Cửu thái tử Tây Hải trầm tư suy nghĩ, đang muốn nói chuyện, chợt nghe thấy ở bên ngoài có một thanh âm truyền đến.
"Thời gian bọn hắn chống đỡ, hẳn sẽ càng lâu hơn các ngươi..."
Đám người trong điện liền giật mình, quay đầu nhìn ra, liền thấy ở ngoài điện có bóng người lướt đến, thế mà chính là đại đệ tử Thương Long nhất mạch Cung Thương Vũ cùng với ba vị sư đệ của hắn, chỉ thấy một thân vết thương trên người rất đáng sợ, máu tươi chảy đầm đìa, hiển nhiên là vừa mới trải qua một trận đại chiến.
Mà ở ngoài điện, còn có một con quái xà trên đầu mọc hai cái bọc nhỏ thò nửa người vào, tò mò nhìn.
"Là các ngươi?"
Bị nhốt ở trong di địa một tháng, tất cả mọi người đều tiến hành ẩn núp, không thấy một nửa cái bóng người, bây giờ chợt có người đến, coi như là đám người Cửu thái tử Tây Hải cũng cảm thấy ngoài ý muốn, cũng không biết đối phương tìm được mình như thế nào, cũng không biết đối phương đằng đằng sát khí tới như vậy là muốn làm chuyện gì.
Cửu thái tử Tây Hải chắp hai tay ở sau lưng, lạnh lùng đánh giá Cung Thương Vũ cùng với ba vị sư đệ của hắn, lãnh đạm hỏi: "Các ngươi tới để làm gì?"
Cung Thương Vũ đi thẳng vào đại điện, không nói một lời, bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Cửu thái tử Tây Hải, dập đầu bộp bộp.
Trong giọng nói đã bi phẫn đến cực điểm, thậm chí còn có một chút nghẹn ngào: "Cầu điện hạ báo thù cho các sư đệ của ta..."
"Báo thù?" Cung Thương Vũ đột nhiên nói ra lời này, cũng khiến cho vị Cửu thái tử Tây Hải này nao nao, thậm chí còn cảm thấy có một chút buồn cười, hắn cũng không phải là người ngu, đương nhiên sẽ không nhìn không ra đám người Thương Long nhất mạch này ở mặt ngoài cung kính đối với mình, kì thực khẩu phục tâm không phục, phải biết rằng ở trong một tháng này, bọn hắn cũng đều không có ý đồ đến tìm chính mình, bây giờ ngược lại bỗng nhiên xuất hiện, máu me khắp người cầu chính mình giúp hắn báo thù, đây được tính là tình huống gì?
Ánh mắt chậm rãi quét qua Cung Thương Vũ, hắn cùng với lão giả cõng mai rùa trên lưng liếc nhìn nhau một cái, lặng lẽ nói: "Ngươi hãy đứng lên rồi nói, Thương Long nhất mạch các ngươi có một chút uyên duyên cùng với Long tộc chúng ta, trong di địa ta cũng nên bảo hộ ngươi, bất quá trước tiên ngươi hãy nói là đã xảy ra chuyện gì đi!"
"Vâng..." Cung Thương Vũ chậm rãi ngẩng đầu lên, chỉ thấy cả người đều lộ ra dáng vẻ thê thảm đến cực điểm, một thân vết thương nhìn thậm chí còn có một chút thảm đến không nỡ nhìn, khó mà nhìn thấy bộ dáng cuồng ngạo không ai bì nổi trước đó, chỉ có thể nhìn thấy sự thù hận, trong mắt cơ hồ muốn chảy ra huyết lệ nói: "Xin điện hạ thứ tội, sau khi di địa đại biến, tu vi của chúng ta không tốt, đành phải kinh hoảng đào mệnh, cuối cùng tìm được một chỗ địa phương an ổn, tạm thời chỉnh đốn, vốn định yên lặng chờ đợi di địa mở ra, lại không nghĩ rằng, hôm qua bỗng nhiên bị Quỷ Thần Tôn Phủ chạy đến tận cửa..."
Hắn vừa nói chuyện, đã nắm thật chặt Thiên Tà Long Thương trong tay, tràn ngập hận ý nói: "Ba vị Quỷ Thần Tôn Phủ kia tâm hoài ác ý, không nói một lời liền hạ sát thủ với chúng ta, chuyện xảy ra bất ngờ, nhiều đồng môn bị hắn làm bị thương, Thương Vũ lòng đầy căm phẫn, chỉ tiếc không phải là đối thủ của ba vị Quỷ Thần kia, hiện tại chúng ta không còn nơi nào để đi, đành phải đến thỉnh cầu điện hạ báo thù cho chúng ta..."
"Cái gì?" Cửu thái tử Tây Hải nghe vậy, sắc mặt lập tức khẽ biến.
Hắn thấy Thương Long nhất mạch chật vật, liền biết bọn hắn tất nhiên đã tao ngộ cường địch, chỉ là không nghĩ tới lại là do Quỷ Thần Tôn Phủ hạ thủ!
Vị thiếu chủ Tôn Phủ kia sợ bị hắn cùng với người Đông Thổ phát hiện ra tung tích, không phải đang một mực trốn tránh sao?
Tuy nhiên sau khi ngẫm nghĩ, hắn đã nghĩ đến một loại khả năng, sắc mặt trở nên âm trầm.
Quỷ Thần Tôn Phủ một mực ẩn giấu biệt tích không để cho người khác phát hiện, đột nhiên ra tay với đám người Thương Long nhất mạch, nguyên nhân rất đơn giản.
Ở trong di địa này ai cũng đều cần đồ ăn, người tu luyện có tu vi, chẳng phải là thuốc bổ tốt nhất?
Chỉ là lúc đầu ba vị Quỷ Thần kia dùng khí tức che đậy thiếu chủ Tôn Phủ, khiến cho mình không tìm được, mới vừa rồi còn thương lượng đợi đến lúc bọn hắn hao hết pháp lực, coi như không muốn hiện thân cũng khó, nhưng hôm nay bọn hắn bỗng nhiên có mấy vị tu sĩ Trúc Cơ để làm thuốc bổ, chẳng phải là...
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng ngược lại là phẫn nộ một trận, u lãnh nhìn về hướng Cung Thương Vũ, đám người Thương Long nhất mạch này cũng thật sự to gan, lúc vừa sinh dị biến, bọn hắn co đầu rút cổ lại, bây giờ gặp đại nạn, lại đến nhờ cậy mình...
Trong lòng nghĩ như thế, đang muốn quát tháo, chợt nghe lão giả cõng mai rùa trên lưng hỏi: "Làm sao ngươi tìm được chúng ta?"
Cửu thái tử Tây Hải nghe vậy, thần sắc cũng trở nên lạnh lùng, nhìn về hướng Cung Thương Vũ!
Ở trong vùng di địa này có vô số hung hiểm, sương mù nồng đậm, ai muốn tìm ai cũng không dễ dàng.
Đại đa số Long tộc bọn hắn nghỉ ở nơi đây, cũng không có thông báo ra ngoài, Cung Thương Vũ làm sao lại tìm tới được?
"Dụng ý lần này ta đến, cũng chính là ở đây!" Cung Thương Vũ nghe thấy bọn hắn hỏi, cũng đột nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ mặt phẫn hận, phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Ta biết lúc này các ngươi cùng với người Đông Thổ vẫn luôn đang tìm vị thiếu chủ Tôn Phủ kia, mà bây giờ, ta lại có biện pháp giúp các ngươi tìm được hắn..."
Vừa nói chuyện, hắn đã dùng hai tay dâng lên một chiếc đèn đồng hình hoa sen, chỉ thấy chiếc đèn này đã được lau chùi sáng loáng, dường như có linh quang lấp lóe, hắn nhìn qua Cửu thái tử Tây Hải, nói: "Trước đây lúc mới tiến vào di địa, chúng ta tìm được kiện bảo vật này ở trong Linh Bảo Các, chỉ là không biết tác dụng, ở trong thời gian một tháng này, trải qua dò xét, chợt có tâm đắc, chỗ chiếc đèn này chiếu sáng, có thể phá hết thảy hư nịnh, nhân thần quỷ quái, không thể thoát khỏi sự tra xét..."
Nói xong, lại thi lễ, lộ ra giọng căm hận nói: "Trước đây những Quỷ Thần kia sợ truy sát chúng ta gây ra động tĩnh quá lớn, kinh động đến người bên ngoài, cho nên đã sớm rút về, mà sau khi ta chạy thoát, chính là mượn chiếc đèn này, mới tìm được hành tung của thái tử..."
"Cái gì?" Cửu thái tử Tây Hải cùng với lão giả cõng mai rùa trên lưng kia nghe vậy, đều cảm thấy vui mừng quá đỗi.
Bọn hắn ở chỗ này một tháng, chính là bởi vì chết sống cũng không tìm thấy hành tung của vị thiếu chủ Tôn Phủ kia, nếu không đã sớm giết đối phương.
Lại không nghĩ rằng, vào thời điểm đang khốn đốn, thế mà liền có người dâng lên bực dị bảo này?
Đoán chừng coi như là vị thiếu chủ Tôn Phủ kia, cũng không nghĩ tới, hắn vốn là vì để cho ba vị Quỷ Thần kia có thể đạt được một chút thuốc bổ, giúp mình che giấu khí tức được lâu hơn, lại không nghĩ rằng chuyện này ngược lại đã chọc giận Cung Thương Vũ lúc đầu chỉ tính toán núp trong bóng tối thờ ơ lạnh nhạt, khiến cho hắn liều lĩnh đến tìm Long tộc, đồng thời dâng lên bực bảo vật có thể tìm được hành tung của đối phương?