Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 722 - Chương 722: Thần Thú Hộ Sơn

Chương 722: Thần Thú Hộ Sơn Chương 722: Thần Thú Hộ Sơn

"Kim Quang Vô Lậu Đan..." Minh Nguyệt tiểu thư lộ ra vẻ khó xử, nói: "Bực đan dược này là đồ vật mà tu sĩ Kim Đan dùng vào thời điểm Kim Đan bị hao tổn, bế tử quan dưỡng đan, cực kỳ hiếm thấy, ta...Đan Hỏa Tông chúng ta ngược lại là cũng có cất giữ, chỉ là bực đan dược quý giá này, làm sao có thể mang theo người..."

Đám người lập tức có một chút thất vọng.

Ngẫm lại cũng đúng, thế gian có hàng ngàn hàng vạn đan dược, coi như chuẩn bị sung túc hơn, cũng không có khả năng loại nào cũng đều mang theo!

Chỉ là kể từ đó, Cưu Phong liền trở thành đồ vật khó giải.

"Đường này không thông, vậy chúng ta chỉ có thể đi xuống núi một lần nữa, từ phía trước núi tiến vào chủ phong..." Vẫn là Cung Thương Vũ có quyết đoán, trầm ngâm một phen, quả quyết nói ra.

"Lại vòng trở về sao?" Đám người nghe vậy, sắc mặt đều có một chút không vui, thật vất vả mới leo lên từ phía sau núi, còn tổn hại tính mệnh của một vị hộ vệ, bây giờ đường đi đột nhiên bị cắt đứt, chỉ có thể đi vòng trở về, không nói đến sự gian nan cùng với vất vả ở trong đó, chỉ riêng là thời gian cũng không biết đã trễ nãi bao nhiêu?

"Ngươi nhìn ta làm gì?" Phương Quý phát hiện ở chung quanh có ánh mắt không vui nhìn đến, lập tức trợn trắng mắt nhìn Minh Nguyệt tiểu thư nói.

Minh Nguyệt tiểu thư nhất thời cảm thấy khó thở, nói: "Nếu không phải ngươi nhất định phải đi đường này, chúng ta làm sao sẽ rơi vào tình cảnh như thế này?"

Phương Quý bật cười một tiếng, nói: "Ta cũng không lôi kéo ngươi, ai bảo ngươi đi theo?"

Lời vừa nói ra, không chỉ có Minh Nguyệt tiểu thư nổi giận đùng đùng nhìn về hướng Phương Quý, liền ngay cả đám người Thương Long nhất mạch cũng đều lộ ra vẻ mặt không hài lòng, vào ngay từ đầu tiến vào di địa, liền biết được người đến đoạt cơ duyên không chỉ có bọn hắn, chính là thời điểm ra sức giành trước, kết quả lại bởi vì Phương Quý cố chấp, chọn một con đường như vậy, khiến cho nửa ngày thời gian mất đi, tâm lý của ai cũng đều có một chút không thoải mái.

Mọi việc xảy ra đều là do ngươi, ngươi lại ra vẻ chuyện này không có liên quan đến bản thân, làm sao có thể khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu?

"Ngươi nói chuyện thật quá mức, chẳng lẽ mọi người không phải chiều theo ngươi nên mới chọn con đường này?"

"Ngươi ngược lại là đã thu được không ít linh dược, ha ha, chúng ta lại đi xem phong cảnh trong núi với ngươi nửa ngày!"

Oán khí mà đám người tích tụ trên đường đi, đều phát tiết ra vào lúc này, bầu không khí trong sân đã có một chút gay gắt.

Nhưng còn không đợi Cung Thương Vũ mở miệng quát bảo ngưng lại, ở nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng gào thét kinh thiên động địa, tất cả mọi người đều giật mình, quay đầu nhìn lại, liền thình lình phát hiện ra ở trên dốc cao phía xa, trên bậc đá dẫn đến sơn môn kia, đã nảy sinh dị biến...

Ánh mắt của bọn hắn xuyên qua sương mù đen nhàn nhạt tràn ngập ở giữa thiên địa, vừa lúc có thể nhìn thấy, ở phía trên đường núi bên kia, có một tia chớp đen loé lên giống như ma khí, ở trong ma khí, lại có một đầu ma vật có hình thể như núi bay lên cao cao, đôi cánh giương ra, quấy lên vô tận ma khí khủng bố, tất cả đều phun về hướng đường núi phía trước, khiến cho phía trước trở thành một mảnh hỗn loạn.

Mà ở trước người của ma vật, có mấy chục người kinh hoàng hét to, xông lên giữa không trung, vội vã chạy trốn, trong đó có ba người bộc phát ra khí tức cường hoành, đúng là tu sĩ cảnh giới Kim Đan, chỉ là bọn hắn còn chưa kịp chống cự, đã bị ma khí quét trúng, tiếng kêu thảm thiết đột nhiên ngưng bặt.

Ở trong mấy chục người kia, từng mảng từng mảng bị quét trúng, dẫn dần bị ma khí nuốt hết.

Đến cuối cùng, chỉ còn lại một ~ hai bóng người chật vật chạy ra ngoài, đầu ma vật khổng lồ kia cũng không có đuổi theo, đám người cũng là vào lúc này mới phát hiện ở trên người của đầu ma vật kia, thế mà có mấy sợi xích sắt màu đen, giữ nó lại ở trước núi, không thể bay xa.

Những người này đúng là rất xui xẻo, đi vào từ phía trước ngọn núi, lúc này mới gặp phải ma vật đáng sợ, ở trong khoảnh khắc cơ hồ đã chết hết.

"Đó là...người của ba đại tiên môn..." Ở phía bên này, mọi người đã nhận ra thân phận của những người đó, thanh âm cũng đều trở nên run rẩy.

Trước đó bọn hắn đoán không sai, người của ba đại tiên môn quả nhiên cũng đi theo bọn hắn tiến vào di địa, hơn nữa người của ba đại tiên môn cũng nhìn ra mánh khóe ở nơi đây, muốn từ phía trước ngọn núi tiến vào Tàng Kinh Điện tìm cơ duyên, lại không ngở được đi sai một bước, liền bị diệt toàn quân...

Vậy nếu như lúc trước bọn hắn cũng lựa chọn đi vào từ phía trước ngọn núi...

Trong lúc nhất thời chung quanh trở thành một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía Phương Quý.

"Lựa chọn do đồng tiền đưa ra, quả nhiên là có đạo lý..." Chính Phương Quý cũng cảm thấy kinh hãi, còn đang suy nghĩ về việc ba vị tu sĩ Kim Đan bị giết chết trong một kích kia, lộ ra vẻ mặt kinh nghi, nhưng cảm ứng được ánh mắt của đám người chung quanh, liền bất động thanh sắc đổi thành bộ dáng lạnh nhạt, ánh mắt chỉ nhẹ nhàng nhìn phía chỗ sơn môn kia, liền xoay người lại, giống như cười mà không phải cười nói: "Không phải các ngươi muốn đi đến sơn môn hay sao, hiện tại vẫn còn kịp!"

Ở trong một mảnh tĩnh mịch, nghe lời chế nhạo của Phương Quý, nhất thời không có ai trả lời.

Nhất là những người vừa mới rồi còn oán trách Phương Quý chọn con đường cụt này, mặt mũi càng là xấu hổ đỏ bừng, đầu cũng không dám nhấc.

Sự tình mà người của ba đại tiên môn gặp phải ở trước núi thật sự là đáng sợ, cho dù ở nơi đây cách bậc đá dẫn đến sơn môn rất xa, cho dù vừa rồi bọn hắn cũng nhìn thấy trên người của đầu ma vật đáng sợ kia có xích sắt quấn lấy, nhưng một màn kinh hãi kia vẫn khiến cho bọn hắn nhất thời không dám thở mạnh, phảng phất như phát ra một chút thanh âm, liền sẽ kinh động đến đầu ma vật kia, thoát khỏi xích sắt lao về phía bọn hắn vậy.

"Đó là Thần Thú Hộ Sơn của phương đạo thống này..." Ở trong sự im lặng, vẫn là Cung Thương Vũ thấp giọng mở miệng nói: "Theo truyền thuyết, các đại tiên môn ở thời đại Thái Cổ đều sẽ nuôi dưỡng Thần Thú, hộ vệ sơn môn, cho đến bây giờ, các thế tộc cổ Đông Thổ vẫn bảo lưu loại truyền thống này...con linh thú chúng ta nhìn thấy vừa rồi, hẳn là Thần Thú Hộ Sơn mà phương đạo thống này nuôi dưỡng để bảo vệ sơn môn, mà nó đã hóa thành ma vật, chúng ta gặp được ở sau núi, chỉ là một số ma vật cấp thấp, không khó đối phó, nhưng đầu Thần Thú Hộ Sơn tiến hành trông coi sơn môn này, nhất định là đáng sợ đến cực điểm, nếu chúng ta gặp phải nó..."

Hắn cũng không tiếp tục nói ra lời còn lại, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được.

Từ đáy lòng mà nói, ba đại tiên môn có ba vị tu sĩ Kim Đan bảo vệ, thực lực còn ở phía trên bọn hắn, nhưng lại đều bị đầu ma vật kia thôn phệ trong khoảnh khắc, vậy nếu như trước đó bọn hắn cũng lựa chọn đi vào từ phía trước ngọn núi mà nói, bây giờ bị giết chết ở trước núi, chỉ sợ cũng không phải là người của ba đại tiên môn!

Bình Luận (0)
Comment