Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 727 - Chương 727: Bạch Mao Cẩm Thử

Chương 727: Bạch Mao Cẩm Thử Chương 727: Bạch Mao Cẩm Thử

Sau khi người trẻ tuổi Khương gia kia bắt chuyện cùng với Phương Quý, liền xoay người qua, lộ ra thần sắc bình tĩnh nói: "Ta đã nói rồi, ta có chuyện cần Thương Long nhất mạch các ngươi trợ giúp, cho nên muốn liên thủ cùng với các ngươi lấy tạo hóa ở nơi đây, sau đó phân cho các ngươi một phần!"

Cung Thương Vũ nghe được, lông mày không khỏi nhíu lại, nhìn về phía Linh Bảo Các ở phía trước, nghĩ thầm: "Liên thủ lấy tạo hóa?"

Trong lòng có một chút không hiểu, người Đông Thổ lấy tạo hóa, còn cần liên thủ cùng với người khác?

Nhìn bộ dáng của đối phương, giống như đã sớm tới, chẳng lẽ là đang một mực chờ đợi những người mình tới?

"Nơi đây cũng không có đơn giản như vậy!"

Người trẻ tuổi Khương gia giống như là nhìn ra nghi hoặc trong lòng của Cung Thương Vũ, bình tĩnh mở miệng, sau đó gật đầu nhẹ với người bên cạnh.

Trong bốn người trẻ tuổi ba nữ một nam kia, liền có một nữ hài đi ra, da trắng như tuyết, hồn nhiên đáng yêu, chính là người trước đó trêu chọc nói Phương Quý đã bàn bạc phân chia bảo bối, sau khi nàng đi tới, liền khoát tay áo với đám người Phương Quý, nói: "Các ngươi hãy nhìn một chút, đừng vượt qua vị trí của chúng ta, nếu không thì sẽ bị những vật kia thấy được…lát nữa cũng không nên giật mình!"

Phương Quý nghe vậy lập tức đi về phía trước hai bước, nghĩ thầm thứ gì sẽ khiến cho ta giật mình?

Chỉ thấy nữ hài kia đứng ở phía trước, lấy ra một cái túi màu trắng từ bên hông, nhìn như là túi càn khôn, nhưng sau khi cái túi mở ra, ở bên trong lại có một con chuột gấm lông trắng nhảy ra ngoài, có kích thước bằng một con mèo rừng, lỗ mũi nhọn lỗ tai tròn, vừa rơi xuống mặt đất, liền nghe ngóng giống như ăn trộm, sau khi xác định chung quanh không có nguy hiểm, lúc này mời ngồi dậy, dùng móng vuốt cầm hai góc váy của nữ tử, bày ra bộ dáng nịnh nọt.

"Đó là Bạch Mao Cẩm Thử..." Có đệ tử Thương Long nhất mạch nhận ra được, giật mình nói: "Thiên tính thích tầm bảo, cực kỳ trân quý, nổi danh với Tọa Bảo Cáp Mô..."

Người ở chung quanh đều cảm thấy kinh hãi, linh thú hiếm có như vậy, lại được một tiểu cô nương như vậy mang ở trên người?

Tinh thần của Phương Quý cũng lập tức trở nên tỉnh táo, nghĩ thầm đây là muốn tầm bảo ở ngay trước mặt ta?

Nhưng còn chưa suy nghĩ xong, liền thấy nữ hài kia nhìn Bạch Mao Cẩm Thử một chút, chỉ chỉ cổ điện trước mặt, Bạch Mao Cẩm Thử dùng mũi ngửi ngửi, toàn thân lập tức run rẩy, liên tục lắc đầu.

Nữ hài có một chút tức giận, bỗng nhiên bay lên tung một cước, đá Bạch Mao Cẩm Thử bay về phía trước.

Theo một tiếng "chít chít" hét thảm, Bạch Mao Cẩm Thử đã trực tiếp bị đá đến phía trước cung điện, toà cung điện này cũng rất hoang tàn, cỏ hoang mọc thành bụi, chung quanh có vài gốc cổ mộc, mà ở giữa cổ mộc, thì sinh ra vô số dây leo cùng với bụi gai, lít nha lít nhít, xen lẫn quấn quanh, giống như là lồng giam trời sinh, vây toà cung điện này vào giữa, trông rất u ám.

Mà Bạch Mao Cẩm Thử ngã vào trong cỏ hoang, song trảo lập tức bắn ra, chạy tán loạn trong cỏ hoang, giống như một đạo ánh trắng, nhưng cũng đúng vào lúc này, một màn kinh người xuất hiện, trong lúc đầu Bạch Mao Cẩm Thử này chạy trong bãi cỏ hoang, sương mù đen ở chung quanh bỗng nhiên nổi lên, trong tai chỉ nghe thấy tiếng vỡ nát, trong sương mù đen mơ hồ, lại có dây leo vươn ra.

Đầu Bạch Mao Cẩm Thử kia bị hù đến mức đuôi đều dựng đứng, chạy như gió, trong chốc lát đã lượn quanh một vòng trong bãi cỏ hoang, ở phía sau cũng có không biết bao nhiêu dây leo bụi gai, giống như là có sinh mệnh duỗi về phía nó, giống như giăng lưới, nhưng may mắn là đầu Bạch Mao Cẩm Thử này chạy tương đối nhanh, đối phương cũng chỉ vừa mới thức tỉnh, nó đã vọt về được, trốn ở sau lưng nữ hài.

"Xè xè..." Hai bắp chân đứng thẳng, ở giữa hai chân đã có chất lỏng chảy ra.

Nói cũng kỳ quái, những dây leo cổ mộc kia, nhanh chóng đuổi theo Bạch Mao Cẩm Thử, giống như là không bắt được nó sẽ không bỏ qua, nhưng cũng vào lúc Bạch Mao Cẩm Thử lẻn ra sau lưng người trẻ tuổi Khương gia, bọn chúng lại giống như là bỗng nhiên trở nên mờ mịt, không ngừng kéo dài ở trên không trung.

Sau nửa ngày, bọn chúng chậm rãi thu hồi dây leo, hết thảy đều giống như chưa từng phát sinh.

"Đó là thứ quỷ gì?"

Đám người Thương Long nhất mạch cùng với Minh Nguyệt tiểu thư thấy một màn như vậy, đều tê cả da đầu, nhao nhao lui về sau một bước.

"Không cần lo lắng, có Khương gia ca ca ở đây, có khí tức của hắn che lấp, những quái vật này sẽ không phát hiện ra được chúng ta!"

Nữ hài thả ra Bạch Mao Cẩm Thử kia, dùng một cước đá Bạch Mao Cẩm Thử sang một bên, quay đầu về phía đám người Phương Quý cười nói: "Bất quá các ngươi cũng đã thấy được, ở chung quanh Linh Bảo Các nhìn như bình tĩnh, trên thực tế đã sinh sôi ra một loại quái vật đáng sợ, cỏ cây bụi gai, dây leo cành lá đều có ma tính, lại mang theo kỳ độc, tuỳ tiện tới gần, nó ngửi được mùi sinh vật sống, sẽ bắt giết sinh linh, thậm chí không cần chờ bị nó bắt giết, phàm là chỉ cần bị nó làm trầy xước da một chút, đều sẽ trúng kịch độc..."

Nói xong cười một tiếng, nói: "Coi như các ngươi có đan dược giải độc ở trên người, cũng chưa chắc đã có thể cứu được cái mạng nhỏ của mình!"

Đám người vốn đã sợ hãi trong lòng, nghe nàng nói một phen, liền lập tức hiểu được sự đáng sợ ở chung quanh cổ điện, cổ mộc dây leo nhìn như phổ thông, đều đã biến thành quái vật giống như ma vật, nếu chỉ là như vậy thì còn không đáng sợ, đáng sợ là độc tính của nó kịch liệt như thế, chỉ bị thương một chút liền sẽ mất mạng, thử hỏi đi xuyên qua cổ mộc dây leo, ai có thể cam đoan sẽ không bị nó làm bị thương một chút nào?

Bởi vậy cũng nghĩ ra được, khó trách những người Đông Thổ này rõ ràng đã sớm chạy tới nơi đây, lại một mực chưa tiến vào cổ điện.

Cung Thương Vũ cũng ngưng thần nhìn qua những dây leo kia, thật lâu mới thấp giọng mở miệng hỏi: "Các hạ muốn ta làm gì?"

"Bực ma vật cổ quái này rất khó đối phó, ngươi không giúp được gì!" Người trẻ tuổi Khương gia kia cười cười, dùng ánh mắt nhìn về phía tám vị kia đệ tử Thương Long nhất mạch ở sau lưng Cung Thương Vũ, nói: "Ngược lại là tám vị sư đệ kia của ngươi, ta đã từng thấy bọn hắn ở bên ngoài di địa, thi triển Bát Tử Hỗn Nguyên Trận, trận pháp phòng ngự không tệ, mà muốn trảm những Mộc Yêu này, thực lực tu vi ngược lại là thứ yếu, sẽ khó mà không bị bọn chúng làm bị thương, cho nên ta muốn ngươi cho mượn người, nếu như tám người bọn hắn tiến vào trong cỏ hoang trước, triển khai trận pháp chống cự, lại do người ở trong trận pháp thi triển công kích, liền có khả năng chém những Mộc Yêu này!"

"Nguyên lai ngươi có ý tứ này..." Lúc đầu Cung Thương Vũ nghe người trẻ tuổi Khương gia này nói mình không giúp được gì, trong lòng có một chút không phục, nhưng khi nghe lời nói phía sau của hắn, mới biết được hắn nhìn trúng Bát Tử Hỗn Nguyên Trận mà sư đệ nhà mình tu luyện, bởi vậy liền có thể xác định, lúc ấy hắn cũng ở trong bóng tối thấy được mình đánh một trận cùng với ba đại tiên môn, nhớ tới lời nói Phương Quý nói có Quỷ Thần Tôn Phủ rình mò ở bên cạnh trước đó, trong lòng càng không khỏi giật mình.

Bình Luận (0)
Comment