Mà ở phương hướng lão già để ngực trần nhìn lúc trước, đang có ba người đạp trên mây bay đến, một người là lão giả mặc áo bào tro, râu tóc bù xù, có vẻ hơi lôi thôi, trên người mang theo mùi đan hương, một người là nam tử trung niên mặc bạch bào, khí độ bất phàm, quần áo sạch sẽ không dính một hạt bụi, trên người lại có mùi máu tanh nồng nặc, đủ làm cho quỷ thần lui tránh, không dám tới gần.
Ở phía sau hai người này thì là một tiểu đồng trông hết sức thành thật nhu thuận đi theo, chỉ là ánh mắt có một chút láu lỉnh, vừa ngó dáo dác nhìn về phía trước, vừa nói: "Triệu sư bá, ngài nói gặp được Phương sư thúc sẽ trút giận thay cho ta đúng không?"
"Trút giận cái đầu ngươi..." Lão giả lôi thôi quay lại cốc đầu tiểu đồng một phát, mắng: "Ngươi không lo lắng cho sư tỷ của ngươi sao?"
"Sư tỷ có Cung sư huynh bảo bọc, ta sao phải lo lắng..." Tiểu đồng ôm đầu, rất là không phục.
"Chuyện lần này không đơn giản..." Lão giả lôi thôi không có thời gian để ý tới tiểu đồng, chỉ nhìn về phía xa, không nhịn được cảm thấy sợ hãi, thấp giọng nói: "Ngươi nhìn đi, Long tộc cũng đều đến đây, Tôn Phủ Kính Châu cũng mang theo trọng quân chạy đến, người Đông Thổ thì không thấy tăm hơi, nhưng bọn hắn từ trước đến nay đều là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, không biết có tới hay không, lại thêm những người canh giữ ở bên ngoài Đan Hỏa Tông trước đó..."
Nói đến đây, lão giả lôi thôi vẫn không khỏi nhớ tới một màn lúc vừa mới rời khỏi Đan Hỏa Tông, tên gia hỏa nhìn như hiền lành khách khí ở bên cạnh này giết ra một đường máu, trong lòng không khỏi lại có một chút cảm khái, nói với nam tử trung niên này: "Xem ra các phương bất động, trên thực tế đều nhất định phải đạt được tạo hóa trong vùng di địa này, ngươi để cho vị tiểu đồ nhi kia của ngươi trà trộn vào, lại có thể có làm được chuyện gì?"
"Tạo hóa trong di địa cũng không phải là phụ thuộc vào thế lực, ai biết được sẽ có kết quả như thế nào?" Nam tử trung niên chỉ nhẹ nhàng cười cười, nói: "Di địa chưa mở ra, chuyện gì xảy ra cũng đều không biết được!"
Lão giả lôi thôi thấp giọng nói: "Coi như vị tiểu đồ nhi kia của ngươi thật sự lấy được tạo hóa trong di địa thì như thế nào, ở bên ngoài có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn cũng không thể giữ được, ngươi không thấy ngay cả đầu Cuồng Long phương bắc kia cũng đều không có đến sao, còn không phải là sợ xảy ra tranh chấp cùng với Long tộc?"
"Hắn chưa chắc đã không đến!" Nam tử trung niên lắc đầu, nhìn bàn tay của mình, lại nói: "Mấy đại thế lực này cũng chưa chắc đã có thể dùng một tay che trời!"
"Đối với chúng ta mà nói là có thể che trời..." Lão giả lôi thôi tức giận nói, trong lòng chợt động: "Trước đó ngươi nói cái gì muốn mời cha mẹ hắn tới gặp hắn một lần, thế nhưng thời gian đã trôi qua lâu như vậy, không biết sinh tử của bọn hắn, những trưởng bối của bọn hắn vẫn không thấy nửa điểm bóng dáng..."
"Thời gian còn chưa tới, cũng chưa chắc là đã không đến!" Nam tử trung niên cười cười, đưa tay hóa ra một quả cầu nước, rửa tay ở bên trong, vừa rồi vào lúc rời khỏi Đan Hỏa Tông, liền phát hiện ra có không ít cao thủ tiên môn canh giữ ở bên ngoài, giống như là vì món bí bảo Ma Sơn kia mà đến, không còn cách nào khác, hắn vừa mới loại bỏ độc tính, cũng chỉ có thể xuất thủ xử lý những người này, chỉ là giết quá nhiều người, trên bàn tay dính đầy máu.
"Sạch rồi, lại rửa nữa sẽ tróc da..." Lão giả lôi thôi nhìn thấy thế lại không khỏi cau mày, nhớ tới một màn nam tử trung niên đại sát tứ phương, trong lòng cũng có một chút giật mình, không nhịn được nói: "Việc tu hành của ngươi thật sự là không thể kéo dài được nữa, ta chỉ dùng đan dược tiêu độc cho ngươi mà thôi, kết quả lại suýt nữa khiến cho ngươi không áp chế nổi tu vi, trực tiếp hóa anh, chuyện này cũng thật là, người khác dùng hết khí lực để tu hành, ngươi lại dùng mười hai phần khí lực để áp chế tu vi, cuối cùng là vì cái gì, nếu như là vì thiếu tài nguyên Tiên Đạo, thực sự không được, lão phu có thể..."
Nam tử trung niên ngược lại là hơi có một chút ngoài ý muốn, quay đầu nhìn hắn, cười nói: "Tài nguyên Tiên Đạo trợ giúp hóa anh ngươi cũng có?"
Lão giả lôi thôi cười ha hả, có một chút tự ngạo, nói: "Vốn liếng của Đan Hỏa Tông chúng ta, ngoại nhân làm sao có thể tuỳ tiện đoán được, nói một câu không dễ nghe mà nói, coi như là để cho một kẻ phá của, phá mười đời, cũng không thể phá hết..."
"Đan Hỏa Tông cũng quá nghèo..." Mà lúc này ở trong di địa, Phương Quý còn không biết bởi vì sự tình bọn hắn bị nhốt trong di địa hơn một tháng, đã đưa tới nhiều thế lực tới dò xét như vậy, vẫn ôm xấp phiếu nợ chồng chất kia, sau khi tính toán hết lần này tới lần khác, sau đó ngồi ở đó ngơ ngẩn xuất thần...
"Ngươi đang suy nghĩ gì thế?" Nữ hài mặt tím ở bên cạnh thấy thế, hiếu kỳ hỏi.
Phương Quý nói: "Ta đang suy nghĩ sau này sẽ tìm ai quản lý Đan Hỏa Tông, còn có về sau sẽ trả cho Cổ Thông lão đệ mỗi tháng bao nhiêu tiền?"
Nữ hài mặt tím: "..."
Nhìn thoáng qua phiếu nợ trong ngực của Phương Quý, nàng có một chút không hiểu gì chỉ cảm thấy rất lợi hại.
Nàng cũng đã xem qua một lần xấp phiếu nợ này, nghĩ thầm Đan Hỏa Tông xác thực là không trả nổi...
Đồng tình nhìn Minh Nguyệt tiểu thư ở cách đó không xa một chút, chỉ thấy lúc này nàng đã hoàn toàn đã mất đi thái độ ung dung trước đây, chỉ ngơ ngác nhìn về hướng ngoài điện, trong lòng vẫn đang suy nghĩ: "Sắp rồi, Cung sư huynh có bản lãnh lớn như vậy, cũng đã sắp tới cứu ta rồi..."
"Cứ tiếp tục như thế này, chẳng lẽ muốn để cho bản thái tử chết đói ở chỗ này hay sao?" Trong di địa, ở trên sườn núi của một ngọn núi nào đó, trong một tòa cung điện hơi có vẻ hoàn chỉnh, Cửu thái tử Tây Hải - Ngao Cuồng cũng đang nổi trận lôi đình, chỉ thấy trải qua một tháng này, hắn trái lại không lộ ra vẻ chật vật gì, nhưng rõ ràng cũng có một chút gầy gò, dường như có một ngọn lửa ma mị nổi lên trong mắt, quát lạnh: "Tên tiểu quỷ Tôn Phủ kia đến tột cùng đang làm cái gì, cũng không hiện thân, cũng không tế Mỹ Nhân Đồ ra?"
"Thái tử an tâm chớ vội!" Mà ở bên cạnh Cửu thái tử Tây Hải, một lão giả cõng mai rùa trên lưng, trông hết sức nho nhã, đang ngồi xếp bằng trên đất, chậm rãi nói: "Kỳ thật đây cũng không phải là chuyện xấu, ở trong một tháng này, vị thiếu chủ Tôn Phủ kia mườn nhờ khí tức của ba vị Quỷ Thần, che giấu bản thân, chắc hẳn là đang một mực nghiên cứu phương pháp câu thông cùng với sinh linh trong vùng di địa này, nếu như hắn từ đầu đến cuối không có tế Mỹ Nhân Đồ ra, đã nói rằng hắn có khả năng là không hiểu thấu đáo huyền cơ trong Mỹ Nhân Đồ, đối với chúng ta mà nói, chuyện này liền tương đương với còn có cơ hội đạt được tạo hóa trong di địa..."
Cửu thái tử Tây Hải cả giận nói: "Vậy phải chờ tới lúc nào?"
"Hẳn là sẽ sớm thôi..." Lão giả cõng mai rùa trên lưng cười cười, nói: "Chúng ta chỉ tĩnh tâm ở chỗ này, liền đã thấy khí lực dần trôi đi, tiêu hao cực lớn, mà ba vị Quỷ Thần kia vốn là đồ vật vô hình, tiêu hao sẽ càng lớn, lại thêm bọn hắn còn phải lúc nào cũng phát ra khí tức, che đậy sự tồn tại của vị thiếu chủ kia, tránh bị chúng ta phát hiện, tiêu hao sẽ càng đáng sợ hơn, vậy thì bọn hắn còn có thể chống được bao lâu?"