi muốn nhanh hơn, còn có thể điều chỉnh vị trí của mấy chỗ địa nhãn kia một chút, làm như vậy như vậy, dùng địa nhãn đối ứng với sao trời, thời gian thất tinh quy vị sẽ sớm hơn..."
"Còn có thể tăng tốc?" Phương Quý nghe thế liền có một chút kinh hỉ: "Nhanh cỡ nào?"
"Thời gian uống cạn chung trà..." Tiểu Ma Sư suy nghĩ, dùng kiểu nói mà Phương Quý có thể nghe hiểu, tiến hành giải thích: "Chính là thời gian uống cạn chung trà mà không sợ trà nóng rót vào trong miệng kia!"
Phương Quý mừng rỡ, cầm kết quả đi ra ngoài thật nhanh.
Chỉ để lại tiểu Ma Sư ở trong đại điện ngưng thần suy tư: "Vô luận là người hay yêu, là linh thú hay là Ma Chủng, sau khi tăng lên một cảnh giới, biến hóa rõ rệt nhất chính là đánh nhau lợi hại hơn, nhưng ta giống như không có biến hoá về phương diện này, vậy ta tăng lên một cảnh giới thì có thể làm cái gì?"
Phương Quý luống cuống tay chân ở phía dưới, mà đại chiến ở giữa không trung, cũng đã là khí thế bừng bừng, chỉ thấy trưởng lão Hồn Thiên Tông cùng với ba vị Đạo Tử đã vây Cung Thương Vũ vào giữa, giống như dệt thành một cái lưới lớn, không để cho hắn có một chút cơ hội chạy trốn nào, cho dù Cung Thương Vũ có tu vi tinh thâm, lại có một thanh long thương hung hãn ở trong tay, nhưng ở dưới tình huống đối phương có một vị trưởng lão cao hơn hắn trọn vẹn một cảnh giới, cùng với ba vị Đạo Tử có thực lực chênh lệch không xa với hắn, cho dù có cơ linh đến cực điểm, hắn cũng dần dần bị ép rơi vào thế hạ phong.
Hắn cũng không phải là không muốn vùng lên liều mạng với đối phương, chỉ là đối phương quá mức cẩn thận, căn bản không cho hắn cơ hội đến gần người, mỗi lần đều không tiếc pháp bảo cùng với linh tức đánh tới, quả thực là đã bức hắn trở về, ngươi tiến ta lui, ngươi lui ta quấy nhiễu, quả thực là đã đánh cho hắn tràn đầy biệt khuất.
Bây giờ theo tình hình chiến đấu chuyển dời, huyết khí trên long thương của hắn đã tiêu hao đến trình độ không sai biệt lắm, lực lượng càng ngày càng yếu.
Đến lúc này, chỉ cần vị trưởng lão Kim Đan kia liền đã đủ để áp chế hắn, huống chi lại thêm ba vị Đạo Tử?
Nếu không phải là đối thủ kiêng kị long thương, không dám tới gần quá mức, chỉ sợ là hắn đã sớm bị đánh bại.
Mà ở một bên khác, lão Bạch Viên đơn đả độc đấu với hai vị trưởng lão, cũng là càng ngày càng cẩn thận, nó đã nhìn ra được, đại thế của Thương Long nhất mạch đã mất, càng kéo dài, sẽ càng khó thủ thắng, bởi vậy nó cũng không liều mạng, mà là tiết kiệm pháp lực, chỉ du đấu cùng với hai vị trưởng lão, nguyên nhân cho đến lúc này nó còn không chịu đào tẩu, chính là bởi vì ở phía dưới còn có đoàn người Thái Bạch Tông chưa từng xuất thủ...
Nếu như con Thần Thú Thái Bạch Tông kia không tiếc tính mệnh, chiến đấu hết mình mà nói, chưa hẳn đã không có phần thắng...
Không chỉ có lão Bạch Viên nghĩ như vậy, tám vị đệ tử Thương Long nhất mạch kia, cùng với Minh Nguyệt tiểu thư gấp đến mức trong mắt chảy ra nước cũng đều nghĩ như vậy, bây giờ cục diện căng thẳng như vậy, vị đệ tử Thái Bạch Tông kia làm sao còn chưa chịu ra tay giúp đỡ...
Bọn hắn ngược lại là đều không cảm thấy Phương Quý có thể tạo ra được bao nhiêu tác dụng, dù sao thì cảnh giới của Phương Quý chỉ là Trúc Cơ, cũng không phải là kinh tài tuyệt diễm giống như Cung Thương Vũ, còn có Thần Binh như Thiên Tà Long Thương ở trong tay, coi như xuất thủ thì cũng không có bao nhiêu tác dụng, kẻ bọn hắn nhìn trúng, chính là Anh Đề vừa mới lột xác thành Thần Thú của Phương Quý kia, nó tốt xấu cũng đã tiến vào cảnh giới Thần Thú, một thân lực lượng không phải là giả...
Coi như nó vừa mới thuế biến, lực lượng không mạnh, nhưng nếu vọt tới không trung náo loạn mà nói, Cung Thương Vũ cũng sẽ có cơ hội chuyển bại thành thắng...
Nhưng hết lần này tới lần khác, bọn hắn càng gấp gáp như vậy, càng thấy Phương Quý ở phía dưới không có động tĩnh gì.
Chỉ thấy vị đệ tử Thái Bạch Tông kia đang chạy tới chạy lui ở sơn cốc phía dưới, thậm chí còn chạm vào vị trí địa nhãn bọn hắn thôi diễn ra trước đó, thực sự không biết là đang làm gì, mà con Thần Thú cùng với đệ tử cảnh giới Dưỡng Tức Thái Bạch Tông kia, thì là đang ngồi xổm ở bên cạnh một tảng đá, ngơ ngác nhìn Phương Quý chạy tới chạy lui ở phía dưới, phảng phất như không biết ở trên không trung còn có một trận đại chiến hung hiểm đến cực điểm.
"Ngươi...ngươi không thể làm như vậy..." Dù hận Phương Quý đến mức nghiến răng, nhưng việc có quan hệ đến tính mệnh của Cung sư huynh, Minh Nguyệt tiểu thư vẫn là không nhịn được chạy đến.